Editor: Linh Tống
Sau khi các công hội lớn nhận được rất nhiều bồi thường, cũng thực hiện lời hứa, ưu tiên chia vật tư bồi thường cho những người chơi phổ thông.
Mặc kệ đám hội trưởng công hội bọn họ có bằng lòng hay không, có thèm thuồng hay không, nhưng đối với chuyện này, bọn họ đều rất rõ ràng, phải làm công khai rõ ràng, nếu không sau này công hội cũng đừng lăn lộn nữa.
Người chơi bị rơi trang bị trước đó liên tục nhận được bồi thường, thậm chí trang bị còn tiến thêm một bước so với trước đó.
Vào lúc này, càng nhiều người bắt đầu quan tâm đến server Đại Hàn.
Vẫn chưa có người nào của server Đại Hàn đến xin lỗi, Vô danh ca vẫn chưa rời đi!
Vào tám giờ chiều hôm đó, sương mù dày đặc đã bao phủ khu vực Tiên Sơn, cuối cùng các người chơi Đại Hàn đã hỏng mất…
Trong thành không có dã quái, thế nhưng dù đứng trong thành trang bị cũng bắt đầu giảm độ bền, ai chịu nổi điều này.
“Làm sao bây giờ, chúng ta đã không thể chơi được nữa!”
“Tại sao chủ tịch công hội chúng ta không đi xin lỗi!”
“Chủ tịch công hội đã liên lạc với chủ tịch công hội Trung Quốc, thế nhưng bên đó nói, Vô danh ca không nói gì, bọn họ không chấp nhận lời xin lỗi của chúng ta!”
“ĐKM, rốt cuộc Vô danh muốn thế nào! Tiếp tục như vậy, server Đại Hàn của chúng ta xong đời!”
Thì ra server Đại Hàn cũng muốn xin lỗi, nhưng bị từ chối…
Trên thực tế, bên công hội Trung Quốc cũng không làm sai, Vô danh ca không gật đầu, bọn họ có thể chấp nhận sao? Có thể hay không! Thế nhưng bọn họ căn bản không liên lạc được với bản thân Vô danh!
10 giờ tối, các người chơi Đại Hàn bị ép đến nóng nảy, dồn dập đặt trang bị vào trong thương khố, đến U Nguyệt Hạp Cốc.
“Vô danh ca, xin hãy rời khỏi server Đại Hàn, chúng ta đã biết lỗi.”
“Vô danh ca, thật ra có rất nhiều người chơi Đại Hàn không tham gia vào hoạt động lần này, ngươi không thể phá hủy toàn bộ server Đại Hàn.”
“Vô danh ca, tại sao phải nghiêm khắc phạt server Đại Hàn của chúng ta như thế? Cũng không chấp nhận lời xin lỗi của Đại Hàn chúng ta? Xin hãy bỏ qua cho chúng ta!”’
Vô danh hơi mở mắt ra, nhìn về phía những người chơi Đại Hàn trước mắt.
Thật ra điều hắn chờ, chính là lời xin lỗi chính thức của server Đại Hàn, nhưng dường như bên server trong nước đã từ chối bọn họ.
Chủ tịch công hội server Đại Hàn lại ra mặt.
Hắn ta đi đến trước mặt Vô danh, thở dài một tiếng, “Vô danh tiên sinh, lần này, dù ngươi muốn giết ta, ta cũng không thể lùi lại nữa.”
“Chúng ta đã biết lỗi, chúng ta bằng lòng xin lỗi và bồi thường, xin bỏ qua cho chúng ta.”
“Đã biết lỗi?”
“Đã biết!”
Vô danh gật đầu, “Trung Quốc có câu châm ngôn, tự mình làm bậy không thể sống! Nhớ kỹ bài học lần này, đừng tưởng rằng các ngươi có chút ưu thế thì có thể tùy ý bắt nạt người khác, nếu không sớm muộn gì cũng có một ngày, các ngươi sẽ bị người khác bắt nạt!”
Thấy Vô danh nhả ra, chủ tịch công hội Đại Hàn gật đầu như trống bỏi, “Đúng, đúng, chúng ta nhớ kỹ bài học lần này.”
“Ừm, liên quan đến việc bồi thường, các ngươi cần phải thêm một mục.”
“Ngài nói đi.”
“Những quốc gia khác không mở rừng rậm Mê Vụ, còn ta đã mở rừng rậm Mê Vụ giúp các ngươi, nếu các ngươi chỉ bồi thường chút trang bị giống như những quốc gia khác, vậy các ngươi không chỉ không thiệt thòi, ngược lại còn buôn bán có lời!” Vô danh nói, “Vì vậy, thần thú của các ngươi, ta sẽ cho người lấy đi bốn con!”
“Điều này! Vô danh tiên sinh, chúng ta có thể tăng số lượng bồi thường, chúng ta có thể bồi thường gấp đôi, không, gấp ba! Thế nhưng, thần thú…”
Lục Thần lạnh lùng nói, “Ngươi nghĩ hay lắm, nhưng cho các ngươi giữ lại bốn con đã là ta mềm lòng!”
“Không có ta mở rừng rậm Mê Vụ, các ngươi có thể tìm ra rừng rậm Mê Vụ sao? Nếu những quốc gia khác tiến vào server, chỉ cần ta thả bọn họ vào rừng rậm Mê Vụ, các ngươi có thể lấy được thần thú sao?”
Ngay lập tức, chủ tịch công hội nghẹn họng không trả lời được.
Thật ra Vô danh ca đứng ở đây, chẳng những chặn người chơi server Đại Hàn, đồng thời cũng chặn người chơi của các server khác.
Nếu Vô danh thả lời này ra ngoài, một khi người chơi server khác tiến vào, đừng nói bốn con, đảm bảo ngay cả quái nhỏ ở bên trong cũng không thừa một con!
Với tình huống hiện tại, bây giờ bọn họ không còn vốn liếng để cò kè mặc cả.
Trong Cửu Thiên có vô hạn kỳ ngộ, sau này còn có đồ mạnh hơn, nhưng không thể thăng cấp, không có ý nghĩa gì cả.
“Vô danh tiên sinh, có thể cho chúng ta chút thời gian không? Dù sao đây không phải chuyện một mình ta có thể quyết định được.”
Vô danh không nói gì, coi như ngầm cho phép.
Nửa tiếng sau, chủ tịch công hội lại đi đến trước mặt Vô danh, “Vô danh tiên sinh, trải qua sự bàn bạc của chúng ta, chúng ta chấp nhận điều kiện của ngài, chỉ cần ngài liên hệ với bên Trung Quốc, chúng ta lập tức login xin lỗi bồi thường.”
“Mặt khác, ngài có thể để người ta tiến vào rừng rậm Mê Vụ, lấy đi bốn con thần thú… Nhưng, cũng xin ngài phải để lại bốn con cho chúng ta.”
Lúc này Vô danh mới gật đầu, “Tìm một tên streamer đến đây, ta thông báo với bên Trung Quốc.”
…
Server Đại Hàn phái người đến server Trung Quốc nói xin lỗi, về phương diện khác, Lục Thần điểm danh mấy đoàn đội, đến server Đại Hàn.
Một cái là Lý Mộc Hoa “công hội Thiết Huyết”, một cái là quân khu phía nam Trung Quốc “quân đoàn Hồng Sắc”, đặc công Trung Quốc “công hội Hắc Ưng”, cùng với bên của hắn “công hội Cuồng Lãng”.
Người của bốn tổ chức đoàn đội này lập tức đăng nhập vào server Đại Hàn, tiến vào rừng rậm Mê Vụ ngay trước mặt người chơi server Đại Hàn.
“Vô danh huynh đệ, điều này, thật sự quá cảm ơn ngài, có thể cho chúng ta cơ hội lần này, chúng ta…” Đoàn trưởng quân đoàn Hồng Sắc “Hồng Sắc Trường Thành” kích động đến mức hơi căng thẳng.
“Đúng vậy, Vô danh huynh đệ, lúc ngươi điểm danh, ta còn tưởng lỗ tai của ta bị hỏng!” Đoàn trưởng Hắc Ảnh là một người cao to, lúc nói chuyện hơi chất phác.
Lục Thần mỉm cười, “Không cần cảm ơn ta, ta chỉ lựa chọn ngẫu nhiên.”
“Ồ? Không thể nào? Ta đi mua vé số cao nhất cũng chỉ 10 nguyên, lấy đâu ra vận khí tốt như vậy.”
Lý Mộc Hoa thật sự không nhìn được nữa, “Các ngươi thật sự tin hắn à!”