Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhưng Phượng Lai Thánh Viện nhất định phải giao lưu với Thần Ma Học Viện bọn họ?
Là các nàng tràn đầy tự tin, hay là các nàng vừa ý không gian Sáng Thế của Lục Thần?
Nói chung, dường như Phượng Lai Thánh Viện cảm thấy rất hứng thú với Thần Ma Học Viện.
"Vô Danh viện trưởng, giữa mỗi đại học viện đều có giao lưu học viện, vậy sẽ có sự trợ giúp rất lớn với sự trưởng thành của học viên, hiện nay Thần Ma Học Viện vừa sáng lập, cũng cần tăng mạnh mối liên hệ với học viện khác, nếu Vô Danh viện trưởng có hứng thú, chúng ta cũng có thể giới thiệu cho Thánh Viện khác."
Ỷ Thiên trợn to hai mắt, nhìn về phía Lục Thần, nhắc nhở, "Đúng là giao lưu học viện rất trọng yếu, không những có thể để học viên đạt được càng nhiều sự bồi dưỡng thực thể, hơn nữa cũng là thủ đoạn quan trọng để học viện nổi tiếng, thậm chí một vài Thánh Viện cường đại sẽ đưa học viên đến đại lục khác."
Trong lòng Lục Thần hơi khựng lại, xem ra, đây cũng là con đường tắt trọng yếu để khuếch đại lực ảnh hưởng đến đại lục khác.
Không biết đám Tiểu Thú Thần có ở Thịnh Nguyên đại lục hay không, nếu muốn tìm được bọn họ, chắc chắn phải khuếch trương Thần Ma Học Viện nổi tiếng.
Tuy nói Phượng Lai chỉ giới thiệu cho những học viện khác, nhưng dù sao cũng là bước đầu tiên của Thần Ma Học Viện!
Trong lòng Lục Thần kích động, nhưng vẫn không thể hiện ra ngoài, bình tĩnh nói, "Không biết Lê Vi viện trưởng có biết chuyện của chúng ta với Tử Thiên Cung không? Các ngươi giao lưu học thuật với Thần Ma Học Viện chúng ta, các ngươi không sợ đắc tội Tử Thiên Cung sao?"
Lục Thần đi thẳng vào vấn đề.
Ai ngờ Lê Vi lại chỉ mỉm cười, "Xem ra Vô Danh viện trưởng là người thẳng thắn không nói chuyện mờ ám, Lê Vi thật sự kính phục điểm này."
"Nếu Vô Danh viện trưởng không thích quanh co lòng vòng, vậy Lê Vi cũng nói thẳng đi."
"Liên quan tới khúc mắc của quý viện và Tử Thiên Cung, ta cũng có nghe thấy, nhưng vậy thì tính sao, dựa vào sự hiểu biết của ta với bọn họ, bọn họ chắc chắn sẽ có hành động trong giải đi săn này, tuy nói ta không thấy cái gì, nhưng bây giờ Thần Ma Học Viện các ngươi vẫn chưa tổn hao chút nào đứng ở nơi đây, điều này nói rõ cái gì chứ?"
"Huống chi, chúng ta cũng chỉ giao lưu học viện với các ngươi, chẳng lẽ Tử Thiên Cung còn có thể liên luỵ đến tất cả các học viện có liên lạc với các ngươi hay sao?"
"Hơn nữa, người khác sợ Tử Thiên Cung, Phượng Lai Thánh Viện ta không sợ bọn họ!"
Lục Thần khẽ nhíu mày, trong lúc vô tình, ánh mắt nhìn vào lỗ tai trên tóc Lê Vi...
Vì sao mình và con lão hồ ly này lại có... Cảm giác tìm được đồng loại?
Dường như Lê Vi phát hiện ánh mắt Lục Thần, khuôn mặt ửng đỏ, "Ách... Vô Danh viện trưởng, vì sao ngươi cứ nhìn chằm chằm vào lỗ tai của ta, như vậy hơi không lễ phép..."
Lục Thần bị dọa cho giật mình, trong Hồ yêu còn có quy củ này sao? Lỗ tai của mình từng bị một đám người nhìn chằm chằm, lại nói, trước đây mình còn có cái đuôi, lập tức một đám người vuốt ve đến sắp trọc...
Ỷ Thiên vội vàng lúng túng cười nói, "Thật xin lỗi Lê Vi viện trưởng, viện trưởng chúng ta cũng là một người mới, không hiểu rõ rất nhiều quy củ ước định mà thành... Xin lỗi xin lỗi." Nói xong, hắn ta còn thầm đẩy Lục Thần.
Lục Thần vội vàng thu hồi ánh mắt.
Suy nghĩ kỹ một chút, thật ra thành tích của Phượng Lai Thánh Viện vẫn giữ ở mấy thứ hạng đầu, nếu không phải Lục Thần có Thiên uy, không đến thời khắc cuối cùng, không ai có thể nói chắc lần này các nàng không thể tranh đoạt được top 3.
Có thể giao lưu với Phượng Lai Thánh Viện, vậy cũng không tệ. Ít nhất có lẽ các học viên thấy rất hăng hái.
"Lê Vi viện trưởng, vậy sau này xin chỉ giáo nhiều hơn." Lục Thần cười nói.
Trong hai ngày tranh tài cuối cùng, thành tích của mấy học viện xếp hạng phía trên không chút sứt mẻ, mấy lần thông báo tình hình chiến đấu đều lặp lại một số liệu.
Mỗi đại học viện đều ẩn nấp ở một vài nơi hẻo lánh bí mật, chỉ chờ giải đi săn kết thúc.
Cho đến buổi sáng ngày cuối cùng.
"Giải đi săn lần này còn lại 60 phút, mời mỗi học viện nhanh chóng hoàn thành việc đi săn hiện tại, cũng tìm kiếm điểm an toàn, sau 60 phút chúng ta sẽ thông qua Huyễn Cảnh Đồ truyền tống mọi người ra khỏi U Minh Ngục."
Lê Vi và mấy vị đạo sư Phượng Lai Thánh Viện đi tới chúc mừng Lục Thần.
"Chúc mừng Thần Ma Học Viện lấy được hạng nhất trong giải đi săn lần này. Vô Danh viện trưởng, chờ chút nữa ta sẽ đến thăm hỏi, chính thức ký tên công văn trao đổi học viện, mặt khác, nếu Vô Danh viện trưởng cảm thấy hứng thú, chúng ta còn có thể giới thiệu một vài học viện khác cho Thần Ma Học Viện."
Lục Thần mỉm cười, "Đa tạ, chờ trở về chúng ta đợi các vị đến thăm."
Trong doanh địa, một vài học viên lén lút trao đổi Truyền Âm Phù cá nhân...
Diệp Phàm đang bận rộn giúp thu dọn doanh địa, Dung Nhi chạy tới, chống nạnh đứng bên cạnh Diệp Phàm.
Sở Thiên và Tiêu Chiến lắc đầu, đi sang một bên khác bận rộn.
"Sư huynh, ngươi nói thật xem nào, không phải ta đẹp trai hơn Diệp Phàm à, vì sao hắn lại hấp dẫn nữ hài như vậy? Không có ai đến tìm ta?!" Tiêu Chiến tỏ ra buồn bực.
Sở Thiên nhìn Tiêu Chiến, suy nghĩ một chút nói, "Ngươi thật sự lớn lên khá đẹp trai, nhưng Diệp Phàm cũng không kém, lại nói sư đệ kiên trì mười mấy phút trong không gian kiểm tra, là người duy nhất chống đỡ được mười phút, danh tiếng lớn hơn ngươi nhiều."
"Ta trở về sẽ kiểm tra một lần nữa! Ta đường đường là Tiêu Chiến, lại thua vận đào hoa? Thật sự khó có thể tưởng tượng!"
"Đừng nói nữa, trước đây hồng nhan tri kỷ của ta có thể xếp hàng dài từ Nhất Trọng Thiên đến Lục Trọng Thiên! Lại bị sư đệ đè ép, ừ... Không phải sắp có trao đổi học viện à, đến lúc đó ta chắc chắn phải đến Phượng Lai Thánh Viện!"
Bên kia hai sư huynh đang ghen ghét dọn dẹp doanh địa, bên này Diệp Phàm vừa quay đầu lại đã thấy Dung Nhi.
"Ừm? Ngươi làm gì thế?"
"Này, Diệp Phàm, đến lúc đó là ngươi tới Phượng Lai chúng ta, hay ta đến Thần Ma các ngươi?"
Diệp Phàm khẽ nhíu mày, "Viện trưởng cũng không cho ta chạy khắp nơi."
"Tốt, vậy ở trong học viện chờ ta đến đồ bảng."