Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Vân Hải quay đầu liếc nhìn, trong lòng cảm xúc phức tạp, quả nhiên đệ tử Thần Ma Học Viện không để hắn ta thất vọng, nhưng cùng nhau đi tới Minh Giới đánh một trận, hắn ta lại không thể không lo nghĩ cho các đệ tử.
“Lão Hải, tổ chim bị phá thì trứng còn có thể nguyên vẹn hay không, Minh quân xâm lấn, bất kỳ ai cũng không thể không đếm xỉa đến, hy sinh cũng là điều không thể tránh được...” Ỷ Thiên vỗ vai Vân Hải.
Khóe mắt Vân Hải ửng đỏ, “Đều là hài tử ngoan, nhưng ta phải đưa bọn họ lên chiến trường, cho những hài tử này thêm chút thời gian, không biết bao nhiêu người sẽ trở thành cường giả một phương, nếu cứ vẫn lạc như thế, thật sự ta không đành lòng!”
Ỷ Thiên cũng thở dài một hơi, “Tiền tuyến căng thẳng, nghe nói bên kia đã vô cùng áp lực, một khi Minh quân đột phá vòng vây Tiên Sư Trủng, Thịnh Nguyên đại lục sẽ biến thành vùng đất chết ở dưới gót sắt của Minh quân!”
“Hơn nữa, trên con đường trưởng thành của bất kỳ kẻ nào, há lại luôn thuận buồm xuôi gió, đây là một kiếp mà mỗi người chúng ta nhất định phải vượt qua.”
Tất nhiên Vân Hải hiểu rõ những đạo lý này, chỉ là chính vì vô lực thay đổi cho nên khó mà quên được.
Có lẽ biết biểu hiện của mình quá cảm tính, Vân Hải tự giễu lắc đầu, “Nếu Vô Danh ở đây, nhìn thấy biểu hiện của đám ranh con này, hẳn sẽ cảm thấy vui mừng.”
“Các đệ tử của hắn, đều tâm huyết giống như hắn!”
“Đi thôi, đội quân xung kích bên kia sắp mở hội nghị, chúng ta nhanh đi qua.”
...
Bên trong Lục Trọng Thiên, tiền tuyến của mỗi đại lục, quy mô chiến đấu có thể gọi là hủy thiên diệt địa!
Người phụ trách các đại tổng viện đều đích thân tới hiện trường, chỉ huy chiến đấu.
Chúng Tiên Các đã dẫn đầu tinh anh các đại học viện, kịch chiến mấy ngày với Minh quân.
Bộ chỉ huy tạm thời Chúng Tiên Các, vài tên Tiên Vương vừa dành thời gian điều tức, vừa chờ đợi Tả tiên sứ của Chúng Tiên Các.
Không bao lâu, một nam tử Ma tộc bước vào quân doanh.
“Phong Hoa tiên sứ!” Chúng Tiên Vương vội vàng đứng dậy.
Nam tử gật đầu, bước nhanh vào trong doanh, “Thương vong của chúng ta như thế nào?”
Một vị Tiên Vương nói, “Giao chiến bốn ngày với Minh quân, bốn phòng tuyến tổng cộng đánh lui Minh quân 14 lần, chúng ta vẫn lạc hơn 56 vạn 7 ngàn người, bị đoạt xá 11 vạn 3 ngàn người.”
“56 vạn...” Nghe thấy con số này, vẻ mặt mọi người ảm đạm.
Mặc kệ đánh lui Minh quân tiến công bao nhiêu lần, cũng không hoàn toàn đánh bại Minh quân, mà bọn họ lại không thiệt hại một người, đây chính là tổn thất thật lớn!
“Ngoài ra, 228 vạn người bị thương với mức độ khác nhau, đang nắm vững khôi phục, 437 vạn người chờ đợi Hồn Thể Hợp Nhất khôi phục...”
Phong Hoa cau mày, “Đã tìm được nguồn cung cấp dương khí của Minh quân chưa?”
“Bẩm tiên sứ, mấy tiểu đội tiến đến dò xét, cũng không trở về...”
Đám người lại trầm mặc một hồi.
Nếu nói có đại quân người tu tiên nào đó vẫn luôn kiên trì, hoặc có lẽ là, nhược điểm lớn nhất của Minh quân chính là nguồn cung cấp dương khí của bọn họ.
Nếu có thể phá hư nguồn cung cấp dương khí của đối phương, vậy có thể nhanh chóng thay đổi chiến cuộc.
Nhưng hiện tại mỗi đại lục cũng không tìm được phương pháp cung cấp dương khí của Minh quân, chứ đừng nói tới là phá hư nguồn cung cấp dương khí của bọn họ.
“Cứ theo đà này, trong một tháng chúng ta tất bại!” Phong Hoa hung hăng nói.
“Đúng rồi, chuyện liên thủ với Thanh Trạch đại lục ra sao?”
“Bẩm tiên sứ, hôm nay chuẩn bị đột kích.”
Tiên sứ mệt mỏi ngồi xuống, nhìn bản đồ chiến khu trước mặt, hình chiếu bản đồ này giống như huyễn cảnh đồ vậy, có thể trực tiếp xem xét tình hình chiến trường.
Lúc này, bốn chiến trường trên bản đồ vẫn đang tiến hành chiến đấu kịch liệt.
Chiến tranh cũng không dừng lại, tuy nói Minh quân chỉ tiến công bốn ngày, nhưng loại cường độ này đã vượt ra khỏi sự tưởng tượng của rất nhiều người!
Phong Hoa thở ra một hơi thật dài, ánh mắt mờ mịt nhìn về phía trước, “Vô Danh, rốt cuộc ngươi có thể đi bao xa? Có lẽ, ngươi chính là hy vọng chiến thắng của chúng ta!”
Đúng vào lúc này, ngoài trướng có người vội vàng tiến vào, “Bẩm báo tiên sứ, phía trước phát hiện ba tên cường giả cảnh giới Quỷ Vương, tinh cấp từ ngũ tinh trở lên!”
Tiên sứ gật đầu, không suy nghĩ nữa, cau mày, cả giận nói, “Đáng chết, rốt cuộc bọn họ có bao nhiêu cảnh giới Quỷ Vương cao tinh! Cảnh giới Nhân Vương ngũ tinh của chúng ta đều vừa mới trải qua ác chiến...”
“Tiên sứ, Quỷ Vương kia đang đồ sát trắng trợn...” Người tới có vẻ rất lo lắng.
Phong Hoa chỉ có thể gật đầu nói, “Xem ra, bọn họ cũng không toàn lực công kích, vẫn luôn muốn ép Tiên Tôn ra tay... Được rồi, ta đã biết!”
“Lần này, e rằng Tiên Tôn thật sự phải ra tay rồi!”
Lục Trọng Thiên, trong lúc nhất thời tiến vào trạng thái toàn dân là binh lính.
Mà lúc này, Lục Thần hoàn toàn không biết gì về tình hình bên ngoài, hắn đang mở la bàn Minh Giới ra, xuất phát về phía Vong Hồn thành.
Đi không bao lâu, hắn đã đến Vong Hồn bình nguyên!
Chiến trường quen thuộc, hiện tại còn vết tích từng bị lửa thiêu và đất nứt, ở đây, Lục Thần đánh giết mấy vạn Minh quân, đánh giết Hồn Sứ Dạ Xoa, bắt sống cao thủ vong hồn vô danh!
Đứng trước vùng đất trần trụi trống rỗng, Lục Thần dừng bước.
Hắn từ từ rút Ngân Đảm ra, dõi mắt trông về phía xa.
Nơi xa, trên sườn núi cao bốn phía, đã sớm có bóng người nhốn nháo.
Hắn đã bị bao vây!
Kẻ địch khó lường, giống như biết hắn sẽ đến, đã sớm mai phục ở đây, chen chúc nhau một đám lớn, từ xa nhìn lại, không nhìn kỹ, còn tưởng rằng là một mảnh thảo nguyên!
Không ngờ Minh quân đồng thời tập kích vô số đại lục, lại vẫn bố trí quân đội hùng hậu như thế ở hậu phương !
Bọn họ đứng ở đằng xa, lạnh lùng nhìn chăm chú vào Lục Thần.
Cuồng phong nổi lên, bầu trời đỏ như máu, tầng mây che phủ, một tia chớp màu đỏ tươi xẹt qua, chiếu sáng bóng tối phía trước, hiện ra... Bóng dáng vô số Minh quân.
Trên bầu trời, vậy mà bắt đầu mưa...
Nơi xa vang lên một giọng nói.
“Duy Ngã Độc Cuồng, ngươi thật sự dám đến!”
“Ngươi vì nữ nhân này phải không!”
Phía trước đại quân, đột nhiên tránh ra một con đường.
Một con cự thú Bá Hạ, chở một tòa tháp cao, từ phía sau đi tới.