Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Nữ nhân kia ngẩng đầu, lộ ra khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, chỉ là miệng nàng lại lộ ra một nụ cười âm tàn và đôi mắt màu tím sẫm kia không hề tương xứng với vẻ xinh đẹp này.
"Ta không phải Nhân tộc, ta chỉ mượn thân thể này thôi!"
Tử Dạ Thiên Tử nhíu mày, ngồi thẳng người: "Ngươi là… Quỷ tộc?"
Quỷ tộc cũng không phải là chủng tộc trong Minh giới, chỉ có điều chúng nó lại có năng lực chiếm đoạt thân thể của người khác.
Nữ nhân cười mà không nói, người bên ngoài lại nghĩ là nàng đồng ý.
Thế nhưng Tử Dạ Thiên Tử cũng không phải những người khác, hắn ta hơi híp mắt lại, khẽ quát một tiếng: "Thiên Nhãn Thông!"
Vừa mở ra Thiên Nhãn Thông, hắn ta nhất thời bị cảnh tượng mình nhìn thấy làm cho chấn kinh.
"Ngươi, ngươi… Không phải người!" Tử Dạ Thiên Tử trừng lớn mắt nhìn nữ nhân: "Đợi chút, chẳng lẽ, ngươi là… Ám Thực!"
"Ánh mắt của Tử Dạ Thiên Tử thật tốt." Trên mặt nữ nhân mang theo tươi cười thong dong, vẫn không hề thay đổi vì thân phận bị nhìn thấu.
"Ám Thực! Có thể so sánh với cả Thần Ma Nghịch Mệnh… Rốt cuộc ta đã tìm được người có thể đối phó với Duy Ngã Độc Cuồng!"
"Này, nữ nhân, ngươi tên là gì?"
Nữ nhân đáp: "Mộc Phủ Cửu Nhi!"
"Mộc Phủ Cửu Nhi!" Tử Dạ Thiên Tử đi đến trước mặt Cửu Nhi, trong mắt tràn đầy vẻ thưởng thức: "Vậy mà lại là Ám Thực… Bây giờ ngươi đã dung hợp được bao nhiêu bộ Ám Thực Hỗn Độn rồi?"
"Sáu bộ!"
"Sáu bộ? Được, thật quá tốt! Nghe đây, ta mặc kệ ngươi là ai, tới nơi này có mục đích gì, ta chỉ muốn Diệp Phàm chết!"
Cửu Nhi lạnh lùng cười nói: "Diệp Phàm? Chính là cái tên đã làm hỏng chuyện tốt của các ngươi? Ta không có hứng thú với loại nhân vật nhỏ bé này, ta chỉ cảm thấy hứng thú với Duy Ngã Độc Cuồng thôi!"
"Ngươi muốn bộ Thần Ma Nghịch Mệnh của hắn?" Chân mày của Tử Dạ Thiên Tử nhíu chặt.
"Ngươi đừng quan tâm, chỉ cần ngươi đáp ứng sẽ cho ta điều kiện để sáng tạo, ta sẽ đồng ý gia nhập Tử Thiên Cung của các ngươi!" Cửu Nhi lạnh nhạt nói.
Đối mặt với Tử Dạ Thiên Tử, nàng vẫn ngạo khí lăng nhân.
Thật ra Tử Dạ Thiên Tử lại không hề để ý, dù sao nàng cũng không phải là nữ nhân mà hắn ta đang nhìn thấy bây giờ, nàng là Ám Thực!
Trong lòng Tử Dạ Thiên Tử đang tính toán cuộc giao dịch này.
"Bây giờ Thần Ma Học Viện đang nổi bật, có một không hai, còn có Chúng Tiên Các ra sức bảo vệ, ta hoàn toàn không thể tìm ra cơ hội để ra tay! Nhưng nếu Duy Ngã Độc Cuồng chết, ta muốn giết Diệp Phàm thì cũng không còn ai ngăn cản… Được, ta đồng ý đề nghị của ngươi!"
"Cửu Nhi, trong khoảng thời gian này nếu ngươi cần tài nguyên gì, cứ việc nói với ta!"
Cửu Nhi mỉm cười: "Ta sẽ không khách khí! Khi nào cần ra tay thì bảo ta, bây giờ ta muốn đi tu luyện, bất kỳ ai cũng không được quấy rầy ta." Dứt lời, Cửu Nhi lập tức rời khỏi đại điện mà không quay đầu lại.
"Thiên Tử, nàng là Ám Thực thật à?" Tên nam tử áo tím kia hỏi.
Tử Dạ Thiên Tử nhìn thoáng qua thủ hạ: "Không sai, nàng chính là Ám Thực! Thật không ngờ một Ám Thực lại gia nhập vào Tử Thiên Cung của ta, lại còn muốn giết Duy Ngã Độc Cuồng, ha ha ha."
"Chúc mừng Thiên Tử."
Đột nhiên, Tử Dạ Thiên Tử thu lại tiếng cười, đánh một chưởng Thiên Linh Cái về phía người nọ.
Một tiếng trầm đục vang lên, người nọ trợn mắt khiếp sợ ngã xuống trước mặt Tử Dạ Thiên Tử, dường như đến lúc chết cũng không biết tại sao mình lại chết.
Trên mặt Tử Dạ Thiên Tử không chút thay đổi khi nhìn thấy thi thể của người nọ, lạnh lùng hừ một tiếng: "Chuyện này tuyệt đối không thể để cho bất cứ kẻ nào biết được, cho nên chỉ có thể giết ngươi mà thôi!" Dứt lời thì lấy ra một bình dược, Thi Thể Phấn lan ra, xử lý thi thể của người nọ.
"Người tới!" Tử Dạ Thiên Tử hô lớn một tiếng: "Chuẩn bị Truyền Tống Trận, ta muốn đến Thiên Âm Các một chuyến."
Trên trận đấu Thiên Kiêu, Lục Thần một kiếm chặt đứt cánh tay của đệ tử Thương Vân của Thiên Âm, khiến bọn họ rớt khỏi top 50 mạnh nhất, hắn ta không tin Thiên Âm Các không oán hận Lục Thần.
Kẻ thù của kẻ thù, chính là bạn bè!
Hai thế lực lớn liên thủ, hắn ta không tin không chơi lại một cái Thần Ma Học Viện.
"Diệp Phàm, chỉ cần giết chết Duy Ngã Độc Cuồng, ta xem còn ai sẽ thề sống chết để bảo vệ ngươi! Người mà Tử Thiên Cung ta muốn giết thì không ai có thể thoát khỏi!"
Lục Thần từ Trái Đất trở về Lục Trọng Thiên.
Tâm trạng của hắn cũng tốt hơn trước rất nhiều.
Giao chuyện của Cửu Nhi cho khối đồng minh Trái Đất chắc chắn sẽ có hiệu suất cao hơn so với việc mình tìm lung tung khắp nơi như ruồi bọ mất đầu.
Đợi đến khi tìm được Cửu Nhi, xử lý tốt chuyện này rồi, phải đến Bắc Tuyết gia, điều tra tình hình muội phu tương lai của hắn.
"Nha đầu Lục Di kia, vậy mà đã phải lập gia đình…" Lục Thần từ Truyền Tống Môn trở về, nghĩ đến chuyện này thì không nhịn được mà muốn cười, không ngờ nha đầu kia lại có người cầu hôn!
Lúc Lục Thần đang đi đường thì đột nhiên nhìn thấy đằng xa có một người tuổi còn trẻ vừa đọc sách vừa đi bộ.
"Diệp Phàm?" Lục Thần rốt cuộc cũng nhìn ra người này, lập tức kêu hắn ta đến đây: "Diệp Phàm, ngươi đi đường mà không thèm nhìn đường à?"
"Viện trưởng? Ngươi, ngươi trở về khi nào vậy?"
Lục Thần đen mặt: "Ta đã về từ vài ngày trước rồi! Cả ngày ngu ngơ làm gì đấy?"
"Ta đây không phải đang tính sổ sách sao?"
Diệp Phàm kiếm tiền chăm chỉ có tiếng, Lục Thần cũng nghe thấy, hắn lập tức hỏi: "Ta nhớ rõ lúc ngươi vừa đến Thần Ma, thiếu Huyền Giáp Vương sư huynh của ngươi ba mươi vạn linh thạch, nay đã hơn một năm ngươi kiệm ăn kiệm dùng, cố gắng kiếm tiền, tiền tiết kiệm hẳn là không ít nhỉ?"
"Tiền tiết kiệm? Viện trưởng, ta nào có tiền tiết kiệm chứ, vừa nãy mới tính xong, bây giờ còn thiếu Huyền Giáp Vương sư huynh năm mươi vạn."
Lục Thần suýt chút nữa là phun một búng máu, làm công một năm mà tiền nợ lại nhiều thêm hai mươi vạn?
"Không phải chứ, ngươi không phải là bị Huyền Giáp Vương lừa đấy chứ?"
"Sư huynh hẳn là không lừa gạt ta đâu… Khi đó vốn là sắp trả hết nợ rồi, ta lại đặt cược thua mất tám vạn. Sau đó vừa khéo ta thấy Huyền Giáp Vương sư huynh buôn bán lời một khoản, ta lập tức hỏi mượn hắn một chút, mua vài tài liệu để luyện khí, bây giờ tổng cộng đã thiếu hắn năm mươi vạn."