Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
“Mẹ kế cái gì! Ta với nàng chỉ là bằng hữu bình thường!” Lục Thần trừng Tiểu Thú.
“Bằng hữu bình thường? Ta nghe người ta nói, giữa nam nữ không có tình bạn thật sự.” Vẻ mặt Tiểu Thú vô cùng nghi ngờ.
Lục Thần suýt chút nữa phun máu, tiểu tử này ở bên ngoài hơn nửa năm đã học được thứ gì, vì sao biết nhiều như vậy!
“Cha, ngươi cũng lớn rồi chứ đâu còn nhỏ, nhanh chóng tìm lão bà, tuy ta không biết Lê Vi tỷ tỷ kia, thế nhưng ta vẫn khá yêu thích Lạc Dao tỷ tỷ... Nếu không thì, lúc nào đó chúng ta về Ngũ Trọng Thiên, dẫn Lạc Dao tỷ tỷ tới.”
“Đến lúc đó các ngươi giao phối một chút, sinh cho ta một vài đệ đệ muội muội.”
Phốc! Lục Thần suýt chút nữa phun ra mấy ngụm máu tươi.
Trên bản chất Tiểu Thú Thần vẫn là thần thú, cho nên nói “giao phối” cũng không sai, chỉ là vì sao ở trong miệng hắn ta, chuyện như thế lại nói nhẹ nhàng như vậy...
Được rồi, chuyện như vậy càng giải thích càng mơ hồ, Lục Thần cũng không rảnh giảng giải, “Hiện tại không phải thời điểm nói chuyện này, chúng ta nhất định phải lập tức đi tới Vạn Cổ Hồn Điện!”
“Được, cha!”
Không lâu sau, trong đại quân tu tiên, Diệp Phàm từ trong đám người vượt qua vách núi, nhảy qua phía Lục Thần, ánh mắt của hắn ta dừng lại trên người Tiểu Thú một chút, nhất là sau khi nhìn thấy huy chương cảnh giới Nhân Vương hị tinh của Tiểu Thú, không khỏi hít vào một hơi.
Tên này mới bao lớn? Nhân Vương nhị tinh?
Đáng sợ nhất là, nhìn từ thực lực của hắn ta, hình như vẫn còn mạnh hơn Nhân Vương nhị tinh nhiều.
“Hả? Diệp Phàm, làm sao thế?” Lục Thần kỳ quái nhìn Diệp Phàm.
“Viện trưởng, đám người Mạc Bắc bảo ta tới hỏi ngươi một chút, muốn trở về Dương Giới hay không.”
“Còn chưa cứu được người, trở về làm gì, lại nói, không thể chờ Diêm Vương thả cao thủ Vạn Cổ Hồn Điện ra.” Lục Thần cau mày, “Diêm Vương Ma Tôn khống chế Vạn Cổ Hồn Điện, thật sự để những vong hồn siêu cấp cường giả kia đi ra, Lục Trọng Thiên chắc chắn không bảo vệ được!”
Diệp Phàm nghe xong, hơi không yên tâm nói, “Viện trưởng, chúng ta cũng biết, chỉ là hiện tại ngươi không có thời gian Hồn Thể Hợp Nhất, nếu gặp tứ đại Quỷ Vương, thế làm sao đánh?”
Lục Thần hít sâu một hơi, “Bây giờ không có thời gian nghỉ ngơi, ta sợ nếu lần sau lại đến Minh Giới, sẽ đối mặt với đối thủ cường đại hơn, hơn nữa, Lục Trọng Thiên có thể chống đến khi đó hay không đều khó mà nói, ta không có đường lui.”
Diệp Phàm cúi đầu, sau đó nói, “Viện trưởng, chúng ta đi chung với ngươi!”
Lục Thần nhíu mày, “Các ngươi... Vẫn nên trở về đi, thực lực Diêm Vương vô cùng khủng bố, vừa rồi ngươi cũng đã thấy được, Địa Hỏa Phần Thiên của ta vẫn không thể đột phá được phòng ngự của Minh quân, ta suy đoán đạo kết giới phòng ngự kia do Diêm Vương bày ra.”
“Chúng ta biết, chính vì hắn mạnh, cho nên chúng ta mới nhất định phải đi theo!” Diệp Phàm kiên định nói, “Mặc dù thực lực của chúng ta còn không đủ đánh một trận, nhưng viện trưởng, ngươi cũng đừng quên, ngươi còn có song Thiên uy, chúng ta vẫn có chút tác dụng!”
“Cái này...” Lục Thần hơi do dự, hắn không có niềm tin tuyệt đối đánh một trận với Diêm Vương, một khi mình thua, sợ là những người đi theo sẽ chết thảm.
“Viện trưởng, nếu ngươi thua, thật ra cũng tương đương với Lục Trọng Thiên thua, chúng ta còn có thể chạy trốn tới nơi nào đây?” Diệp Phàm đột nhiên nói, “Nếu vậy, còn không bằng buông tay đánh một trận!”
“Huống chi, người khác thì ta không biết, nhưng người Thần Ma Học Viện chúng ta nào có đạo lý mặc kệ viện trưởng được!”
“Trước đây gia nhập vào Thần Ma, chẳng phải Vân Hải sư bá đã nói qua, nếu muốn nghịch thiên, liền vào Thần Ma sao? Thật sự đến thời điểm nghịch thiên, sao chúng ta lùi bước được!”
Lục Thần còn đang xoắn xuýt, khi nghe Diệp Phàm nói thế thì đột nhiên bình thường trở lại.
Học viện của hắn, đệ tử của hắn... Không để hắn thất vọng!
“Tốt, vậy đi cùng ta, giết tới Vạn Cổ Hồn Điện!” Lục Thần ngạo nghễ nói!
“Viện trưởng, ngươi biết Vạn Cổ Hồn Điện ở đâu sao?”
Lục Thần lấy la bàn Minh Giới ra, lắc đầu, “Vì sao trên này không đánh dấu vị trí của Vạn Cổ Hồn Điện?”
“Hiện tại ta chỉ có thể suy đoán, có thể đang ở Diêm Vương Thành...”
Đúng vào lúc này, đột nhiên một mũi tên bắn tới.
Diệp Phàm tay mắt lanh lẹ, bắt được mũi tên.
Tốc độ mũi tên này thật ra cũng không nhanh, nhìn như mục tiêu là nhắm vào bản bồ của Lục Thần, nhưng lại hơi chênh lệch.
Diệp Phàm vừa muốn nhìn về phương hướng mũi tên bay tới, đột nhiên phát hiện bên trên mũi tên còn kèm theo một tờ giấy.
Hắn ta khó hiểu giao tờ giấy cho Lục Thần.
Sau khi Lục Thần mở ra, đột nhiên sững sờ, sau đó kinh ngạc quay đầu nhìn lại.
Nơi chân trời, không có gì cả...
“Viện trưởng, là cái gì?” Diệp Phàm hỏi.
Lục Thần cau mày, “Bên ngoài Diêm Vương thành, 50 km về hướng tây bắc, chính là vị trí Vạn Cổ Hồn Điện!”
Diệp Phàm cũng rất kinh ngạc, lại còn có người báo tin cho bọn họ?
Trong dãy núi vắng vẻ nào đó của Minh Giới, một con cự long lượn mấy vòng, đột nhiên tăng tốc, sau đó biến mất ở trong rừng.
Hắc Long kia cũng không rời đi, trên thực tế chỉ thu nhỏ thân hình, tiến vào lãnh địa Minh quân Long tộc.
Đây là một thôn trang dựa vào núi, ở cạnh sông, khi nam nhân trở về, mấy chục người tụ năm tụ ba đi ra từ trong nhà.
“Hắc Duệ, thế nào?” Có người hỏi.
Nam tử nói, “Ta đã nói vị trí của Vạn Cổ Hồn Điện cho tiểu tử kia, hiện tại hắn đang dẫn người chạy tới Vạn Cổ Hồn Điện.”
Hắc Long thủ lĩnh, cũng chính là nam tử trung niên trước đây đưa thời trang hắc kim long văn cho Lục Thần đi ra, hắn ta nhìn về phía hướng tây bắc, “Vạn Cổ Hồn Điện... Nếu có thể giết chết Diêm Vương, giải phóng vong hồn Vạn Cổ Hồn Điện, Minh Giới mới được coi là khôi phục, mới có thể trở về bản nguyên...”
“Không biết hắn có thể làm được hay không!”
Đám người trầm mặc.
Đột nhiên, Hắc Duệ ngẩng đầu, có chút kích động nói, “Huyền Long, chúng ta có cần đi giúp hắn hay không?”
“Giúp?” Nam tử Hắc Long đột nhiên sửng sốt, hắn ta nhìn về phía sau những người này.
Lúc đầu tộc Minh Giới Hắc Long có ít nhất mấy trăm ngàn người, nhưng hôm nay chỉ còn lại mấy chục người này!
“Nếu là hai ngàn năm trước, ta sẽ không chút do dự ra tay."