Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Muốn giải trừ loại hiệu quả này thì cần phải nhanh chóng tăng thuộc tính của nhục thân lên!”
“Ta nghe nói ngươi đang tìm cực hung chi địa, cũng được, ta đi với ngươi!”
Huyền Băng Hùng Quái đã chết, Lục Thần và Dao Hà chạy thẳng tới nơi cực hàn.
Vừa mới đi vào nơi cực hàn, Dao Hà đã bị nhiệt độ không khí cực thấp ở đây ảnh hưởng, sau khi xâm nhập nơi cực hàn, thân thể của nàng run nhè nhẹ, hai tay co ro, co lại một cục.
“Này, ngươi không lạnh sao?” Dao Hà run rẩy, kinh ngạc nhìn Lục Thần, sau đó tưởng tượng, “À đúng, thuộc tính nguyên tố Hỏa ngươi cao...”
Lục Thần nhìn sắc trời một chút, lại nhìn Dao Hà sắp đông lại, lắc đầu, “Hôm nay cũng muộn, buổi tối gió lớn, trước tiên tìm một nơi tránh gió.”
Hai người trốn ở sau mấy khối nham thạch, đốt một đống lửa, tạm thời cắm trại.
“Rốt cuộc quan hệ giữa ngươi và Lê Vi là gì?” Lục Thần đột nhiên hỏi.
Biểu hiện của Dao Hà căn bản không giống quan hệ bằng hữu bình thường.
“Nàng là tỷ tỷ ruột của ta.”
“Tỷ ngươi?” Lục Thần nhìn về phía đỉnh đầu Dao Hà.
“Đừng nhìn, ta không phải là Hồ tộc.” Dao Hà biết Lục Thần đang nhìn cái gì, chủ động nói, “Chỉ có Thiên Hồ tộc huyết thống thuần khiết mới có thể mang tai ở dạng hình người, mẫu thân của ta chỉ là yêu tộc bên trong Hồ tộc, cũng không phải là Thiên Hồ tộc, cho nên chỉ có lúc ta trở lại hình thái Hồ yêu mới có tai.”
Lục Thần khẽ nhíu mày, “Các ngươi cùng cha khác mẹ sao?”
Dao Hà gật đầu, “Đúng, chỉ có điều từ nhỏ Lê Vi đã ở với chúng ta, dù chúng ta cùng cha khác mẹ, tình cảm cũng không khác gì ruột thịt.”
Cuối cùng Lục Thần đã hiểu vì sao Dao Hà liều mạng như vậy, Lê Vi là tỷ tỷ nàng.
“Lại nói, Thiên Hồ và Hồ tộc bình thường khác nhau chỗ nào?”
“Thiên Hồ do Địa Mẫu sáng tạo, tất nhiên khác biệt với chúng ta, nói thế này đi, trước khi chưa có âm dương giao hợp thì cơ thể của Thiên Hồ vốn có năng lực tụ linh rất mạnh! Tuy ta cũng có một phần năng lực như vậy, cho nên thực lực cũng không yếu, nhưng vẫn kém xa tỷ tỷ.” Dao Hà đùa nghịch lấy nhánh cây, ném vào trong đống lửa, “Cũng chính vì vậy, Minh Quân mới không giết nàng. Dù sao dương khí cũng là một loại linh khí, đối bọn họ thì Lê Vi vô cùng có ích.”
“Chỉ là, muốn cưỡng ép rút linh khí từ trong cơ thể nàng, cũng rút luôn cả tính mạng và hồn thức của nàng ra, khi đó tỷ tỷ của ta sẽ biến thành một cái xác không hồn... Có lẽ đây là thứ bọn họ mong muốn nhìn thấy, một vật chứa không có ý thức sẽ dễ dàng sử dụng hơn.”
Lục Thần cau mày, nghĩ đến nếu Lê Vi biến thành dáng vẻ kia, trong lòng của hắn lại áy náy một hồi.
“Ta sẽ không để chuyện này xảy ra!” Lục Thần khẳng định.
“Dao Hà, ngày mai ngươi ở chỗ này chờ ta, nếu tiến vào tiếp ta sợ ngươi không chịu được.”
“Không! Ta muốn đi theo ngươi! Mãi đến khi ngươi cứu Lê Vi! Ta vào nơi cực hàn không được, thì ngươi ôm ta đi vào!”
Lục Thần sửng sốt một chút, Dao Hà nói cái gì? Ôm nàng đi vào?
Trực tiếp như vậy sao?
Lại nói, tuy Dao Hà chỉ có một nửa huyết thống Thiên Hồ, nhưng một nửa khác cũng là Yêu Hồ tộc, mặc dù là phó viện trưởng, chỉ có điều nhìn tuổi tác cũng không lớn, so sánh với Lê Vi thì dung mạo hơi thua kém chút nhưng cũng là đại mỹ nhân, hơn nữa còn nhiều hơn mấy phần mê hoặc, khiến cho người ta nhìn một chút đã thấy bị cuốn hút.
Nơi rừng núi hoang vắng này, một mình ở chung với hồ ly tinh, có phải sẽ xảy ra chút gì đó hay không?
Đúng lúc Tiểu Thú cũng không có ở đây!
“Ngươi, ngươi đang suy nghĩ cái gì? Ý của ta là, ta biến thành bản thể, ngươi ôm ta đi vào...” Ai ngờ, Dao Hà cúi đầu, ngượng ngùng nói, “Những thứ khác, ngươi cũng đừng nghĩ, nếu ta phá thân xử nữ, hiệu quả tụ linh trong huyết mạch Thiên Hồ cũng sẽ biến mất.”
Mẹ nó, bị người ta xem thấu, đồng thời còn bị cự tuyệt !
Lục Thần vội vàng nói, “Này, ngươi đang nói cái gì, ta nào có suy nghĩ gì, biến trở về bản thể phải không, ta đúng lúc cũng có ý này!”
Buổi tối đi nghỉ ngơi, Lục Thần lại hơi trằn trọc.
Tới Cửu Thiên đã lâu như vậy, Lục Di cũng đã tìm được bạn trai, mình còn là một tên độc thân! Lại nói, mình tuyệt đối không phải loại người đặt mỹ nữ ở trước mặt cũng không có phản ứng, vì sao đến bây giờ còn độc thân chứ!
Haizzz... Thời vận không đủ.
Ngày thứ hai, trời sáng rất sớm, Lục Thần chuẩn bị lên đường, Dao Hà lắc mình biến hoá, biến thành một tiểu hồ ly trắng như tuyết, nhảy đến trên cánh tay Lục Thần.
Lục Thần sờ lên đầu tiểu hồ ly, đây chính là bản thể của Dao Hà sao, là một tiểu bạch hồ.
Hắn để Dao Hà vào trong quần áo trước ngực, cái đầu nhỏ mềm mại của bạch hồ chui ra ngoài cổ áo.
“Như vậy ngươi sẽ không lạnh, đi!” Lục Thần vỗ đầu tiểu hồ ly, đi đến chỗ sâu nơi cực hàn.
Gió lạnh càng rét thấu xương, gió lớn gần như khiến bước đi liên tục khó khăn, rất khó tưởng tượng, còn có nhiệt độ thấp có thể khiến cho Đại Đế Tu không thể chịu đựng!
Lục Thần không thể không hao phí chút ít linh lực, vận chuyển linh hạch Hỏa hệ, cung cấp một lượng lớn nhiệt lượng cho cơ thể.
“Ở đây không có dấu chân người, nhưng cũng không có Huyền Băng Hùng Quái!” Lục Thần tự an ủi mình.
Sau mấy giờ đi ngược gió, Lục Thần đột nhiên phát hiện trước mặt xuất hiện một hố sâu hình tròn lớn, đường kính cỡ mấy ngàn mét.
Gió lạnh dữ dội từ bên trong địa động thoát ra, Lục Thần cũng cảm thấy một hồi rét thấu xương.
Đứng trước động, nhìn sâu không thấy đáy, Lục Thần cắn răng một cái, nhảy xuống!
Kết quả vừa nhảy vào, Lục Thần trực tiếp bị cuồng phong bên trong phun ra thổi lên, ném đi hơn mấy chục mét.
“Mẹ nó! Cái quỷ gì! Chỗ khác, vực sâu đều như hắc động ăn thịt người, cái hố này lại cứ phun ra, cũng không vào được?” Lục Thần đứng lên, một lần nữa trở về trước hố sâu.
Bên trong cuồng phong gào thét, sức gió cực kỳ mạnh, vẫn luôn thổi ra phía ngoài.
Càng vào không được, trong lòng Lục Thần lại càng chờ mong, chứng minh trong này nhất định có cái gì đó không tầm thường.
Sau đó, Lục Thần lại thử mấy lần, nhưng cuồng phong trong địa huyệt quá mãnh liệt, Lục Thần tối đa cũng chỉ có thể nhảy xuống bốn năm mươi mét, lại bị gió lốc cuốn ra ngoài.