Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Toàn thân Lục Thần được long lân màu vàng bao trùm, cánh tay trái nhanh chóng ma hóa, trở nên lớn gần bằng hắn!
So át chủ bài, Lục Thần cũng không sợ Thiên Âm Lão Quỷ!
Đồng thời Lục Thần nhìn Ngân Đảm một chút, nhẹ giọng lên tiếng: "Ngân Đảm, lần này ngươi nghỉ ngơi một chút đi." Dứt lời, hắn thu Ngân Đảm lại.
Từ trong hư không, Lục Thần rút ra một thanh trường kiếm hai màu đen trắng.
Thần Ma Vô Cực Kiếm! Dù là lúc Lục Thần đánh một trận với Ám Thực Cửu Nhi thì hắn cũng chưa từng sử dụng thanh kiếm này!
Thần Ma Vô Cực Kiếm vẫn luôn bị Lục Thần "ẩn giấu", cuối cùng cũng có thể ra sân, mạnh mẽ xuất hiện.
Hình như do bị đè nén qua lâu, Thần Ma Vô Cực Kiếm lập tức bùng nổ một luồng uy áp kinh khủng!
Vũ khí của tất cả mọi người trong toàn trường rối rít run lên nhè nhẹ!
Đây là dấu hiệu vương giả giáng lâm!
Ngay cả Huyền Cầm của Thiên Âm Lão Quỷ cũng phát ra một tiếng kêu khẽ.
Thiên Âm Lão Quỷ hơi híp mắt lại, Thiên Ngoại Huyền Cầm của mình cũng là Thần khí, kết quả phẩm chất vẫn bị chèn ép nửa phần khi đứng trước Thần Ma Vô Cực Kiếm!
"Thần Ma Vô Cực Kiếm!" Thiên Âm Lão Quỷ nhìn chằm chằm thanh trường kiếm trong tay Lục Thần: "Tiểu tử ngươi không xứng sở hữu vũ khí mạnh như vậy!"
Lục Thần cười lạnh một tiếng: "Đừng có không ăn được nho thì lại chê nho xanh, ta sẽ dùng Vô Cực Kiếm chém gãy huyền cầm của ngươi!"
"Thật kiêu ngạo!"
"Ngàn Dặm Chi Âm. Ly Nhân Nan Đoạn!"
Lần công kích linh lực này của đối phương chỉ có dư chấn linh lực rất yếu, lại không phải là âm công.
Chẳng qua khi tiếng nhạc truyền tới, đột nhiên trong lòng Lục Thần hơi hồi hộp.
Trong chớp mắt này, Lục Thần nhớ lại rất nhiều chuyện cũ, rất nhiều cố nhân.
Nhớ cha mẹ của mình rời đi lúc mình còn nhỏ, nhớ về những cố nhân như Mộc Huyền, Cửu Nhi, Lục Di... Vào giờ phút này, những nỗi nhớ trong lòng hắn đều bị tiếng đàn khơi gợi ra.
Trong lúc Lục Thần thoáng ngây người, Thiên Âm Lão Quỷ hành động!
"Nghìn Dặm Chi Âm. Vô Hình Tướng Vị!" Dứt lời, thân hình Thiên Âm Lão Quỷ lập tức biến mất tại chỗ, một giây sau đó đã xuất hiện trước mặt Lục Thần: "Ta đã sớm biết người có quá nhiều tạp niệm, chiêu Ly Nhân Nan Đoạn này không có tác dụng với người khác, nhưng lại hết sức hiệu quả đối với ngươi!"
"Để những người ngươi quan tâm tiễn ngươi xuống địa ngục đi! Thiên Ngoại Chi Âm. Ma Âm Tước Bình! Nhìn kỹ, không phải lão tử chỉ biết đánh từ xa!" Thiên Âm Lão Quỷ gầm lên.
"Không hay rồi, Thiên Âm Lão Quỷ dùng Ngàn Dặm Chi Âm nhiễu loạn thần trí của Vô Danh, lại di chuyển đến bên cạnh Vô Danh để mạnh mẽ tấn công!"
"Tốc độ của Thiên Âm Lão Quỷ quá nhanh! Hình như Duy Ngã Độc Cuồng đã trúng chiêu!"
Sát chiêu sắp tới Lục Thần vốn đang ngây người đột nhiên biến đổi sắc mặt.
Chỉ nghe giọng nói trầm thấp, tỉnh táo của Lục Thần vang lên: "Thật xin lỗi, bằng hữu của ta sẽ không tiếp tay cho ngươi giết ta!"
"Ta chiến đấu vì bản thân, cũng chiến đấu vì bọn họ!"
"Muốn áp sát ta sao? Xem ra ngươi không biết chữ ‘chết’ viết như thế nào rồi!"
"Càn Khôn Toàn Diệt. Chấn Không!" Lục Thần khẽ quát một tiếng rồi giẫm mạnh lên mặt đất một cái, mặt đất dưới chân hắn trực tiếp sụp đổ!
Thiên Âm Lão Quỷ bị chấn động lan đến, vừa mới ổn định thân hình thì chợt phát hiện Lục Thần đã không còn ở trước mặt mình.
"Tam Thiên Thuấn Thân Trảm!"
Sau khi mở ra trạng thái, trận chiến đấu giữa hai người càng trở nên bùng nổ đến mức khủng bố, mỗi một lần kỹ năng va chạm đều khiến không gian chấn động.
Trong lúc hai người kịch chiến, đột nhiên Thái Hạo nôn ra một ngụm máu tươi!
Ngay sau đó, Khổ Nhược, Khổ Vô đều lần lượt nôn ra máu!
Bọn họ đã chống đỡ Thiên Kiếp quá lâu, hậu quả khi không thể chống lại Thiên Kiếp có thể là trực tiếp tử vong!
Cũng may Thái Hạo trong cái khó ló cái khôn, lên tiếng: "Nhanh ăn Độ Kiếp Đan!"
Nếu Thiên Luyện đã được gọi là Thiên Kiếp, vậy Độ Kiếp Đan có thể giữ được tính mạng của người độ kiếp trong Thiên Kiếp chắc chắn cũng có thể giữ được tính mạng của bọn họ vào lúc này!
Lục Thần cũng chú ý tới tình cảnh bên này.
Hắn dùng một chiêu bức lui Thiên Âm Lão Quỷ: "Thì ra ngươi chậm chạp không ra chiêu là vì giờ phút này!"
Thiên Âm Lão Quỷ hừ lạnh một tiếng: "Trong số mấy người bọn họ, e rằng nhiều nhất chỉ có một hai người có thể vượt qua Thiên Kiếp cấp bảy, còn Độ Kiếp Đan... Ha ha ha, Độ Kiếp Đan có thể bảo vệ một mạng khi độ kiếp, nhưng Thiên Luyện của ta lại không dễ nói chuyện như vậy!"
"Ta muốn ngươi trơ mắt nhìn người ngươi muốn cứu chết ở trước mặt ngươi!"
Lục Thần cau mày, đám người Thái Hạo đã không thể tiếp tục ngăn cản Thiên Kiếp, nếu Độ Kiếp Đan không giữ được tính mạng của bọn họ mà hắn lại bỏ mặc không giúp thì bọn họ sẽ chết chắc!
Hắn nhìn về phía mây đen trên đỉnh đầu mấy người này, nơi đó sấm vang chớp giật, lôi điện tung hoành!
Lục Thần hừ lạnh một tiếng: "Người ta muốn cứu, ngươi không giết được!" Dứt lời, Lục Thần đột nhiên co người nhảy lên giữa không trung.
"Lục Thần ca ca!" Thiên Hinh Nhi thấy một màn như vậy trái tim suýt nữa nhảy ra ngoài.
Lục Thần làm như vậy sẽ tự đưa bản thân vào trong phạm vi của Thiên Luyện! Hắn cũng sẽ phải đối mặt với Thiên Kiếp cấp bảy!
Không chỉ vậy, mục đích của hắn rất rõ ràng, đó là để cứu đám người Thái Hạo. Nói cách khác, hắn phải đồng thời kháng cự lại Thiên Kiếp của bản thân và của cả đám người Thái Hạo!
Một người hứng chịu chín đạo Thiên Kiếp cấp bảy, đây là chuyện kinh khủng đến mức nào!
Nhưng Lục Thần căn bản không quan tâm những chuyện này, hắn thi triển Hư Không Cửu Bộ phóng thẳng vào trong phạm vi Thiên Luyện.
Ngay khi Lục Thần vừa bước vào phạm vi Thiên Luyện, bầu trời chợt vang lên một tiếng nổ thật lớn, một đạo thiên lôi lập tức bổ mạnh lên người Lục Thần.
"Không hay rồi, Duy Ngã Độc Cuồng vẫn chưa rời khỏi Hồn Thể Hợp Nhất và Chiến Thần phụ thể, uy lực của đạo thiên lôi vừa rồi cực kì khủng bố!"
Lục Thần cũng sốt ruột cứu người nên đã quên mất bản thân vẫn còn ở trong trạng thái Hồn Thể Hợp Nhất, kết quả là uy lực của luồng thiên lôi này đặc biệt kinh khủng!
Dù mạnh như Lục Thần nhưng sau khi bị luồng thiên lôi ngưng kết này đánh trúng thì cũng trực tiếp quỳ một chân trên đất, phun ra một ngụm máu tươi, suýt nữa không đứng dậy nổi!