Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhưng vào lúc này, bản thể của Lục Thần đột nhiên giẫm lên người của một phân thân: "Hư Không Cửu Bộ!"
"Con bà nó, còn một chiêu này? Cái tên này..." Vừa rồi Mi Công vẫn còn tỏ vẻ chỉ điểm giang sơn, lúc này lại trợn tròn đôi mắt: "Tên này thật sự phát huy tất cả những điều kiện có thể sử dụng được đến mức cực hạn!"
Diệp Công không khỏi lắc đầu: "Duy Ngã Độc Cuồng... Ngươi mới là người mới mạnh nhất trên Thịnh Nguyên đại lục trong những năm gần đây! Nhưng ngươi lại thành viện trưởng của Thần Ma Học Viện!"
Lúc này, mọi người đều hồi hộp theo, cuối cùng Vô Danh có thể xuyên qua sự phong tỏa của Chúng Tiên Thiên Trừng Đại Trận hay không?
Một luồng ánh sáng đỏ lóe lên, một giây kế tiếp, Lục Thần đã vững vàng đáp xuống trên lôi đài khiêu chiến của Hồn Vũ Điện.
"Vô Danh!" Ỷ Thiên vội vàng chạy tới.
Lục Thần nhìn thoáng qua thời gian đếm ngược, lúc này cũng chỉ còn lại hơn mười giây.
Nếu cuối cùng hắn không xông vào, vậy chắc chắn sẽ không tới kịp...
Lục Thần được lão Ỷ đỡ lấy, đứng thẳng lên, nhìn về phía Tiếp Thiên Tỏa giăng khắp nơi ở sau lưng, lớn tiếng nói: "Ta đã đi qua Thiên Trừng Trận, ngươi phải thực hiện lời hứa của ngươi."
"Để ta xông lần khiêu chiến Hồn Vũ Điện này!"
"Vô Danh! Hiện tại ngươi đã..." Ỷ Thiên lo lắng nhìn Lục Thần, tình trạng hiện tại của Lục Thần cũng không tốt, hô hấp dồn dập, mặt không có chút máu.
Lục Thần nhìn về phía Ỷ Thiên: "Ta sẽ không nhìn ngươi mạo hiểm."
"Có thể..." Không đợi Ỷ Thiên mở miệng, Lục Thần cắt đứt lời nói của hắn ta: "Lão Ỷ, đừng nói nữa, đây là trách nhiệm của ta."
Trên bầu trời vang lên giọng nói to lớn kia: "Duy Ngã Độc Cuồng, quả nhiên ngươi đã lấy được cánh tay Thần Ma Thái Hư... Nếu không, ngươi không thể nào chống đỡ được Đả Thần Tiên."
"Thôi được, nếu ta đã đồng ý với ngươi, vậy tất nhiên sẽ thực hiện hứa hẹn, lần này sẽ cho ngươi xông Hồn Vũ Điện thí luyện!"
"Hơn nữa, ta có thể cho ngươi ba ngày khôi phục, ba ngày sau lại xông cửa!"
Lục Thần hơi kinh ngạc, chắc người đang nói là các chủ Chúng Tiên Các, không ngờ hắn ta lại còn cho mình thời gian để khôi phục...
Lục Thần lập tức ôm quyền: "Đa tạ các chủ!"
"Ngươi không cần cảm ơn ta, cơ hội là do bản thân tranh thủ được."
"Đệ tử Chúng Tiên Các nghe lệnh, trong vòng ba ngày, chữa trị Tiếp Thiên Tỏa!"
"Những người còn lại nếu muốn ở lại Chúng Tiên Các quan sát Duy Ngã Độc Cuồng xông cửa thì có thể đi tới tiên đảo ở khắp nơi để ở tạm, ba ngày sau, Duy Ngã Độc Cuồng lại xông điện!" Dứt lời, giọng nói kia không vang lên nữa.
Chúng Tiên Các cũng đúng là keo kiệt, nhiều người ở lại như vậy nhưng lại không cung cấp chỗ ăn chỗ ở, đám người cấp bậc viện trưởng này cũng chỉ có thể ngồi tu luyện trên các tiên đảo để chờ đợi.
Ỷ Thiên gửi truyền âm cho Vân Hải, chẳng những Vô Danh đã trở về mà các chủ Chúng Tiên Các còn cho bọn họ thêm ba ngày nghỉ ngơi, cuối cùng hai tảng đá lớn trong lòng cũng có cơ hội để xuống một tảng.
Long Tường đánh giá cánh tay trái của Lục Thần: "Viện trưởng, sao cánh tay trái này của ngươi lại nhỏ đi?"
"Đúng vậy viện trưởng, ta vẫn cảm thấy cánh tay trước đó khí phách hơn một chút, không thì ngươi lại biến một cái cho chúng ta xem chút đi." Trai Tế cũng nói.
Lục Thần đầu đầy vạch đen, quả nhiên trên TV đều là gạt người, biến thân một lần đã hủy đi Huyết Cuồng Kiếm Thần của hắn... Chắc trang bị này là bản duy nhất, dù sao từ trước tới nay hắn cũng chưa từng thấy những người khác mặc.
Hiện tại tốt rồi, tay áo bên trái đã không còn!
"Biến cái gì mà biến, ngươi mua cho ta thời trang thì ta sẽ biến cho ngươi xem!" Lục Thần không vui nói.
"Đúng rồi, kiếm của ta đâu?" Lục Thần nhìn về phía Lục Y Y.
Lục Y Y vội vàng lấy ra Vô Cực Kiếm đưa cho Lục Thần, "Lão đại, ngươi có vũ khí mới sao? Có cho Vô Cực ăn không?"
Lục Thần lắc đầu: "Cây thương này là di vật của một vị tiền bối, hơn nữa vừa rồi ta cũng dùng rất thuận tay, để dự bị bên người đi!"
Vô Cực Kiếm và Ngân Đảm đồng thời lơ lửng bên cạnh Lục Thần, hơn nữa hai thanh vũ khí lại đồng thời hơi rung động.
Lục Thần vội vàng bắt lày hai thanh vũ khí, "Này này này, hai người các ngươi định làm gì? Đều là người mình có được hay không."
Hai người này lại không phục lẫn nhau.
Theo lý thuyết chắc là Thần Ma Vô Cực mạnh hơn, thế nhưng Ngân Đảm tên là Ngân Đảm, chính là gan lớn, dù sao cũng không phải là Thái Hư Vô Cực.
Ỷ Thiên kỳ lạ nhìn về phía hai thanh vũ khí trong tay Lục Thần: "Vô Danh, chẳng lẽ hai thanh vũ khí này đều có khí linh?"
"Ách..." Lục Thần suy nghĩ một chút, quyết định vẫn nên giấu giếm việc này, vội vàng đổi chủ đề: "Chắc chỉ là uy áp vũ khí, à đúng rồi, lão Ỷ, vừa rồi ngươi liên hệ với lão Hải, bên Lê Vi như thế nào rồi hả?"
"Bọn họ còn chưa đi ra..."
"Còn chưa đi ra?" Lục Thần nhíu mày, chờ Hồn Vũ Điện việc kết thúc, hắn phải nhanh chóng chạy về xem mới được.
"Lão Ỷ, Thuần Dương Bát Quái Kính của ngươi." Lục Thần đưa Bát Quái Kính cho Ỷ Thiên.
Ỷ Thiên mỉm cười: "Cho ngươi. Nó theo ngươi mới có thể phát huy tác dụng lớn hơn, lão già khọm ta đây không thể đánh không thể hành động, chỉ khiến nó long đong."
Lục Thần cười nói: "Lão Ỷ, vừa rồi ngươi cũng không phải như vậy, lại một hơi quyết định mục tiêu là tầng bốn, ta thấy, chỉ cần chữa tốt thương thế của ngươi, biết đâu con đường của ngươi còn chưa đi hết!"
"Cái này..."
Lục Thần cười nói: "Nói không chừng, bên trong Hồn Vũ Điện sẽ có bảo bối gì đó thích hợp với ngươi thì sao."
"Trước đó ta không có lòng tin, nhưng là hiện tại..." Lục Thần nhìn xem cánh tay trái của mình, mỉm cười, ý tứ trong mắt không cần nói cũng biết.
"Lại để ta nghỉ ngơi? Vậy cũng đừng trách ta không khách sáo." Lục Thần nở một nụ cười âm hiểm: "Lần này, không để Chúng Tiên Các thiệt thòi một món lớn, vậy coi như ta đến không!"
Mấy ngày nay, những lời bàn tán của các viện trưởng về Lục Thần càng ngày càng nhiều.
Cánh tay trái mạnh mẽ kia, xông vào Chúng Tiên Thiên Trừng Đại Trận cùng với việc khiến cho các chủ Chúng Tiên Các phá lệ trì hoãn Hồn Vũ Điện, những việc này đủ để chứng minh người trẻ tuổi này không đơn giản.
Lời editor: Hôm nay thêm một chương, thêm một chương, 16/15!!!! Hãy thương xót muội muội đỗ nghèo khỉ này đi các đại thần ơi, cầu KP, cầu đề cử, cầu bao nuôi!!!!!!