Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Một lát sau, kim bạc chỉ về một phương hướng nào đó.
“Vô Danh... Chủ trận ở bên kia, cách 1200 mét, đó là cửa vào duy nhất!” Dao Hà nói xong, đã sức cùng lực kiệt, hôn mê trở về trạng thái hồ ly.
Lục Thần thu hồi kim bạc, đặt Dao Hà vào trong quần áo, chỉ để lại cái đầu nhỏ ở bên ngoài.
Sau đó Lục Thần nhìn về phương hướng kim bạc chỉ trước đó.
Đó là khu vực hoàn toàn trống trải, cũng không có hố sâu.
“Thứ nhìn thấy không phải cửa vào, không nhìn thấy mới đúng...” Lục Thần lắc đầu, đi tới bên kia.
Khi Lục Thần đứng ở khu vực gọi là cửa vào, phát giác ở đây không khác xung quanh, dù mở Quan Thiên Mục cũng không nhìn ra biến hóa linh khí gì.
Nếu không có Thiên Hồ Vấn Lộ, chỉ sợ hắn đừng hòng tìm được.
Lục Thần nhìn tầng băng dưới chân, cau mày, “Đánh xuyên qua đây thử xem!”
“Cánh tay Thần Ma Thái Hư! Công Hư. Phá Toái Hư Không!”
Phịch một tiếng, tầng băng dưới chân Lục Thần nứt ra, một lát sau, tầng băng trực tiếp đứt gãy, Lục Thần và lượng lớn khối băng vỡ vụn cùng nhau rơi xuống dưới!
Rơi xuống ít nhất mấy ngàn mét, Lục Thần nhìn thấy phía dưới có ánh sáng hồng hiện ra, mở cánh ra điều khiển thân hình.
Dưới mặt đất lại là một mảnh đất bằng phẳng trống trải, chỉ là nơi xa như có dung nham chảy, lúc này mới chiếu sáng khu vực này.
Nhờ vào ánh sáng dưới mặt đất, Lục Thần phát hiện xung quanh khối đất bằng này có bảy cột sáng, vị trí cột sáng vừa hay tương ứng với vị trí hố sâu đánh dấu trên bản đồ của mình.
Dao Hà bị chấn động vừa rồi đánh thức, “Đây là bản thể của Thất Nguyên Quy Nhất Trận.”
“Tiến vào cột sáng, có thể truyền tống tới tinh cầu cung cấp linh nguyên tương ứng với thất nguyên quang trụ.”
Lục Thần gật đầu, hắn nhìn bảy cột sáng, từ năng lượng mà bản thể tản ra ngoài, nhiệt độ cực cao!
Quả nhiên là linh nguyên thuộc tính Hỏa, có thể là dùng hạch tâm tinh cầu xem như linh nguyên!
“Rốt cuộc là ai bố trí Thất Nguyên Quy Nhất Trận, mục đích bố trí trận pháp này là gì?”
Dao Hà nói, “Chẳng những bố trí Thất Nguyên Quy Nhất Trận cực kỳ cao cấp, còn bày trận mặt gương che giấu đi, phải biết rằng, dù biết Thất Nguyên Quy Nhất Trận cũng rất khó phá trận, đặc điểm Thất Nguyên Quy Nhất Trận là linh nguyên trận nhãn có cường độ cực cao, thực lực không đủ rất khó phá trận, cộng thêm sau khi bày trận mặt gương này, còn có thể đánh lừa tai mắt!”
“Ta cảm thấy, có thể là bảo hộ một thứ cực kỳ trân quý nào đó... Đây chỉ là suy đoán của ta, Thất Nguyên Quy Nhất Trận chưa phá thì không thể xác định.”
Lục Thần gật đầu, không biết trận pháp này đã tồn tại bao nhiêu năm, Thanh Trạch đại lục có thể quét sạch vùng biển, cũng không ai dám tới gần nơi cực hàn, có thể thấy được uy lực của trận này quả thật không tầm thường.
“Vô Danh... Vừa rồi ta hao phí tinh huyết Thiên Hồ, trong thời gian ngắn không thể khôi phục, ngươi mang theo ta cũng vướng víu, chuyện kế tiếp, giao cho ngươi.”
Lục Thần gật đầu, nơi hắn muốn đi cũng chưa biết lành dữ, cũng không biết mình có thể còn sống trở về hay không.
“Được.” Lục Thần thả Dao Hà ra, “Ngươi ở nơi này chờ ta trở lại.”
Dứt lời, Lục Thần đi đến bên cạnh cột sáng ở phía bắc, một cước bước vào!
Cột sáng cũng không phải Truyền Tống Môn, phương thức truyền tống của nó cũng khác biệt với Truyền Tống Môn, sau khi tiến vào cột sáng, Lục Thần chỉ cảm thấy thân thể của mình như bị xé nát.
Cũng may kiên trì trong phút chốc, xuyên thấu qua cột sáng, Lục Thần phát hiện cảnh tượng trước mắt đã thay đổi, vội vàng thoát ra từ trong cột sáng.
Mà lúc này, nơi cách Lục Thần mấy trăm mét, một viên hỏa cầu khổng lồ đang chậm rãi chuyển động phía trên hồ dung nham.
Vừa nhìn thấy viên hỏa cầu này, Lục Thần nhịn cười không được, “Ha ha, cuối cùng lại tìm được một viên!”
Đối với việc hấp thu linh lực của tinh hạch tinh cầu, Lục Thần tuyệt đối có kinh nghiệm phong phú.
“Nhiệt độ không cao như địa tâm Minh Giới...” Lục Thần hơi tiếc nuối, điều này nói rõ viên tinh hạch của tinh cầu này có cường độ kém xa tinh hạch Minh Giới.
Nhưng điều khiến Lục Thần bất ngờ là, khi hắn vô tình ngẩng đầu nhìn lại, đột nhiên phát hiện cách vài trăm mét phía trên có hơn mấy trăm người đang đưa đầu nhìn mình.
Ở trên mấy trăm mét nữa, còn có một tầng, cũng có mấy trăm người nhìn xuống.
“Hả? Còn có người sao?” Lục Thần tỏ ra chết lặng, “Thành thị lòng đất sao?”
Chỉ nghe được người ở phía trên hô to, “Không tốt, có người ngã xuống!”
“Nhanh cứu người!”
Vừa nói, vài tên lão giả toàn thân bao quanh linh khí hàn băng, mấy người đồng thời ra tay, nhanh chóng tạo ra một đầu thông đạo hàn băng, hai đầu thông đạo, một đầu ở bên cạnh họ, một đầu ở trước mặt Lục Thần.
“Tiểu tử, lên nhanh đi! Nhanh!” Phía trên, vài tên lão giả la hét, nhìn vô cùng lo lắng.
Lục Thần nhìn thông đạo hàn băng trước mặt một chút, tại sao mình phải đi vào? Hắn thật vất vả mới tìm được một tinh hạch...
Nhưng giọng người ở phía trên cũng đã kêu khàn, cảm giác nhất định có nguy hiểm gì rất khủng bố... Nghĩ nghĩ, Lục Thần vẫn bước lên thông đạo.
Không lâu sau, Lục Thần đi tới lối ra khác.
Lúc này hắn mới nhìn rõ, tầng này có khoảng hơn nghìn người, không ít người đều đang nhìn mình.
Mấy tên lão giả kia cũng đánh giá Lục Thần, khi bọn họ thấy huy chương của Lục Thần, càng là đầy mặt kinh ngạc.
“Dã Đại Tu Sư thất tinh? Cái quỷ gì! Ngươi, không phải người thắng trận đại hội thiên tài lần này sao?” Một nam tử hơn bốn mươi tuổi mặt đầy kinh ngạc.
Lục Thần ngơ ngác, người thắng trận đại hội thiên tài gì?
“Ta không phải, người thắng trận đại hội thiên tài là cái gì?” Lục Thần kỳ quái hỏi.
“Đại hội thiên tài do Tùng Nguyên đại lục chúng ta cử hành thi đấu giữa học viện, ba năm một lần, chẳng lẽ ngươi cũng không biết điều này!”
“Ở đại hội thiên tài, xếp hạng thứ một ngàn mới có thể tới tầng dưới chót nhất của địa tâm tu luyện thuộc tính nguyên tố Hỏa, xếp hạng từ một ngàn đến năm ngàn thì tu luyện trên một tầng!”
Lục Thần khiếp sợ nhìn về phía những đệ tử kia.
Những người này, chính là người nổi bật trong đại hội thiên tài của Tùng Nguyên đại lục sao?
Lại nói, nếu tinh hạch cũng là một loại linh mạch, thế thì đệ tử ưu tú đạt được thành tích ở cuộc so tài, nhận được cơ hội tiến vào linh mạch tu luyện cũng bình thường...