Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Thanh Liên nói: "Tuy chúng ta chỉ ở một tháng, nhưng xếp hạng của chúng ta vẫn ở lại trên bảng xếp hạng, cũng ví dụ như chúng ta chiếm hạng mười, dù sau khi chúng ta rời đi, tên của chúng ta vẫn sẽ được giữ lại nơi đó, nhưng bởi vì đệ tử của chúng ta đã rời đi, cho nên các ngươi muốn cướp lại hạng mười thì sau đó cần học viên của các ngươi khiêu chiến thành công học viên đứng thứ chín để đẩy học viên đứng thứ mười của chúng ta xuống."
"Nhưng để phòng ngừa học viện vì mặt mũi, bảo học viên xếp hạng trên nhường, cho nên, chúng ta sẽ người vốn giữ vị trí đó đánh với học viên đã đẩy xếp hạng xuống, nếu lại thắng lợi, vậy học viện các ngươi phải thanh toán gấp đôi phần thưởng xếp hạng sân đấu, cứ thế suy ra..."
Lục Thần gật đầu: "Trước đó ta thật sự không biết việc này, nhưng hiện tại đã hiểu rõ."
"Còn nữa, nếu bị chúng ta chiếm vị trí thứ nhất, bởi vì trên vị trí thứ nhất đã không còn học viên của các ngươi, cho nên... Phải chờ lần sau chúng ta tới, các ngươi mới có cơ hội đoạt lại vị trí thứ nhất của sân đấu, nếu vẫn không được, vị trí thứ nhất của sân đấu các ngươi vẫn phải giữ tên của đệ tử chúng ta, còn các ngươi cũng phải liên tục phát ra phần thưởng tương ứng với thứ hạng."
Lục Thần mỉm cười: "Đa tạ Thanh Liên đạo sư đã báo cho ta biết, nếu mọi người đều quy định như vậy, tất nhiên chúng ta sẽ tuân thủ quy tắc."
Thanh Liên nghịch ngợm cười: "Vô Danh viện trưởng rất bình tĩnh, ngươi không sợ vị trí thứ nhất bị chúng ta đoạt sao? Chúng ta sẽ không nhường đâu."
Lục Thần lạnh nhạt nói: "Sân đấu vốn dựa vào thực lực để nói chuyện, xếp hạng bao nhiêu đều phải dựa vào bản thân tranh thủ."
"Nói rất hay! Ta thích người cứng rắn như thế!"
Thải Yên và Lê Vi cau mày nhìn về phía Thanh Liên, ngày hôm nay nữ nhân này nhiều lời như vậy, cảm giác có điểm gì đó không đúng... Nhưng lại nói, mấy lần tiếp xúc với Vô Danh, Vô Danh đều cho người ta cảm giác nhìn như yếu ớt, nhưng thực tế lại không có chút rung động nào, ngược lại còn trầm ổn hơn rất nhiều người đã sống lâu ở Lục Trọng Thiên.
Đệ tử Phượng Lai được một đạo sư dẫn dắt đi vào trước.
Lê Vi và Lục Thần còn một số chuyện cần nói, hai người vừa đi vừa nói: "Vô Danh viện trưởng, trước đó ta đồng ý ngươi, đề cử ngươi cho một số học viện khác để tiến hành giao lưu học viện..."
Lục Thần nghiêng đầu nhìn về phía Lê Vi, nghe nàng nói tiếp.
"Mấy Thánh Viện liên hệ khá mật thiết với chúng ta đều là những Thánh Viện có xếp hạng vô cùng cao ở Thịnh Nguyên đại lục, hình như bọn họ không quá tình nguyện giao lưu với Thần Ma Học Viện." Lê Vi hơi xấu hổ.
Lục Thần hơi thất vọng, nhưng vẫn mỉm cười: "À, không sau đâu, không muốn thì ta cũng không cưỡng cầu."
"Không phải, Vô Danh, bọn họ không trực tiếp từ chối đề nghị của ta, bọn họ nói sẽ phái ra học viện thăm dò thực lực sân đấu của các ngươi trước."
"Nếu bọn họ không thể đánh bại người đứng nhất sân đấu của các ngươi sẽ triển khai hoạt động giao lưu với các ngươi, còn nếu thắng thì bọn họ sẽ không chiếm thứ hạng trong sân đấu của Thần Ma Học Viện, nhưng cũng sẽ không thi đấu giao lưu với các ngươi..."
Lục Thần suy nghĩ một chút, hắn thật sự hy vọng có nhiều học viện thi đấu giao lưu với Thần Ma hơn một chút, để các học viên có nhiều cơ hội rèn luyện hơn một chút, có nhiều đường tắt thu hoạch tài nguyên hơn một chút, dù sao hiện tại Thần Ma Học Viện cũng quá nghèo.
"Như vậy sao, vậy cũng được."
"Viện trưởng nghĩ kỹ chưa? Nếu bị đệ tử học viện khác đả kích nhiều lần, đây cũng không phải là một chuyện tốt đối với học viên của ngươi."
Lục Thần mỉm cười: "Ta còn thật sự hy vọng có người có thể đả kích bọn họ, cũng xin Lê Vi viện trưởng truyền lời giúp ta."
"Nếu viện trưởng đồng ý thì chỉ là một cái nhấc tay mà thôi..." Trầm mặc một lát, Lê Vi đột nhiên nhìn về phía Lục Thần: "Cái kia... Vô Danh viện trưởng, ngươi, ngươi cũng là Hồ tộc sao?"
"À?" Lục Thần sửng sốt một chút, nhưng nhanh chóng hiểu rõ.
Đại khái là Lê Vi biết được chuyện đôi tai hồ ly của mình từ những người khác...
"Cái này, ta không phải Hồ tộc, đó là kỹ năng của ta!" Lục Thần tùy tiện tìm một cái cớ.
Trong mắt Lê Vi có cảm xúc mất mát rõ ràng, nàng than nhẹ một tiếng: "Cũng đúng, dù sao Hồ tộc cũng không còn sót lại quá nhiều... Được rồi, Vô Danh viện trưởng, chờ mong các ngươi nhanh sớm tiến vào xếp hạng học viện, chúng ta còn phải nhanh chóng quay về Phượng Lai Thánh Viện, xin chào tạm biệt."
"Được!"
Nhìn theo bóng lưng đám người Lê Vi rời đi, Lục Thần khẽ nhíu mày.
Hồ tộc? Không phải Yêu tộc sao?
Hình như trên người nữ nhân kia cất giấu bí mật gì đó.
Nhưng Lục Thần cũng không miệt mài theo đuổi, dù sao mọi người cũng không quen, e rằng có hỏi thì người ta cũng không nói.
Không có gì bất ngờ xảy ra, Long Tường lãnh đạo đội mười người của Thần Ma, ba ngày sau cũng đã đến Phượng Lai, còn đệ tử của Phượng Lai Thánh Viện cũng đã tập trung trước sân đấu của Thần Ma Học Viện vào ngày thứ hai.
Hiện nay sân đấu xếp hạng của Thần Ma Học Viện mới vừa hoàn thành xếp hạng ban đầu.
Quy tắc xếp hạng ban đầu rất đơn giản, chính là xem ai thắng lợi nhiều trận, thắng càng nhiều, xếp hạng lại càng xếp ở top đầu.
Dù sao cũng chỉ là xếp hạng ban đầu, cho nên quy tắc cũng không được đặt ra một cách tỉ mỉ, nhưng sau khi xác định được thứ hạng ban đầu, quy tắc cũng sẽ xảy ra thay đổi.
Quy tắc bây giờ là người xếp hạng dưới phải chiến thắng người xếp hạng trên, từ đó lấy được thứ hạng của xếp hạng trên.
Hiện tại người đứng đầu trên bảng xếp hạng đã không còn là Tiêu Chiến, gần đây người kia xuống núi mua vài bộ thời trang, tâm tư đã không còn đặt trên sân đấu của bản viện.
Bây giờ hạng nhất là bạn tốt của hắn ta Lão Tửu, thắng lợi 9 trận.
Thú vị là từ hạng 2 tới hạng 6 đều thắng 8 trận, từ hạng 7 tới hạng 20 đều thắng 7 trận.
"Cạnh tranh dữ vậy..." Tú Vân mỉm cười: "Nhưng đáng tiếc, người của Phượng Lai chúng ta tới!"
Dung Nhi cau mày nhìn chằm chằm bảng xếp hạng, tìm nửa ngày cũng không tìm được người nàng muốn tìm: "Kỳ quái, Diệp Phàm không ở trong top 50 sao?"