Editor: Linh Tống
“Điều này CMN! Kiếm bộn!”
Nhớ ngày đó, Lục Thần tiến vào Cửu Thiên, cũng chỉ nghĩ đến một tháng có thể kiếm được ba bốn ngàn nguyên, so sánh như vậy tốt hơn đi làm việc một chút.
Cộng thêm một tháng muội muội được hơn hai ngàn, hai huynh muội tiết kiệm một chút, vẫn có thể sống tiếp.
Nhưng ai ngờ, lúc này mới chưa đến một tháng, Lục Thần đã buôn bán lời 1000 vạn!
Tài sản 1000 vạn, ở Giang Thành không được tính là một thành phố lớn này, có lẽ cũng được coi là người có tiền.
Vào lúc này, Lục Thần đột nhiên có cảm giác như trút được gánh nặng.
Lúc trước hắn và muội muội cùng gặm một cái bánh bao ở dưới mái hiên, cùng nhặt đồ ăn trong thùng rác, thực phẩm hết hạn ở siêu thị…
Hắn từng nói phải chăm sóc Lục Di thật tốt, nhưng hắn vẫn không làm được.
Nhưng hôm nay, cuối cùng hắn đã làm được!
Dù cho sau này không kiếm tiền nữa, số tiền này đã đủ để hắn và muội muội sinh sống, hơn nữa còn sống rất thoải mái!
Nha đầu ngốc còn đang tăng ca mỗi ngày, nàng vẫn rất cố gắng, nàng nói phải kiếm tiền lấy vợ cho ca ca, vì vậy bây giờ chỉ có một vài người không biết Vô danh ca, trong này bao gồm cả nha đầu kia.
Nàng không quan tâm những chuyện khác, nàng phải nhanh chóng luyện cấp, sau này mới có thể tiến vào lực lượng chính của công hội, mới có thể kiếm được nhiều tiền hơn.
Người khác lặp đi lặp lại nhìn thuộc tính biến thái của Hổ Khấp, còn bây giờ Lục Thần chỉ muốn lặp đi lặp lại nhìn số dư ở trong thẻ ngân hàng.
“Nha đầu ngốc, sau này chúng ta không phải là người nghèo nữa!”
…
Chung cư Dương Quang hoa viên thành phố Giang, cách thời gian chính thức mở bán tòa nhà thấp tầng còn hơn nửa tháng nữa, nhưng khu biệt thự đã bắt đầu mở bán.
Thế nhưng giá cả của khu biệt thự Dương Quang hoa viên không được tính là rẻ, đã được trang trí đầy đủ cũng phải bắt đầu từ 4.5 triệu, tình hình tiêu thụ cũng không tốt lắm.
Ngày hôm nay, ở nơi bán tòa nhà có một vài người tuổi tác cao đang rảnh rỗi xem tòa nhà.
Cô nhân viên bán tòa nhà kinh nghiệm phong phú đã lười quan tâm đến những khách hàng này, ngược lại một nữ hài tuổi tác còn trẻ, đang rất cố gắng đẩy mạnh tiêu thụ, “Chú à, để ta giới thiệu cho ngài một chút.”
“Tiểu nha đầu, không phải bây giờ còn chưa bắt đầu giao dịch sao? Ta chỉ xem một chút, ngươi đi nhanh đi.”
“Không có chuyện gì đâu chú, công việc của ta là phải giới thiệu cho ngài.”
Một vài cô nhân viên bán tòa nhà ngồi ở bên cạnh, một nữ nhân trang điểm đậm trong số đó khinh thường hừ lạnh một tiếng, “Dáng vẻ xinh đẹp một chút thì nhẹ nhàng, đắc tội quản lý, kết quả bị phái đi bán biệt thự.”
“Lưu tỷ, nghe nói quản lý muốn chèn ép nàng, có phải đúng vậy hay không?”
“Ai biết được, ta cũng chỉ biết, không bán được tòa nhà thì đợi bị mắng đi.”
Đúng lúc này, một người thanh niên đi vào từ cửa lớn, người này đội mũ lưỡi trai, vành nón đè xuống rất thấp, nhìn thoáng qua cũng không thấy rõ vẻ ngoài.
Hắn ăn mặc rất giản dị, trên dưới cả người không có một món đồ hàng hiệu nào.
“Lại thêm một tiên nghèo, các ngươi nhìn nữ nhân này đi, chắc chắn sẽ đi giới thiệu, ngu ngốc.”
Người thanh niên kia vừa mới đi vào chỗ bán tòa nhà, Tiểu Vi đã bước lên đón, “Chào ngài, muốn xem căn hộ sao?”
“Ta đến xem trước, có thể giới thiệu cho ta không?”
“Ngài muốn xem tòa nhà thấp tầng hay là cao tầng?”
“Ta xem biệt thự.” Người thanh niên bình tĩnh nói.
Lục Thần thấy hơi kỳ lạ, tại sao cô nhân viên bán tòa nhà này lại khá quen mắt.
Hắn ngẩng đầu, kỳ quái nhìn về phía cô nhân viên bán tòa nhà này, sau khi nhìn rõ ràng lập tức ngây ngẩn cả người.
Trong số nhân viên bán tòa nhà có yêu cầu giá trị nhan sắc không hề thấp, nữ nhân trước mắt cũng có thể khiến đôi mắt của người ta tỏa sáng.
Đây không phải là Tô Tiểu Vi sao?
Tô Tiểu Vi là bạn học sơ trung của Lục Thần, cũng là nữ nhi của chủ nhiệm lớp bọn họ, lúc đó cuộc sống của huynh muội Lục Thần khốn khó, nhưng chủ nhiệm lớp Tô Minh kiên trì để Lục Thần học xong sơ trung, Tô Minh cũng không tính tiền, còn thường xuyên giúp đỡ hai huynh muội.
Lúc đó Tô Tiểu Vi đã là một mỹ nhân, lúc sơ trung là thiếu niên mới biết yêu, Lục Thần đã từng thầm mến Tô Tiểu Vi, nhưng suy nghĩ đến tình hình của hắn, trong ba năm đó chưa bao giờ nhắc đến với Tô Tiểu Vi.
Không ngờ Tô Tiểu Vi lại làm nhân viên bán tòa nhà…
Không biết Tô Tiểu Vi còn nhớ mình hay không, Lục Thần cũng không muốn để người xung quanh nhận ra hắn, không trực tiếp gọi tên của đối phương, “Có thể đưa ta đi xem nhà trước không?”
“Được, ngài có xe không? Ta đi xe của ngài qua đó?”
“Không có.”
Tô Tiểu Vi hơi ngạc nhiên, đã mua biệt thự, còn không có xe? Chẳng lẽ không lái đến đây.
“Cái đó, phải đi một quãng đường rất xa để đến khu biệt thự, nếu ngài không ngại, ngồi xe điện của ta đi.”
“Được.”
Phụt một tiếng, mấy cô nhân viên bán tòa nhà đang ngồi xem ở bên cạnh không nhịn được phun ra một ngụm trà.
“Ngồi xe điện đi xem biệt thự? Bên biệt thự thấp nhất là 500 vạn, cẩn thận bảo vệ không cho các ngươi đi vào.”
Sắc mặt Tô Tiểu Vi hơi khó coi.
Bây giờ đối với nàng, bất kỳ một cơ hội nào cũng cần phải nắm bắt, những người đó châm chọc mỉa mai, làm không tốt sẽ chọc khách hàng tức giận bỏ đi.
Nàng lôi kéo Lục Thần rời khỏi đại sảnh bán tòa nhà trước, “Xin lỗi, ta dẫn ngài đi bảo vệ sẽ không ngăn lại.”
Lục Thần mỉm cười, “Tô Tiểu Vi, ngươi thật sự không nhớ ta?”
…
Trải nghiệm đi xem nhà lần này cực kỳ thoải mái, sau khi quay về, Lục Thần để Tô Tiểu Vi trực tiếp đi lấy hợp đồng!
“Tiểu Vi, để người quản lý kia tự đến đây đi.” Lục Thần ngồi ở trong phòng ký hợp đồng.
Lúc xem nhà, hắn đã biết chuyện của Tiểu Vi, hắn có thể mặc kệ chuyện của người khác, nhưng hắn không thể không quan tâm chuyện của Tô Tiểu Vi.
“Lục Thần, quên đi, phía trên tên kia có người. Ta dự định hết tháng này sẽ không làm được, ta chỉ muốn kéo thêm một vị khách hàng, ít nhất chứng minh ta không làm nữa, chứ không phải bị hắn sa thải!”
Lục Thần hừ lạnh một tiếng, “Dựa vào cái gì người đi lại là ngươi? Người nên cút là hắn! Yên tâm đi, cứ để ta xử lý chuyện này.”