Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Một ngày mệt nhọc, Lục Thần cũng không tìm được một viên Thuộc Tính Đan nào, với thuộc tính hiện tại của hắn, thể lực chắc chắn không theo kịp, không thể không nghỉ ngơi.
Ngày thi đấu thứ nhất sắp kết thúc, từ xế chiều đến hiện tại, qua mười mấy tiếng, hiện nay Lục Thần sở hữu 21 tấm Cấp Tốc Phù!
Cùng lúc đó, khi Lục Thần kiểm tra số liệu của trận đấu Thiên Kiêu, phát hiện đã có hơn một vạn người bị loại.
"Nói cách khác, tài nguyên càng ngày càng tập trung trong tay những người còn lại, thực lực của bọn họ càng ngày càng mạnh!" Lục Thần cau mày: "Mà hiện tại ta lại không có một món đạo cụ hữu dụng nào... Xong rồi, e rằng ngày mai ta sẽ càng thảm hơn."
Đây là một bước đi trước, từng bước đi trước, những cao thủ này đều có kinh nghiệm tác chiến vô cùng phong phú, hiểu được cách mở rộng ưu thế như thế nào.
Giống như tên đại diện Thiên Âm Các này, sau khi có chiến sủng, hắn ta nhanh chóng mai phục những người khác để mở rộng ưu thế!
Nói cách khác, trận đấu kế tiếp của Lục Thần sẽ càng thêm gian nan!
"Mẹ nó, ta và Lục Trọng Thiên xung khắc quá đi, từ khi tiến vào Lục Trọng Thiên đến bây giờ, ta vẫn chưa bao giờ được thuận lợi."
"Quên đi, đen đủi đến đâu thì trận đấu cũng phải được tiếp tục tiến hành, nghỉ ngơi thật tốt vẫn quan trọng hơn." Lục Thần hùng hùng hổ hổ... Ngủ.
Cùng lúc đó, bên Thần Ma Học Viện đang xem tranh tài suốt đêm.
"Hiện tại viện trưởng lấy được nhiêu đó trang bị mà hắn cũng không cảm thấy ngại khi ngủ sao? Sao hắn có thể ngủ được?"
"Đúng vậy, người ta lấy được bao nhiêu trang bị tốt cũng không ngủ, còn hắn lại đang ngủ! Trái tim của hắn rộng lớn cỡ nào?"
"21 tấm Cấp Tốc Phù, còn lại không có một món trang bị nào, viện trưởng đúng là kỳ tài."
Bên Chúng Tiên Các, một đám Tiên Vương hết đường xoay xở.
"Vô Danh nhiều nhất chống được tới ngày thứ hai, dựa vào những gì xảy ra trong quá khứ, số người bị loại trong ngày thứ hai sẽ càng nhiều hơn, khu vực trước mặt hắn đã bị người ta thăm dò xong, hắn cũng sẽ không lấy thứ tốt gì."
"Haizz, chúng ta chỉ thấy được thực lực của nghịch thiên hắn, lại bỏ quên vận may Suy Thần phụ thể của hắn, xem ra lần này không lấy được thứ hạng rồi."
"Chờ đến khi Vô Danh trở về, mọi người cũng không cần quá mức oán giận, dù sao vận may kém cũng không phải lỗi của hắn."
Sáng sớm hôm sau, Lục Thần tỉnh dậy từ rất sớm, sau khi rửa mặt ở bên dòng suối nhỏ, hắn duỗi cái lưng mỏi mệt của mình.
"Ngủ một giấc, tinh thần diện mạo cả người cũng không giống như trước! Người có tinh thần, chắc chắn vận may cũng không quá kém!" Lục Thần tự cổ vũ cho mình: "Phía trước có một thôn trang, đi tới đó xem thử!"
Khi đã vào trong thôn trang, Lục Thần phát hiện vận may không liên quan tới tinh thần và diện mạo, bản thân đã suy nghĩ một cách quá ngây thơ rồi.
Sau khi tìm được bốn tấm Cấp Tốc Phù trong thôn, thế giới của Lục Thần lại rơi vào hắc ám.
Một đường đi, một đường thu thập Cấp Tốc Phù! Đến buổi chiều ngày thứ hai, trên tay Lục Thần đã có một chồng Cấp Tốc Phù thật dày.
Mọi người giống như thấy được Suy Thần phụ thể trên đỉnh đầu hắn...
Nhưng nằm ngoài dự đoán của mọi người, mặc dù Lục Thần không tìm được trang bị, thế nhưng tác phong cẩn thận của hắn lại giúp hắn tránh được mấy lần phục kích!
Hắn lại cẩu như thế đến ngày thứ hai!
Sau khi ngủ trong rừng một giấc, ngày thứ ba, Lục Thần tiếp tục càng chạy càng xa trên con đường thu thập Cấp Tốc Phù.
Dần dần, Lục Thần đã quên đi việc trong trận đấu Thiên Kiêu còn có những đạo cụ khác...
Trước một thôn trang hoang phế, Lục Thần thấy một cái hộp, hào hứng chạy tới, "Oa, lại có rương! Lại có hai tấm Cấp Tốc Phù, phát tài phát tài."
Các đệ tử Thần Ma Học Viện đã không cầu nguyện nữa, bọn họ đã phát hiện không cần bọn họ cầu nguyện, viện trưởng cũng chỉ có thể tìm được Cấp Tốc Phù.
Nhìn thấy viện trưởng hào hứng thu vào hai tấm Cấp Tốc Phù, Sở Thiên lắc đầu thở dài một cái: "Có phải viện trưởng đã điên rồi không?"
"Sau khi chịu vô số lần đả kích, hình như hắn đã yêu Cấp Tốc Phù, đây là loại tình cảm bệnh hoạn trong truyền thuyết sao..." Diệp Phàm phân tích nói.
"Sau khi những người khác thấy cái rương, dù vật phẩm trong rương vô dụng với bọn họ thì bọn họ cũng sẽ tiêu hủy, chỉ có đạo cụ phụ trợ như Cấp Tốc Phù là bọn họ lười tiêu hủy thôi."
"Trong balo của viện trưởng đều là Cấp Tốc Phù, lại có thể chống được đến ngày thứ tư... Chỉ là thuộc tính của hắn quá thấp, dọc đường đi cũng không dám xông đi quá nhanh, kết quả đã bị bỏ lại thật xa."
Ngày thứ ba kết thúc, chỉ còn lại không đến hai vạn người dự thi, nhưng Lục Thần lại vẫn chống đỡ đến lúc này.
Dù sao người có kỹ năng luôn muốn đi cướp của người khác, còn điều này hiển nhiên không thực tế với Lục Thần. Hắn chẳng bao giờ xung đột chính diện với người khác trên dọc đường, cộng thêm việc tính tình của hắn cẩn thận, nên lại chống được đến ngày thứ tư.
Nhưng xét thấy đạo cụ của hắn chỉ có hơn 300 tấm Cấp Tốc Phù, lúc này đã không còn người cho rằng Lục Thần có thể lấy được thứ hạng.
Trong thi đấu Thiên Kiêu, càng đi vào khu vực trung tâm đại lục thì bảo rương sẽ có đẳng cấp càng cao, mà nếu muốn nhận được thứ hạng thì chắc chắn phải có chính diện xung đột, tất nhiên mọi người đều hy vọng nhận được vật phẩm cao cấp.
Sự chú ý mọi người dần tập trung vào những cuộc so tài ở khu vực trung tâm.
Dù là Chúng Tiên Các cũng đã từ bỏ việc tiếp tục quan tâm Lục Thần.
Dù sao hắn cũng chỉ có mấy trăm tấm Cấp Tốc Phù trên người, chênh lệch giữa hắn và những người khác càng lúc càng lớn.
Trong Thần Ma Học Viện, Huyền Giáp Vương bắt đầu tính toán bản thân phải bồi thường bao nhiêu tiền!
Có lẽ cũng chỉ có một mình Lục Thần là chưa từ bỏ, lần lượt mở ra bảo rương, lần lượt thu thập Cấp Tốc Phù!
Buổi chiều ngày thứ năm, khi Lục Thần đứng trước một căn một nhà gỗ nhỏ đã sớm đã bị người khác thăm dò trước, hắn mở ra bảo rương trước mặt mình.
"Lần này lại là mấy tờ Cấp Tốc Phù đây?" Lục Thần đã không còn ôm hy vọng.
« Nhận được vật phẩm Cấp Tốc Phù *2. »
« Nhận được công pháp "Toái Cốt Trường Quyền". »