Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Cửu Thiên, ta cũng muốn xem thử, ngươi phải dùng dạng Thiên Kiếp gì mới có thể ngăn cản ta!" Lục Thần lạnh lùng nói!
Hoa Sơn đại lục là một đại lục nhỏ không có người ở.
Nó cũng đã từng có một thời kỳ rất huy hoàng, chính là nơi Hoàng Thiên Tiên Cung nhiều lần tổ chức trận đấu Thiên Kiêu.
Chỉ có điều thời đại đó đã quá xa xưa, hiện tại Hoa Sơn đại lục đã hoang tàn khắp nơi, liếc nhìn một cái thì chỉ thấy được một ít cây cối thấp lè tè, một ít cổ thụ khô già.
Đại lục hoang vắng này đã trở thành lựa chọn tốt nhất để quyết chiến.
Từ đây tới ngày diễn ra trận quyết chiến lớn nhất Lục Trọng Thiên vẫn còn nửa tháng, Truyền Tống Môn ở đây đã xuất hiện khách tới thăm liên miên không dứt.
Việc Thiên Âm Lão Quỷ viết chiến thư quyết chiến với tám Thiên Vương Hoàng Thiên, đã lan truyền khắp Lục Trọng Thiên.
Một lượng lớn cường giả ồ ạt tiến vào Hoa Sơn đại lục, chỉ để tận mắt nhìn thấy trận quyết chiến thế kỷ này.
"Có người nói Thiên Âm Lão Quỷ ngộ ra được bất đắc đạo cảnh, không biết tám Thiên Vương còn có thể bất bại hay không!"
"Ta thấy chết chắc rồi, Thiên Âm Lão Quỷ là ai chứ, đó là một lão quỷ sợ chết, vẫn luôn ở Thiên Âm Lôi Trạch để không phải độ kiếp. Người khác không biết thực lực của tám Thiên Vương, nhưng hắn có thể không biết sao? Nếu biết, vậy chắc chắn hắn đã nắm chắc phần thắng."
"Nếu đúng là như vậy, vậy thì bố cục sau này của Lục Trọng Thiên sẽ hoàn toàn đảo lộn, Thiên Âm Các nắm quyền không phải là một chuyện tốt."
"Còn không phải à, Thiên Âm Lão Quỷ tham tài háo sắc, trước đây còn có Hoàng Thiên Tiên Cung gây áp lực, hiện tại thì tốt rồi, nếu đúng là hắn thắng, Lục Trọng Thiên sẽ là của một mình Thiên Âm Lão Quỷ hắn, vậy hắn còn xem chúng ta là người sao?"
Không lâu sau, có người nhìn thấy đám người Thiên Huyền cũng đi tới Hoa Sơn đại lục.
Đám người bàn tán ầm ĩ về việc này, chuyện này liên quan trọng đại, không ai có thể không để ý tới.
Cả đám lão quỷ độ kiếp như Thanh Ly, Vô Thường, Thiên Huyền, Thiên Sanh cũng không ngại ánh mắt của người ngoài, tự động ngồi nghỉ ngơi dưới một vách đá.
"Không biết tám Thiên Vương có thể chiến thắng Thiên Âm Lão Quỷ hay không, nếu có thể giết chết hắn thì không còn gì tốt hơn, ít nhất thiên tượng cực hung cũng ít đi một phần." Thiên Huyền lên tiếng.
"Ta thấy khó có khả năng, Thiên Âm Lão Quỷ nổi tiếng sợ chết, hắn sẽ hạ chiến thư khi không nắm chắc phần thắng sao?"
"Ta chỉ sợ Thiên Âm Lão Quỷ đối phó Hoàng Thiên Tiên Cung xong, tiếp theo sẽ tới tìm chúng ta gây phiền phức." Vô Thường nói: "Tên kia lòng tham không đáy, nếu bây giờ không ai áp chế được hắn, chẳng phải sẽ lật trời sao."
Thanh Ly lên tiếng: "Nếu tám Thiên Vương thất bại, năm mươi mấy người chúng ta chưa chắc đã là đối thủ của hắn! Hiện tại lại không thích hợp để độ kiếp, không thể rời khỏi Lục Trọng Thiên, chỉ có thể mặc cho hắn chà đạp!"
"Bất kể nói như thế nào, trước tiên chúng ta cứ yên lặng quan sát diễn biến đã, nếu thật sự không được thì chúng ta liên hợp lại, ta cũng không tin nhiều người như vậy mà đánh không lại một mình hắn!"
Thiên Huyền đột nhiên mở miệng nói: "Không biết hiện tại tiểu tử Vô Danh kia thế nào rồi..."
Nói đến Vô Danh, đám người đều không khỏi nhíu mày.
"Ba năm độ kiếp... Ta thật không dám tưởng tượng, có điều nếu hắn nuốt lời, chúng ta liền diệt Thần Ma Thánh Viện!" Thiên Huyền lên tiếng.
Ngày quyết chiến.
Hoa Sơn đại lục chật kín người, thật sự còn đông hơn bất kỳ lần trận đấu Thiên Kiêu nào trong quá khứ.
Các đại học viện, mấy vạn học viên, trăm nhà tổng viện, cường giả khắp nơi trong Lục Trọng Thiên, tất cả đều tập trung ở nơi này.
Không lâu sau, từ chân trời xuất hiện mấy con thần thú tọa kỵ mang theo một đoàn người trực tiếp đáp xuống trung tâm đại lục.
"Người của Thiên Âm Các và Tử Thiên Cung đã tới!" Mọi người liếc mắt liền nhận ra thân phận của đoàn người này.
"Người được đám mỹ nữ vây xung quanh là Thiên Âm Lão Quỷ sao?"
"Ngoại trừ hắn ra thì còn có thể là ai? Cái tên này, người khác đều nghĩ đến việc làm thế nào để sớm độ kiếp, riêng hắn ỷ vào việc có bảo vật Thiên Âm Lôi Trạch, cứ dựa dẫm vào nó mãi không chịu rời đi."
"Thật ra nếu ta có Thiên Âm Lôi Trạch thì ta cũng không muốn đi. Tuy người người đều khát vọng thành Tiên, thế nhưng Thiên Kiếp quá khủng bố, không bằng ở lại thế gian, dùng thọ mệnh thường nhân khó có thể sánh bằng để hưởng lạc trọn đời cũng không tệ."
"Cũng đúng, Thiên Kiếp quá kinh khủng, từ cổ chí kim, thật ra cũng có không ít cường giả cửu tinh, nhưng lại có mấy người thành Tiên chứ? Phần lớn đều là độ kiếp thất bại, phải làm Tán Tiên."
"Hắn liên tục tăng cường thực lực, e rằng sau đó sẽ có thể dễ dàng vượt qua Thiên Kiếp!"
Thiên Âm Lão Quỷ cũng không nóng lòng leo xuống tọa kỵ. Nếu người của Hoàng Thiên Tiên Cung chưa tới, hắn ta cứ tiếp tục ở trên lưng rồng, hưởng thụ rượu ngon, mỹ thực, đùa giỡn với mỹ nữ.
"Tên kia nhìn như không có việc gì." Thiên Huyền cau mày: "Xem ra hắn đã nắm chặt mười phần đối với trận quyết chiến hôm nay!"
Trong lúc mọi người đang không ngừng bàn tán sôi nổi, một chiếc Thái Toa cực lớn bay tới từ phía Đông.
"Người của Hoàng Thiên Tiên Cung đã tới rồi!" Đám người dưới mặt đất lập tức xôn xao.
Tám Thiên Vương của Hoàng Thiên đã tới, nói cách khác, quyết chiến sắp bắt đầu!
Sau khi Thái Toa hạ xuống, có tám người mặc trường bào màu vàng óng nhảy xuống từ trên Thái Toa, đi vào giữa sân.
"Đó là tám Thiên Vương của Hoàng Thiên! Đều là cường giả cửu tinh đỉnh phong!"
"Có người nói, chiến lực của tám Thiên Vương Hoàng Thiên mạnh gấp trăm lần cường giả đồng cấp!"
"Thiên Âm Lão Quỷ lấy một địch tám, không biết kết quả hế nào."
Đám người Thiên Hinh Nhi hồi hộp nhìn bóng lưng của tám Thiên Vương.
Quyết chiến sắp bắt đầu rồi! Lần quyết chiến này sẽ quyết định vận mệnh của rất nhiều người.
"Phụ thân, sư phụ..." Hinh Nhi thì thào gọi, mặc dù bản thể của bọn họ đã quên đi mối quan hệ với mình, thế nhưng bọn họ vẫn để lại tàn phách chăm lo cho mình, chứng tỏ bọn họ đã từng rất quan tâm tới mình.
Thiên Âm Lão Quỷ liếc qua bên này, khóe miệng khẽ nhếch. Hắn ta nghiêng người, nhảy xuống từ trên lưng Thanh Long, cũng đi tới chiến trường.