Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1459 - Chương 1458: Long Thần Cuồng Thần Và Minh Thần Phong Vương (8/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1458: Long Thần Cuồng Thần và Minh Thần Phong Vương (8/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Kim quang lóe lên, một thanh trường kiếm hoàng kim trực tiếp nện xuống, Diêm Vương vội vàng lấy Quỷ Phách đón đỡ.

Lại là nổ ầm một tiếng, mặt đất dưới chân Diêm Vương nứt ra một vết nứt trăm mét, thậm chí đầu gối trái của hắn ta hơi khuỵu xuống, suýt nữa quỳ xuống.

"Đáng chết, sao gia hỏa này lại trở nên mạnh như vậy!" Diêm Vương nhanh chóng đánh trả một chưởng, ép lui đối thủ, vội vàng lùi lại kéo giãn khoảng cách.

Khi trận chiến tạm thời dừng lại, lúc này mọi người mới nhìn rõ bóng dáng kia!

Ngoại trừ phần đầu, long lân kim sắc đã bao trùm cả người hắn, ngay cả cánh tay Thái Hư cũng phủ lên một lớp long lân kim sắc!

Ngân Đảm, Thần Ma Vô Cực Kiếm đều bị long lân bao trùm!

Lúc này Lục Thần như một Chiến Thần tóc trắng trên người khoác kim giáp!

Lục Thần vẫn chưa đuổi theo, mà xuất hiện ở trước mặt Tiểu Thú.

Nhìn thân thể Tiểu Thú đang nhanh chóng phân giải, cả người Lục Thần run rẩy, "Tiểu Thú!"

Tiểu Thú hơi mở mắt ra, mỉm cười với Lục Thần, "Cha, ta... Ta sắp không được nữa... Hủy Diệt Tinh Trần thật mạnh, ta, ta không chịu nổi..."

Nước mắt của Lục Thần như chuỗi trân châu đứt dây, từng giọt rơi vào người Tiểu Thú.

"Ngươi, ngươi sẽ không sao, ngươi còn có Dục Hỏa Trọng Sinh! Đúng vậy, ngươi còn có Dục Hỏa Trọng Sinh!"

Tiểu Thú miễn cưỡng mỉm cười, "Cha, trọng sinh cũng cần chất dẫn, nhưng Hủy Diệt Tinh Trần đã hoàn toàn phân giải tất cả vật chất..."

Nghe thấy Tiểu Thú nói như vậy, một tia hy vọng cuối cùng của Lục Thần cũng tan vỡ!

Hắn biết Tiểu Thú đang nói sự thật, hắn đã tự mình cảm nhận uy lực của Hủy Diệt Tinh Trần, cho nên hắn mới có thể đau đớn như thế.

"Đúng rồi, cha, ngươi thế này thật là đẹp trai, là thời trang sao?" Tiểu Thú kỳ quái nhìn long lân của Lục Thần.

Đôi môi Lục Thần run rẩy, khó khăn nói, "Không phải."

"Không phải, vậy ta không mặc được... Cha, bây giờ ngươi là hình thái gì, thật mạnh..." Giọng nói Tiểu Thú càng ngày càng nhỏ.

"Hỗn Độn... Hỗn Độn Long Thần..."

Sau khi dung hợp huyết mạch Minh Long, cuối cùng biến dị long chủng không biết tên kia đã có tên của mình.

Hỗn Độn Long Thần!

"Hỗn Độn Long Thần sao? Ta chưa từng nghe nói... Cha thật mạnh mẽ... Cha, Tiểu Thú, Tiểu Thú phải đi... Sau này ngươi phải bảo vệ bản thân thật tốt, còn có, Tiểu Mao Đoàn, Tiểu Nguyên, Đại Hoàng, Lục tỷ tỷ, Mẫn tỷ tỷ... Mọi người đều phải cẩn thận..." Nói xong, Tiểu Thú nghiêng đầu vào trong lòng Lục Thần, nhắm hai mắt lại.

Tốc độ phân giải thân thể của hắn ta bắt đầu càng lúc càng nhanh, Tiểu Thú đã hoàn toàn không thể chống lại sự phân giải của Hủy Diệt Tinh Trần!

"Duy Ngã Độc Cuồng, hắn chỉ là một con chiến sủng, ngươi lại vì một con chiến sủng bỏ ra nhiều tình cảm như vậy, thật sự nực cười!" Ở đằng xa vang lên giọng nói chói tai.

"Hóa ra là hình thái Long Thần, tốt, vậy hãy để ta xem thử Long Thần Cuồng Thần, có thể đánh một trận với Minh Thần Phong Vương là ta không!"

Lục Thần nhẹ nhàng buông Tiểu Thú ra, chậm rãi đứng lên.

Kim giáp tóc trắng cũng không che giấu được đôi mắt toát ra sương mù màu xanh cuồn cuộn.

Thần Ma Vô Cực Kiếm hoàng kim trong tay hắn lập tức vung ra kiếm khí, "Mãnh Hổ Xuống Núi! Thánh Liên Kiếm Tâm!"

Xiềng xích xung quanh trực tiếp bị kiếm khí chặt đứt! Tiểu Mao Đoàn và Tiểu Nguyên lại lấy được tự do.

Điều quan trọng hơn là, Diêm Vương phát hiện mình không thể khống chế khôi lỗi! Đôi mắt màu đỏ của những con khôi lỗi xung quanh đột nhiên ảm đạm xuống, một lần nữa biến thành hốc mắt trống rỗng trước đó...

Lục Thần đã sử dụng kiếm khí, trực tiếp chặt đứt khống thuật Hồn Hệ khôi lỗi của Diêm Vương!

"Hắn không phải chiến sủng của ta, hắn là người thân của ta!" Lục Thần hạ giọng, hai mắt nhìn chằm chằm Diêm Vương, "Ngươi giết hắn, dù có chết một trăm lần cũng không đủ đền mạng!"

"Lần này, ta sẽ chém ngươi thành muôn mảnh!" Vừa nói xong, Lục Thần gầm lên, "Thần Ma Tinh Thể!"

Cho tới bây giờ, đôi mắt của Lục Thần vẫn cuồn cuộn sương mù màu xanh, đây là việc trước nay chưa từng xuất hiện.

Sương mù màu xanh là khuyết điểm do hình thái dã quái của hắn để lại, mỗi khi tức giận đến không thể khống chế cảm xúc, sẽ có sương mù màu xanh tràn ra từ hai mắt.

Dưới tình huống bình thường, lúc Lục Thần tức giận, thường sẽ ngăn chặn tâm tình của mình, dù sao điều này sẽ ảnh hưởng đến trận chiến.

Nhưng lần này khói đặc cuồn cuộn.

Không thể ức chế!

Trong mắt dày đặc sát ý, ngay cả người quen thuộc với Lục Thần cũng không nhịn được cảm thấy sợ hãi!

"Trạng thái hiện tại của viện trưởng, hình như là trạng thái Tâm Ma..."

Diệp Phàm lắc đầu, "Viện trưởng vẫn chưa phát động Thần Ma Liên Tâm. Tâm Ma."

Tâm Ma? Không phải, lúc này đây không cần Tâm Ma, hắn đã nhập ma!

Lúc này sự chú ý của mọi người đều đặt trên trận chiến cuối cùng của Lục Thần và Diêm Vương, căn bản không ai chú ý tới, lúc này một bóng đen chợt lóe lên, ôm lấy Tiểu Thú rồi biến mất...

Khôi lỗi xung quanh tạm thời mất đi khống chế, cuối cùng tiên quân đã có cơ hội thở dốc.

Vào lúc này, trong chiến trường đang ở xảy ra trận chiến vô cùng khủng bố xưa nay chưa từng có.

Một phe là Diêm Vương Ma Tôn hình thái Diêm Vương Chúa Tể, một phe là Vô Danh trạng thái Hỗn Độn Long Thần, trận chiến giữa hai người đã đến tình trạng dù ai cũng không thể xen vào!

Rầm rầm rầm rầm, chiêu thúc hai người đụng nhau trên không trung, trực tiếp hình thành một quả cầu linh lực, nhanh chóng nổ tung, lan đến cả cây số!

Hiện tại thuộc tính của đám người tiên quân quá thấp, không thể không tạm thời cách xa chiến trường.

"Minh Thần. Vạn Vật Chúa Tể!"

Lại là một chiêu này, tốc độ thật nhanh, sát thương có thể trực tiếp đánh xuyên qua Thủ Hư và Huyền Vũ Khiên!

Nhưng lần này, Lục Thần căn bản cũng không né tránh!

"Chết cho ta! Thánh Liên Kiếm Tâm!"

Trước đó Lục Thần ra chiêu, Diêm Vương còn có thể ung dung né tránh phát chiêu, thế nhưng lúc này tốc độ của Lục Thần nhanh chóng, không hề thua kém Diêm Vương, hắn ta không thể không tạm né tránh Thánh Liên Kiếm Tâm.

"Ngươi TMD không muốn sống nữa!" Diêm Vương thuấn di đến nơi xa mới dừng lại, một bóng người vàng óng đi theo như cái bóng.

Diêm Vương lại lóe lên, Lục Thần đuổi không bỏ!

Lại thêm mấy lần, cuối cùng Lục Thần đã tìm được cơ hội ra chiêu.

"Công Hư. Phá Toái Hư Không!"

Bình Luận (0)
Comment