Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1481 - Chương 1480: Chiến Thuật Tâm Lý (14/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1480: Chiến thuật tâm lý (14/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

"Xong xong, xong xong, viện trưởng nhặt đồ!" Cả người Tiêu Chiến run rẩy.

Hai kỹ năng rác rưởi cũng mạnh như vậy, hiện tại trước mặt viện trưởng có hai balo cho hắn chọn, lại là balo của hai người đã thành hình... Vậy còn có đường sống sao?

"Không phải! 800 vạn của ta! Hai huynh đệ Trọng Lâu Trọng Bắc này làm gì thế, vậy cũng không thể đánh chết viện trưởng?! Lần này hoàn toàn xong đời!"

Mọi người thấy Lục Thần nhàn nhã ngồi ở đó lục soát balo, trực tiếp cảm thấy trái tim sắp ngưng đập.

Một mình Lục Thần ngồi đó lục soát balo.

Hai người này đã gần đủ trang bị rồi, Lục Thần so sánh một chút, vũ khí, y phục, mũ giáp, giày, bao cổ tay, bao tay, bao chân...

Những trang bị này cũng khá thú vị, đều là trang bị bản thể, không có hiệu ứng đặc biệt, thế nhưng có thể tăng thuộc tính cho bản thể.

Chắc là trang bị đặc chế theo chế độ thi đấu của trận đấu Thiên Kiêu, dù sao nơi đây không thể dùng Hồn Thể Hợp Nhất, cho nên phải thêm thuộc tính đến bản thể.

Có lẽ vì việc chế tác trang bị bản thể khá khó khăn, thuộc tính gia tăng cũng không thể so sánh với trang bị Chiến Hồn, đều chỉ thêm mấy chục mấy chục.

Sau khi kiếm đủ một bộ trang bị, thuộc tính của Lục Thần vẫn tăng lên trên diện rộng.

Toàn bộ 4D đạt tới hơn 2000 điểm.

Mặt khác Lục Thần học tập được hai bộ đao pháp loan đao "Nguyệt Nha Đao Nhận", "Hồi Toàn Nguyệt Quang Trảm", một bộ "Khiên Chỉ Khôi Lỗi Thuật", hai bộ thân pháp "Giang Khinh Yến Phi", "Độc Mộc Thuấn Ảnh", khôi lỗi tuyến, bộ khôi lỗi Ác Ma kia.

Lục Thần kiểm tra thuộc tính khôi lỗi một chút, nó có một kỹ năng phòng ngự, hai kỹ năng công kích.

Đeo Nguyệt Nha Loan Đao ở sau lưng, thu hồi khôi lỗi, Lục Thần đứng lên thở dài, suýt nữa rơi nước mắt đầy mặt, "Cuối cùng lão tử đã có trang bị, có kỹ năng!"

"Lần này cũng có thể ước mơ một cái top 10!"

"Hiện tại, chắc chắn đám học viên của ta đang khen ngợi! Viện trưởng làm được rồi!" Lục Thần tìm được một viên Ảnh Thạch trên bầu trời, giơ nắm tay về phía Ảnh Thạch, làm một động tác cố gắng lên.

Bầu không khí trong Thần Ma Học Viện vô cùng bi thương.

"Viện trưởng bay lên... Hoàn toàn xong đời..."

"50 vạn linh thạch của ta... Đây là số tiền mà ta nhịn ăn nhịn tiêu mấy tháng mới tiết kiệm được."

"Gần đây học viện có còn nghiệp vụ ngoại thương không? Còn cần người không? Tiền lương thấp cũng không sao, cho hai bữa cơm là được..."

Vừa nghĩ tới những học viên cần cù chăm chỉ ở trong học viện, Lục Thần cảm giác trọng trách trên vai mình rất nặng, hắn gánh vác hy vọng của những học viên chăm chỉ, vô cùng nhiệt tình này!

Xuất phát đi thẳng đến nơi quyết chiến!

Ngày thứ tám của trận đấu Thiên Kiêu, Lục Thần đến bên ngoài khu quyết chiến.

Xung quanh nơi quyết chiến cuối cùng không có kiến trúc gì, là một khu vực bình nguyên trống trải không có thứ che chắn.

Thoạt nhìn là Hoàng Thiên Tiên Cung cố ý sắp xếp, nếu muốn lấy được top 10, nhất định phải có bản lĩnh vững vàng, nhất định phải có thực lực chiến đấu chính diện với đối thủ.

Nhưng Lục Thần liếc nhìn qua, có thể thấy vài cái bảo rương to lớn, có lẽ bảo rương cao cấp nhất, chắc chắn bên trong đựng vật phẩm đỉnh cấp.

Nhưng điều kỳ quái là, bảo rương nổi bật như vậy, lại vẫn còn nguyên ở nơi đó, xung quanh cũng không có một bóng người.

Lại nói bây giờ còn có hơn bốn ngàn người, hắn là người đến khu quyết chiến chậm nhất, chắc chắn những người khác cũng đến rồi.

Rất hiển nhiên, những người này đều đang mai phục ở nơi nào đó quanh đây, sẽ hành động bất cứ lúc nào.

Hinh Nhi vẫn đang so sánh biểu hiện của Đường Ngọc đại diện Tiên Cung và Duy Ngã Độc Cuồng ở trong trận đấu.

Lúc trước không nói, Đường Ngọc tiến vào Tử Kim đại lục, sau khi lấy được bảo rương kém nhất, bắt đầu mở ra hình thức cuồng bạo, gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, một đường vượt ải trảm tướng, số người giết chết đã đạt đến hơn bốn trăm người!

Không biết trên người hắn ta đã có biết bao nhiêu trang bị và kỹ năng, thậm chí đan dược loại khôi phục, Thuộc Tính Đan.

Có thể nói, ngoại trừ bảo rương cao cấp nhất ở khu vực quyết chiến, bây giờ trên người hắn ta toàn đồ đỉnh cấp.

Mặc dù Đường Ngọc đã rất mạnh mẽ, lúc này cũng đang núp trong bụi cỏ cao cỡ nửa người.

Dù sao, có thể sống đến bây giờ, trang bị của những người khác cũng không kém hơn hắn ta quá nhiều.

Mọi người đều là cường giả, bây giờ hắn ta đi ra ngoài rất có thể sẽ trở thành bia ngắm của mọi người!

Còn bên Duy Ngã Độc Cuồng, tuy nói trang bị cũng đầy đủ, nhưng so sánh với cường giả cao cấp nhất, vẫn không chỉ thua kém mỗi một cấp bậc.

Nhưng chính cái tên có trang bị rất phổ thông này, lại đang nghênh ngang đi về phía bảo rương lớn nhất.

Thấy tình cảnh như vậy, Hinh Nhi hoàn toàn bỏ qua trận so tài của Đường Ngọc, dồn tất cả sự chú ý lên người Lục Thần.

Cũng không phải Hinh Nhi hoàn toàn không quan tâm thành tích của Đường Ngọc, dù sao hắn ta đại diện cho Hoàng Thiên Tiên Cung bọn họ.

Nhưng... Không có cách nào, mỗi một hành động của Duy Ngã Độc Cuồng, thật sự muốn không chú ý cũng khó khăn...

"Không phải chứ, hắn, hắn cứ đi tới như vậy? Không phải hắn vẫn cực kỳ cẩn thận sao? Cái này, đây cũng quá, quá khó hiểu!" Hinh Nhi trợn to hai mắt, ngay cả hô hấp cũng trở nên dồn dập.

Nơi này chính là khu quyết chiến có mấy nghìn người mai phục đó!

Bên kia, đệ tử Thần Ma Học Viện đã hoảng sợ thành đống.

"Làm ơn, hãy có một cao thủ có thể chèn ép viện trưởng một chút đi!"

"Bây giờ, viện trưởng chỉ trang bị một công pháp hạ cấp, hai công pháp trung cấp! Những người có bốn đến năm công pháp cao cấp lại không phải đối thủ của hắn! Làm ơn xuất hiện kỳ tích đi!"

Lục Thần không coi ai ra gì cứ như đang đi vào khu vực ghế lô đỉnh cấp, đầu óc một đám người đang nằm vùng trong bụi cỏ đều trống rỗng.

"Tên kia bị điên rồi sao? Chỉ cần có chút đầu óc cũng biết nơi đây toàn là người, hắn cứ đi vào khu quyết chiến như thế?"

"Sao hắn dám? Đáng chết, có nên ra tay không..."

Ngược lại đại diện Thiên Tiên Bảo vừa thấy huy chương trước ngực Lục Thần, lập tức hiểu ra.

"Thần Ma Học Viện... ĐKM! Là, là Vô Danh! Ta đã nói, ai lại gan to như vậy... Quên đi, nếu là người này, ta cảm thấy vẫn nên bỏ qua thôi."

Bình Luận (0)
Comment