Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhìn đôi cha con này đoàn tụ, Lê Vi cũng không nhịn được rơi lệ, "Thật tốt quá, Tiểu Thú không sao cả!"
Nhưng lúc này Lê Vi chắc chắn sẽ lý trí hơn Lục Thần một chút, nàng đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, nói với Huyền Long, "Xin hỏi, Tiểu Thú không chết hay là..."
Bây giờ đang gặp Tiểu Thú ở Minh Giới, còn không thể xác định có phải Tiểu Thú còn sống hay không...
Huyền Long mỉm cười, "Vốn long huyết Minh Long chúng ta có năng lực loại bỏ Hủy Diệt Tinh Trần, chẳng qua khi đó chúng ta mới giúp đỡ Duy Ngã Độc Cuồng đề thăng đẳng cấp long chủng, bản thân tổn hao quá lớn, chỉ có thể tạm thời giữ lại Tiểu Thú, sau khi nghỉ ngơi vài ngày mới cứu sống hắn."
Nghe Huyền Long nói vậy, Lê Vi mới yên tâm lại.
Cuối cùng Lục Thần đã bình tĩnh lại từ cảm giác vui vẻ vì Tiểu Thú còn sống, đứng lên khom lưng thật sâu với bộ tộc Minh Long, "Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, sau này có chỗ nào cần ta, có thể tới tìm ta bất cứ lúc nào."
Huyền Long cười nói, "Duy Ngã Độc Cuồng, lúc trước chúng ta đã nói, chúng ta giúp ngươi hai lần, ngươi cứu chúng ta hai lần, mọi người huề nhau, không ai nợ ai."
"Nếu sau này chúng ta đi tìm ngươi, cũng không phải để ngươi trả nhân tình, nhiều nhất cũng chỉ có thể tính xin ngươi giúp một tay."
Lục Thần mỉm cười, tính cách của cả tộc Minh Long cũng giống mình đến mấy phần.
"Cha, đám người Tiểu Mao Đoàn có nhớ ta không?" Tiểu Thú vui vẻ nói, "Ta muốn nhanh chóng trở về gặp gỡ bọn chúng một chút."
Lục Thần gật đầu, "Còn có một việc cần giải quyết, ta sẽ dẫn ngươi trở về gặp bọn họ."
Lục Thần nhìn về phía Huyền Long và lão giả, "Hiện tại Minh quân đang nhanh chóng tan tác, thế nhưng còn có một việc nếu không giải quyết, cuối cùng sẽ là tai hoạ ngầm."
"Ngươi nói Minh Giới Chi Môn?" Huyền Long nói.
Lục Thần gật đầu, "Minh Giới và Dương Giới vốn không nên nối liền, nếu tùy ý mở ra một lượng lớn Minh Giới Chi Môn, chắc chắn sẽ mang đến tai hoạ ngầm không nhỏ, không biết ta phải làm thế nào để đóng những Minh Giới Chi Môn này lại."
Lúc này Huyền Long nói, "Tùy ý mở ra Minh Giới Chi Môn, cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng với trật tự của Minh Giới."
"Ngươi cũng không cần lo lắng, những lối vào này cũng không phải ngay từ đầu đã có, đây như là vết thương ở trên nhục thân, chỉ cần một ít thời gian, sẽ nhanh chóng tự khép lại."
"Ngươi chỉ cần để người của Dương Giới phong tỏa lối vào, trong vòng ba năm rưỡi, những lối vào này sẽ biến mất."
Lục Thần gật đầu, thì ra là thế, sau này để người của Thiên Tiên Bảo đi thông báo một chút là được.
Lần này, cuối cùng đã xử lý xong chuyện của Minh Giới, Lục Thần cũng có thể yên tâm rời khỏi Minh Giới.
...
Sau khi Lục Thần trở về, báo chuyện của Minh Giới Chi Môn cho Mạc Bắc, đúng lúc lần này bọn họ đi tham gia đại hội tổng viện, để đám người Thiên Tiên Bảo tuyên bố một chút.
Mấy ngày sau, các đại lục bắt đầu dồn dập chiếm lĩnh lối vào Minh Giới, đồng thời khóa kín lối ra bên Dương Giới.
Lúc này, trên các chiến trường chỉ còn lại một vài trận chiến lẻ tẻ, cuối cùng Minh Giới đã không thể tạo ra sóng gió gì nữa.
Tiểu Thú lại quay về đơn vị, phòng của Lục Thần suýt nữa bị đám người Tiểu Thú phá hủy.
Lục Thần cũng là bó tay toàn tập, ngày nào ba tên này cũng đánh nhau, hắn không được sống yên ổn một giây phút nào.
Nếu rất nhiều người đều cho rằng Tiểu Thú là nhân loại, vậy Lục Thần dứt khoát tương kế tựu kế, để Tiểu Thú gia nhập vào Thần Ma Học Viện, đi theo các học viên.
Vân Hải dẫn theo một vài đệ tử bắt đầu vội vàng vùi lấp mật đạo ở Tư Quá Nhai, học viện có Lục Thần tọa trấn, Thần Ma Học Viện cũng không cần học viện khác đến giúp đỡ phòng thủ.
Mạc Bắc tham gia tiệc ăn mừng do Thiên Tiên Bảo tổ chức, nhưng hắn ta vẫn làm theo lời của Lục Thần, đẩy tất cả công lao cho những đệ tử chết trận, cũng không nói ra tên Lục Thần.
Không có cách nào, hắn ta rất sợ đắc tội Lục Thần...
Hai tháng sau, ngoại trừ lối vào Minh Giới vẫn có trọng binh phong tỏa, Dương Giới bắt đầu chậm rãi khôi phục những ngày tháng trật tự.
Lần này mỗi đại học viện tham gia đại chiến, cũng có trình độ hy sinh khác nhau, lúc đến phần chiêu mộ người mới, mỗi đại học viện lại triển khai sự cạnh tranh kịch liệt.
Nhất là các học viện đã tham gia chiến trường, thậm chí có học viện tổn thất vượt hơn hai phần ba!
Xét thấy điều này, Chúng Tiên Các quy định các học viện tham gia chiến trường sẽ được quyền ưu tiên chiêu mộ trong vòng một năm, các học viện còn lại chủ động tạm dừng quyền lợi tham gia chiêu mộ người mới.
Vốn Chúng Tiên Các còn muốn cho Thần Ma Học Viện đặc quyền, nhưng sau khi nói rõ ràng, Lục Thần đã bỏ qua đặc quyền.
Thần Ma Học Viện hy sinh hơn ba trăm tên đệ tử, không thể không kéo dài thời gian mở ra Truyền Tống Môn và mở khóa chủ linh mạch.
Tuy nói Lục Thần bỏ qua đặc quyền chiêu mộ người mới, thế nhưng danh tiếng của Thần Ma Học Viện đã truyền ra khắp Thịnh Nguyên đại lục, mặc dù Thần Ma Học Viện không phái người đến điểm chiêu mộ để tuyển người mới, vẫn có không ít người mới đến Thần Ma Học Viện xin phỏng vấn.
Đây cũng là điều mà Lục Thần không ngờ.
Người khác đã chủ động tìm tới cửa, tất nhiên Lục Thần không có lý do gì lại đi từ chối, đặc biệt thiết lập địa điểm chiêu mộ người mới ở trong học viện, để người mới tiến hành kiểm tra trong không gian kiểm tra ở nơi này.
Cứ vậy, trong tình huống không có bất kỳ tuyên truyền gì, Thần Ma Học Viện lại cũng có thể giữ nguyên tốc độ mỗi ngày tăng lên vài người, thong thả phát triển.
Cùng lúc đó, Thần Ma Học Viện thiết lập giao lưu với càng nhiều ngoại viện hơn, rất nhiều ngoại viện đệ tử đến học tập.
Trải qua lần đại chiến này, các đệ tử Thần Ma Học Viện tu luyện nhiệt tình, hăng hái chưa từng có.
Những đệ tử tự cho là thanh cao này, bây giờ người sau chăm chỉ hơn người trước.
Diệp Phàm, Sở Thiên, Tiêu Chiến, Ngũ Huyền, Thiên Vẫn cùng rất nhiều người mới có thực lực siêu cường, thường xuyên vừa tu luyện là đóng cửa nửa tháng, khiến những người mới này cũng chịu ảnh hưởng, nhầm tưởng mình đã đi vào một học viện có sự cạnh tranh vô cùng dữ dội.