Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Kết quả bọn họ phát hiện một hai kỹ năng di chuyển vị trí của mình, căn bản chạy không thắng Lục Thần liên tục tăng tốc, điều chờ đợi bọn họ chỉ có bị Toái Cốt Quyền đánh gãy xương!
Không đến nửa giờ, hơn hai trăm người xuất hiện, ngoại trừ số ít đã chạy mất, còn lại đều bị Lục Thần giải quyết.
Lục Thần kéo đám người này đến trước bảo rương cấp 5, bắt đầu lục soát balo của từng người.
Không cần nghi ngờ gì, tiếp theo lại là một đợt đổi mới trang bị kỹ năng của Lục Thần!
Nhìn đến đây, đệ tử Thần Ma Học Viện đã biết, kết cục đã định trước.
Cấp Tốc Phù kia phối hợp với Toái Cốt Quyền đã là người vô địch, cho hắn thêm một bộ trang bị đỉnh cấp, tên kia đã từ người đáng thương nhất, nhảy lên trở thành người mạnh nhất!
"Ừm, phòng ngự của Tỏa Tử Giáp này không tệ, thay đổi." Lục Thần ném hộ giáp của mình đi.
"Huyễn Kim Ngân Xà Kiếm? Quanh co khúc khuỷu, không hợp tay, không cần. Vẫn là cái Tỵ Thủy Kiếm này tiện tay hơn."
"Ừm? Còn có một thanh Liệt Hỏa Kình Thiên Thương? Phối hợp với quyển Linh Năng Pháo tán hoa kia, ừ, cái này ta thích, đáng tiếc balo không đủ chỗ... Quên đi, không cần tầm xa."
"Hình như khôi lỗi này mạnh hơn một chút, cái này không chiếm chỗ balo, ta có thể dẫn theo hai khôi lỗi."
Trong bụi cỏ, một đám người nghe thấy Lục Thần đang kia lầm bầm lầu bầu đổi trang bị mới, sợ đến lạnh run.
Hiện tại tên kia dẫn theo hai khôi lỗi, một con chiến sủng Tỳ Hưu, một con chiến sủng Tử Lân Thanh Mãng, tuy nói vũ khí chỉ có một thanh Tỵ Thủy Kiếm, công pháp cũng chỉ thay đổi hai công pháp kiếm thuật, số lượng tổng thể không tăng.
Nhưng mấu chốt nhất là, dù hắn không lấy vũ khí, Khôi Phục Đan, hắn cũng không bỏ Cấp Tốc Phù!
Hai khôi lỗi hai chiến sủng, cộng thêm bản thân hắn, nếu toàn bộ cộng thêm Cấp Tốc Phù, đúng là một tai nạn.
"Ôi chao, balo không đủ chỗ, không thể ném Cấp Tốc Phù... Quên đi, cũng không cần Khôi Phục Đan... ĐM, phiền quá, còn phải mở bảo rương cấp 5!" Lục Thần không nhịn được nhìn về phía bảo rương cấp 5, vẻ mặt không vui.
"Quên đi, không mở, đổi đi đổi lại quá phiền, cứ vậy đi."
Một đám người thấy vậy thật sự cắn răng giậm chân.
"Tên kia lại lười mở bảo rương cấp 5? Điên rồi sao!"
"Không thể nào, chắc chắn hắn muốn dụ ta đi ra ngoài! Nếu không tại sao có thể có người không mở bảo rương cấp 5!"
Kết thúc phần soát balo, Lục Thần bắt đầu để khôi lỗi chiến sủng hỗ trợ, kéo toàn bộ số bảo rương cấp 5 ở khu quyết chiến vào cùng một chỗ.
Hắn cũng không mở bảo rương, nhìn xung quanh một chút, sau đó... Chui vào bụi cỏ biến mất không thấy nữa!
Hinh Nhi không hiểu hỏi phụ thân, "Cha, hắn lại không mở bảo rương cấp 5?! Còn bỏ đi trước mặt nhiều người như vậy, có ai không biết hắn chắc chắn mai phục ở bên cạnh chứ?"
Nam nhân khẽ nhíu mày, "Gia hỏa này đúng là mưu sâu kế hiểm!"
"À? Cha, có ý gì?"
Nam nhân nói, "Hinh Nhi, ta hỏi ngươi, nếu bây giờ ngươi đã mai phục ở khu quyết chiến, ngươi sẽ muốn làm gì?"
"Ta?" Hinh Nhi cau mày nói, thử để mình tiến vào hoàn cảnh mà phụ thân thiết lập.
"Duy Ngã Độc Cuồng đã để lộ thực lực, chắc ta không đánh lại hắn, tuy chỉ cần lấy được top 10 trận đấu Thiên Kiêu, nhưng tình huống trước mắt là, mọi người đều có thể trở thành đối tượng bị hắn săn giết!" Hinh Nhi nói, "Đến lúc đó, không ai có thể xác định mình sẽ trở thành top 10!"
"Thế nhưng, nếu ta có thể lấy được gì đó trong rương báu cấp 5, có thể còn có cơ hội..."
"Thế nhưng, tên kia cũng có thể sẽ mai phục ở xung quanh... Bây giờ ta đi ra ngoài, có thể sẽ bị hắn loại bỏ! Nhưng ta không đi ra, lại chỉ có thể rơi vào thế bị động..." Hinh Nhi càng nghĩ, chân mày càng nhíu chặt.
Đột nhiên, Hinh Nhi nhìn về phía phụ thân, "Cha, thật là khó chọn, ta, ta hơi không biết nên làm sao bây giờ!"
Nam nhân gật đầu, "Đúng vậy! Hắn đang muốn hiệu quả như vậy! Hắn đang không ngừng gây áp lực cho những người đang ẩn núp! Ngươi vừa nghĩ như thế một lúc đã cảm thấy khó có thể lựa chọn, ngươi suy nghĩ một chút những người đó đi, bọn họ trốn ở xung quanh, nhìn chằm chằm vào bảo rương cấp 5, đó là chuyện đau khổ dường nào?!"
"Cái này..." Hinh Nhi lập tức bối rối, nàng không ngờ một hành động vô nghĩa của Duy Ngã Độc Cuồng, lại còn có thâm ý như vậy!
"Hơn nữa." nam nhân tiếp tục nói, "Chỉ cần những người khác không lấy được bảo rương cấp 5, hắn hoàn toàn có thực lực giữ vị trí của mình, đồng thời còn có thể khiến người ta quên mất việc liên thủ đối phó hắn! Hinh Nhi, nếu không có năm cái bảo rương này, ngươi có nghĩ đến việc đi liên thủ loại bỏ Duy Ngã Độc Cuồng trước không."
Hinh Nhi nặng nề gật đầu, nói rất chân thành, "Sẽ, hắn tạo áp lực quá lớn cho mọi người, nếu không thấy được hy vọng, ngược lại sẽ khiến những người khác tạm thời liên thủ!"
"Không sai, tìm đường sống trong chỗ chết, Duy Ngã Độc Cuồng để lại cho bọn họ một tia hy vọng!"
"Trời ạ!" Hinh Nhi thở dài nói, gia hỏa này thật sự quá kinh khủng!
Cùng lúc đó, bên trong Thần Ma Học Viện, rất nhiều đệ tử đã tiến hành cuộc thảo luận tương tự.
"Viện trưởng thật sự là đại sư đánh chiến thuật tâm lý! Nếu gặp phải đối thủ thế này, thật sự cực kỳ đáng sợ."
"Nắm bắt tâm lý kẻ địch rất chặt chẽ, khiến người ta hận hắn đến nghiến răng, lại không dám ra tay... Bây giờ ta suy nghĩ một chút, nếu ta là người dự thi, nhất định bối rối muốn chết."
Chỉ có Tiểu Thú cau mày, nhìn đám sư huynh sư tỷ xung quanh đang thảo luận như thật, không nhịn được nói với đám người.
"Ta nói này, các ngươi nghĩ quá nhiều rồi, không phải cha ta đã nói, hắn ngại phiền sao?"
"Không thể nào, có bảo rương cấp 5 lại không mở, điều này rất quá đáng!" Rất nhiều người vặn hỏi.
Tiểu Thú lắc đầu, "Nếu các ngươi không tin, đi hỏi Lục tỷ tỷ của ta đi, không ai hiểu cha ta bằng nàng và Tiểu Mẫn."
Đám người nhanh chóng chạy đến trước mặt Lục Y Y, ngay cả Vân Hải và Ỷ Thiên cũng đang vặn hỏi.
Lục Y Y hơi ngượng ngùng, "Cái kia, dựa vào sự hiểu biết của ta với lão đại, ta cảm thấy có lẽ các ngươi đã suy nghĩ nhiều."
"Hắn không mở bảo rương cấp 5, có lẽ là vì..."