Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1526 - Chương 1525: Người Bí Ẩn Trong Tinh Thiên Ảo Cảnh (13/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1525: Người bí ẩn trong Tinh Thiên ảo cảnh (13/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Tử Dạ Thiên Tử mỉm cười: “Đa số ảo giác trong Tinh Thiên ảo cảnh còn mạnh hơn Vô Danh. Mỗi một ảo giác đều từng là người mạnh nhất Lục Trọng Thiên, những người này về sau đều trở thành Chân Tiên! Chẳng qua chúng ta lựa chọn sử dụng năng lực của họ ở một thời kỳ nào đó để so sánh, cho nên thực lực chênh lệch cao thấp. Với thực lực hiện tại của Vô Danh thì ở trong Tinh Thiên ảo cảnh chỉ có thể xếp thứ hai, thứ ba từ dưới đếm lên mà thôi.”

Khóe miệng Ám Thực Cửu Nhi cong lên: “Nói cách khác có sáu bảy người mạnh hơn Vô Danh? Thú vị!”

“Được rồi, ta giữ lại hết đan dược khôi phục và quyển trục rút ra hiện thực cho ngươi. Ngươi ở đây yên tâm tu luyện.” Dứt lời, Tử Dạ Thiên Tử rời khỏi Tinh Thiên ảo cảnh.

Tử Dạ Thiên Tử vừa rời đi, Ám Thực Cửu Nhi lập tức triệu hồi ảo giác Vô Danh. Trước mặt Cửu Nhi là một nam nhân. Nhìn bộ dạng của Lục Thần, Cửu Nhi hơi khựng lại, không hiểu sao nàng lại cảm thấy nam nhân này rất quen mắt, cứ như thể người đã quen từ rất lâu. Lần đầu tiên thí nghiệm, nàng đã có cảm giác này. Mà lần này khi tận mắt được thấy Vô Danh, loại cảm giác này càng mãnh liệt hơn. Đột nhiên, Ám Thực Cửu Nhi rơi hai giọt nước mắt… Ám Thực Cửu Nhi khiếp sợ lau nước mắt, ánh mắt tràn ngập khó tin. Ký ức còn sót lại của Cửu Nhi sao?

“Chết tiệt! Quả nhiên là ký ức của nữ nhân kia! Nhưng tại sao ta không tìm thấy ký ức về Vô Danh?” Ám Thực Cửu Nhi thống khổ ôm đầu mình. Không tìm được ký ức đó thì không thể cắt bỏ! Nhưng ngay sau đó, Cửu Nhi tỉnh táo lại, ánh mắt tràn ngập giận dữ: “Mộc Phủ Cửu Nhi! Ngươi đừng giãy giụa nữa! Ta không cần biết hắn là ai, ta đều sẽ giết hắn!”

Lần thứ hai giết chết ảo giác Lục Thần càng thuận lợi hơn lần thứ nhất. Sau khi mở ra toàn bộ trạng thái, Ám Thực Cửu Nhi lại đánh tan ảo giác Lục Thần. Sau khi ảo giác Lục Thần tan biến, tiềm thức về người kia trong lòng Ám Thực Cửu Nhi cứ như trở nên mơ hồ hơn. Ám Thực Cửu Nhi cười lạnh: “Xem ra hắn là người mà ngươi để ý. Mỗi lần giết hắn, ngươi nhất định sẽ càng tuyệt vọng hơn một chút đúng không? Tốt lắm, vậy thì ta sẽ luôn giết hắn, khiến ngươi dần biến mất trong tuyệt vọng!”

Trong Tinh Thiên ảo cảnh, một ngày tương đương với một tháng. Ám Thực Cửu Nhi vẫn lặp đi lặp lại giết chết ảo giác Lục Thần. Nàng muốn cho Cửu Nhi thấy Vô Danh lần lượt chết trong tay mình! Cuối cùng, loại vướng bận khiến người ta phẫn nộ càng ngày càng mờ nhạt.

“Ha ha ha! Cửu Nhi, ngươi đã hết hy vọng triệt để rồi đúng không? Khi ngươi quyết định bồi dưỡng ta thì ngươi nên biết cuối cùng sẽ có ngày ta cướp đoạt mọi thứ của ngươi!”

Chính vào lúc này, một giọng nói vang lên trong Tinh Thiên ảo cảnh.

“Không ngờ lại là Ám Thực Hỗn Độn… Đã thu thập sáu món trang bị Ám Thực Hỗn Độn.”

“Ai!” Ám Thực Cửu Nhi cả giận nói. Hiển nhiên thanh âm kia không phải là Tử Dạ Thiên Tử. Nơi này chắc hẳn chỉ có Tử Dạ Thiên Tử mới vào được.

Thanh âm kia lại không hề kích động: “Ngươi không cần biết ta là ai. Ngươi chỉ cần biết ta tới để giúp ngươi một tay.”

“Giúp ta một tay?” Ám Thực kinh ngạc hỏi: “Ý ngươi là sao?”

Thanh âm kia cất tiếng cười: “Ha ha ha! Ngươi thật vô tri! Ngươi cho rằng đánh bại mấy ảo giác Vô Danh thì thật sự có thể giết chết Vô Danh? Vô Danh còn mạnh hơn ngươi nghĩ nhiều! Hắn có sáu món bộ Thần Ma Nghịch Mệnh, ngươi có sáu món Ám Thực Hỗn Độn, nhưng ngươi phải biết rằng mặc dù Ám Thực Hỗn Độn đẳng cấp tương đương với Thần Ma Nghịch Mệnh, nhưng đó là vì Thần Ma Nghịch Mệnh vốn là bộ trang bị không thể thu gom được hết! Trên thực tế, ngươi còn thua xa Thần Ma Nghịch Mệnh!”

Dường như lời nói của người kia đã đụng vào vảy ngược của Ám Thực Cửu Nhi. Nàng phẫn nộ quát: “Ngươi câm mồm cho ta! Thần Ma Nghịch Mệnh mà là Thần Ma cái gì? Chẳng qua chỉ bị người ta coi như công cụ mà thôi! Còn ta thì phản phệ chủ nhân, có thể trở thành cường giả chân chính! Nó lấy cái gì so sánh với ta?”

Thanh âm kia vẫn ung dung nói: “Nhưng chủ nhân có thể chi phối Thần Ma Nghịch Mệnh thì sao lại là người thường? Chỉ riêng việc kiếm được một món trong bộ Thần Ma Nghịch Mệnh đã khó như lên trời. Ngươi phản phệ chủ nhân tương đương với việc so với Thần Ma Nghịch Mệnh, ngươi thiếu mất một chiến lực mấu chốt, đó là ‘chủ nhân’!”

Ám Thực Cửu Nhi càng nóng nảy: “Rốt cuộc ngươi là ai? Là ảo giác nơi này sao? Là kẻ nào? Ta muốn giết ngươi!”

“Xin lỗi, nơi này không có ảo giác của ta. Sự tồn tại của ta còn xa xưa hơn cả Tử Thiên Cung.” Thanh âm kia nói: “Ngươi đừng giận. Ta đã bảo là ta đến để giúp ngươi rồi mà. Mặc dù hiện tại ngươi không phải là đối thủ của Vô Danh, nhưng nếu ngươi thu thập đủ chín món bộ Ám Thực Hỗn Độn thì mọi chuyện sẽ khác hẳn.”

“Cái gì? Thu thập đủ chín món?” Ám Thực Cửu Nhi hoàn toàn chấn kinh. Đồng thời trước mặt nàng hiện lên ba món trang bị Ám Thực Hỗn Độn.

“Đây là quà ta tặng cho ngươi!” Thanh âm kia nói: “Mà việc ngươi cần làm, đó là giết Vô Danh!”

Lục Thần tiễn bước khách nhân, cuối cùng cũng có cơ hội dừng lại nghỉ ngơi. Mặc dù Thần Ma Học Viện đã trở thành Thánh Viện, nhưng Lục Thần lại không vui nổi. Hôm nay gặp lại Cửu Nhi đã khác hẳn với trước kia, trừ ngoại hình không thay đổi, trên người nàng không hề có bóng dáng của Cửu Nhi. Không biết có phải là ý thức của Cửu Nhi đã hoàn toàn bị Ám Thực xâm chiếm hay không.

Hắn lấy hai giọt nước mắt thủy tinh trong balo: “Cửu Nhi… Ta nhất định sẽ cứu ngươi!”

Có người gõ cửa ở bên ngoài. Lục Thần vội cất nước mắt đi: “Mời vào.”

Người tới là Thái Hạo, Thiên Hinh Nhi cùng Lê Vi, Hạc Hành, Mạc Bắc. Thấy mấy người này, Lục Thần hơi khó hiểu. Hắn biết đám người Lê Vi đang ở Thần Ma Học Viện, nhưng Thái Hạo với Thiên Hinh Nhi tới đây khi nào?

“Thái Hạo tiền bối, Thiên Hinh Nhi, sao hai người lại tới đây?”

Thái Hạo mỉm cười: “Vô Danh, Hinh Nhi kêu ta tới đây.”

Lục Thần nhíu mày. Lúc nãy Thiên Hinh Nhi cũng tới à? Hắn không chú ý.

“Chúng ta có việc tới tìm ngươi, vừa lúc gặp các bằng hữu của ngươi.”

Bình Luận (0)
Comment