Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Ta đột nhiên có chút hiểu rõ vì sao hắn có thể đứng ở thực lực đỉnh phong trong Lục Trọng Thiên."
"Hắn sẽ không dễ dàng từ bỏ bất kỳ cơ hội nào, bất kỳ chi tiết nào!"
Tuy biểu hiện của Lục Thần vẫn đứng hạng chót, chống được tới hiện tại cũng chỉ vì hắn "quá yếu", sớm bị người khác bỏ xa, nhưng Hinh Nhi lại hiểu rõ hắn hơn một chút.
Trận đấu Thiên Kiêu có tính ngẫu nhiên quá lớn, nếu nói tới thực lực thật sự, tên kia tuyệt đối là tồn tại có thể miểu sát toàn trường, đây là điều không cần phải nghi ngờ!
Ngày thi đấu thứ tám cuối cùng đã bắt đầu, khi người dự thi càng ngày càng tập trung, lúc này trận đấu cũng đã tiến vào lúc gay cấn.
Lục Thần tỉnh lại ở trong rừng từ rất sớm, bay thẳng đến khu quyết chiến ở trung tâm Tử Kim đại lục!
Nhưng khi Lục Thần đang băng qua một cây cầu gỗ, mới đi được một nửa, mỗi đầu cầu đi ra một người.
Thấy một màn như vậy, phàm là người quan tâm Lục Thần đều lập tức trở nên hồi hộp.
Cẩu được vài ngày, cuối cùng Vô Danh đã gặp kẻ địch! Hơn nữa hắn còn bị bao vây!
"Hình như hai người kia tạm thời kết minh." Sở Thiên nói: "Trước đó ta đã từng xem cách bọn họ chiến đấu, đều dùng phương pháp bao vây người khác!"
"Không phải chứ, viện trưởng chỉ có một kỹ năng Toái Cốt Quyền, cuối cùng viện trưởng đã sắp phải về thành." Lão Tửu nói.
"Cuối cùng cũng kết thúc, 3 triệu tới tay! Sau khi viện trưởng trở về, ai cũng không được nói đến chuyện đánh cược, nếu không... Chúng ta sẽ chết rất thê thảm!" Tiêu Chiến không quên căn dặn các sư huynh đệ.
Lục Thần nhìn hai người ngăn chặn hắn một chút, một người là Túy Tiên Lâu Phi Võ Thánh Viện, một người là Ngọa Tiên Các Bách Chiến Thánh Viện.
Nói chung, hắn đều không quen hai người này.
"Thần Ma Học Viện? Vì sao người của học viện cũng có thể tới tham gia trận đấu Thiên Kiêu? Chẳng trách bị người ta bỏ lại xa như vậy!" Người của Phi Võ hừ lạnh một tiếng, trong mắt tràn đầy vẻ khinh miệt.
"Trọng Lâu, đừng nhiều lời với thể loại rác rưởi này, nhanh chóng giải quyết hắn, xem trên người hắn có Khôi Lỗi Thuật hay không." Một người khác hô với đồng bạn: "Ta còn thiếu Khôi Lỗi Thuật, khiến ta cả người khó chịu!"
Lục Thần nhìn người đang nói một chút, thản nhiên nói: "Ngươi là Khôi Lỗi Sư?"
"Không sai, ta là Khôi Lỗi Sư!" Đối phương hung ác trợn to mắt nhìn Lục Thần.
Lục Thần hừ lạnh một tiếng: "Ta thật sự cảm thấy đám Khôi Lỗi Sư rất phiền."
Lại nói, duyên phận giữa Lục Thần và Khôi Lỗi Sư đúng là không cạn, Boss Ngũ Trọng Thiên là Khôi Lỗi Sư, Diêm Vương cũng biết Khôi Lỗi Thuật, nói chung, Lục Thần ngoại trừ ghét đám Thần Dụ Giả giả thần giả quỷ ra thì người làm hắn phiền nhất đúng là Khôi Lỗi Sư.
"Tất nhiên là ngươi cảm thấy phiền, bởi vì Khôi Lỗi Sư rất mạnh mẽ." Người nọ cười lạnh một tiếng: "Sắp chết đến nơi mà còn dám hồ ngôn loạn ngữ, đúng là không biết chữ chết viết như thế nào!"
"Tiểu tử, ta cũng muốn xem thử ngươi sẽ xông tới đầu cầu hay là xông tới chỗ của ta!"
Lục Thần hừ lạnh một tiếng: "Cái gì mà đầu cầu đuôi cầu, hai người các ngươi cùng tiến lên đi!"
Trước màn ảnh, đám đệ tử Thần Ma Học Viện phun máu một trận.
Trong thời điểm này, viện trưởng còn muốn một chọi hai? Chẳng lẽ hắn không biết bản thân chỉ có một chiêu Toái Cốt Quyền thôi sao!
À, còn có Cấp Tốc Phù... Nhưng đồ vật này tối đa là dùng để phụ trợ, người ta di chuyển vị trí kiểu thuấn di một, trực tiếp đuổi theo.
"Kiêu ngạo!" Trọng Lâu khẽ quát một tiếng: "Trọng Bắc, cho hắn biết thế nào là lễ độ!"
Hai người này cùng họ, có vẻ là huynh đệ, chỉ là theo học ở hai học viện khác nhau.
Hai người đồng thời đánh về phía Lục Thần.
"Khôi Lỗi Đột Tiến!" Khôi Lỗi Sư Trọng Bắc nhanh chóng thả ra một con khôi lỗi Ác Ma màu đỏ, cả người phát ra những tiếng lách cách, nhanh chóng tiến nhanh về phía trước.
Ở bên kia, Trọng Lâu cầm trong tay một thanh nguyệt nha loan đao, di chuyển vị trí một cái để đánh về phía Lục Thần: "Số người bị loại là 142 người!"
Mắt thấy hai người đánh tới từ hai bên, Lục Thần híp mắt lại, trong tay trái đã có thêm năm tấm Cấp Tốc Phù!
"Cấp Tốc Phù!" Hai tấm Cấp Tốc Phù đồng thời gia trì vào hai chân, tốc độ của Lục Thần tăng mạnh.
Nhưng hắn cũng không tránh né, mà nhào về phía Trọng Lâu! Vừa kéo gần khoảng cách với Trọng Lâu, vừa kéo ra khoảng cách với khôi lỗi Ác Ma.
"Muốn chết!" Trọng Lâu gầm lên một tiếng: "Nguyệt Nha Đao Nhận!"
Lục Thần lại dán lên người một tấm Cấp Tốc Phù, thân thể tránh sang bên cạnh, lại tránh được một kích này!
Hai tấm cuối cùng, tất cả dán lên cánh tay!
"Toái Cốt Quyền!"
Rầm rầm rầm rầm... Tốc độ công kích của Lục Thần cực nhanh, song quyền cùng ra, lập tức công kích vài chục lần!
Mọi người gần như không dám tin vào đôi mắt của mình.
"Cái này, Toái Cốt Quyền có thể ra quyền nhanh như vậy sao? Đây không phải là kỹ năng rác rưởi nhất trong trận đấu Thiên Kiêu sao?"
"Không đúng, vừa rồi hắn đã dùng Cấp Tốc Phù như thế nào? Hắn, hắn dùng Cấp Tốc Phù trên từng vị trí trên cơ thể, dùng để tăng tốc độ di chuyển, tốc độ công kích, tốc độ né tránh của bản thân... Cái này..."
"Trước đó ta cũng nghĩ tới chuyện dùng Cấp Tốc Phù gia tốc vị trí trên thân thể để nhận được những hiệu quả khác nhau, nhưng khi thao tác trong thực chiến thì chuyện này quá khó khăn! Phải dự đoán kỹ năng của đối thủ, phải đối phó công kích của đối phương, hơn nữa sau khi phân chia thao tác, số lượng thao tác tăng lên không biết bao nhiêu lần, trong thực chiến căn bản không thể phát huy ra tác dụng."
"Chờ một chút, hắn phân chia hành động của cơ thể như vậy lại hơi giống với Khôi Lỗi Thuật, chẳng phải Khôi Lỗi Thuật là khống chế từng vị trí của khôi lỗi để hoàn thành đủ loại động tác hay sao, có điều Khôi Lỗi Sư khống chế khôi lỗi, còn hắn thì khống chế thân thể của bản thân!"
Cực kỳ hiển nhiên, đây không phải là chuyện chỉ cần là một Khôi Lỗi Sư là có thể làm được, còn cần bản thân có năng lực cận chiến cực mạnh nữa!
Diệp Phàm đột nhiên đứng lên: "Không hay, các ngươi quên rồi sao? Viện trưởng... Hắn, hình như hắn là toàn chức nghiệp! Kỹ năng gì đến tay hắn mà hắn không dùng được?"