Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Duy Ngã Độc Cuồng, bất kể trước đây ngươi đã sáng tạo bao nhiêu kỳ tích, thế nhưng lúc này ngươi chỉ có thể chờ chết, ngươi cứu không được Hoàng Thiên Tiên Cung, không bảo vệ được Thần Ma Thánh Viện, cũng không thể nào cứu được người thân bằng hữu của ngươi đâu!"
"Đây là kết cục của ngươi!"
Thiên Hinh Nhi đã lệ rơi đầy mặt, nam nhân chưa bao giờ biết đầu hàng kia lại đang quỳ gối trước Thiên Âm Lão Quỷ, không thể động đậy chút nào.
Hắn vẫn đang kiên trì, thế nhưng đã không còn bất kỳ ý nghĩa gì nữa. Đây là Thiên Kiếp cấp chín, người bình thường sẽ trực tiếp hồn phi phách tán, tan thành mây khói trong Thiên Kiếp cấp chín!
Thiên Âm Lão Quỷ lại có thể triệu hoán Thiên Kiếp cấp chín, thiên hạ này còn ai có thể là đối thủ của hắn ta chứ?
"Lục Thần ca ca... Đều là lỗi của ta, ta không nên gọi ngươi tới..." Thiên Hinh Nhi khóc lóc.
Trong chiến trường, Thiên Âm Lão Quỷ cười lạnh một tiếng: "Vẫn chưa chịu thua đúng không, tốt, để ta tiễn ngươi một đoạn đường!"
Trong tình cảnh như vậy, Thiên Âm Lão Quỷ lại còn muốn công kích Lục Thần!
Lúc này, phàm là người quen biết Lục Thần, ngoại trừ đau lòng ra thì cũng chỉ có đau lòng mà thôi.
Bọn họ đều hiểu rõ, hiện tại bản thân căn bản không thể tiến vào khu vực Thiên Luyện, dù đi chịu chết thì cũng không cứu được Lục Thần!
Thế nhưng vẫn có người không nhịn được.
"Viện trưởng!" Mấy người Diệp Phàm, Tiêu Chiến, Sở Thiên nghiến răng nghiến lợi định xông ra, đám người Ỷ Thiên vội vàng ngăn bọn họ lại.
"Lục Thần!" Lê Vi vừa động đậy đã bị một người giữ lại.
Ánh mắt Thanh Ly hơi rung động, đây là lần đầu tiên tâm trạng của Thanh Ly xao động trong hai năm qua: "Dù ngươi có chết thì cũng không cứu được hắn."
Đúng vào lúc này, Thiên Âm Lão Quỷ ra tay.
"Chết đi cho ta, Duy Ngã Độc Cuồng!"
"Thiên Ngoại Chi Âm. Diệt Thế Âm Chú!" Một luồng linh lực vô cùng hung mãnh, tựa như một thanh lợi kiếm muốn kiến huyết phong hầu bắn về phía Lục Thần đang quỳ dưới đất không động đậy nổi!
Lúc này đã không còn ai có thể cứu Lục Thần nữa!
Nhưng...
"Lão đại, để Tiểu Mẫn giúp ngươi ngăn cản một lần công kích..." Một giọng nói vang lên trong đầu Lục Thần: "Ta tin tưởng rằng ngươi chắc chắn sẽ chiến thắng Thiên Kiếp cấp chín, bởi vì ngươi là... Lão đại của ta!"
Trong khoảnh khắc Diệt Thế Âm Chú sắp bắn tới, thân thể Lục Thần đột nhiên lóe lên một linh thể trong suốt!
"Nhớ nói với Lục tỷ tỷ, Tiểu Thú, Tiểu Mao Đoàn, Tiểu Nguyên, Dược Đồng đừng đau khổ... Bảo vệ chủ nhân là sứ mệnh của Tiểu Mẫn..." Linh thể khẽ nói.
"Vĩnh biệt, lão đại mà Tiểu Mẫn... Thích nhất."
Đối mặt với công kích kinh khủng như vậy, bóng dáng nhỏ bé kia vẫn che chở trước mặt Lục Thần, một bước cũng không lùi
"Linh thể tự bạo!" Giọng nói hơi non nớt vang lên, cũng là lúc Tiểu Mẫn dùng hết lực lượng toàn thân chắn trước mặt Lục Thần, toàn thân phát ra ánh sáng chói lòa, bùng nổ ra một luồng linh lực kinh khủng!
Bên trong Thiên Kiếp, bất cứ linh thể nào cũng không thể tồn tại, giây phút nàng xuất hiện đã quyết định số phận của nàng, đó là hồn phi phách tán!
Huống hồ còn có Diệt Thế Âm Chú! Còn tự dẫn động linh thể tự bạo!
"Tiểu... Mẫn!" Toàn thân Lục Thần run rẩy, nhưng lại hết sức đâu khổ vì không thể động đậy: "Đừng!"
Ầm một tiếng, linh thể của Tiểu Mẫn biến thành từng đốm sáng, từ từ tan biến.
Bên ngoài thế giới tiệm linh ở Nhất Trọng Thiên, một nữ hài cô độc đang chờ đợi ở nơi đó.
Phụ mẫu đều đã mất, bản thân mình cũng biến thành cô hồn dã quỷ, nàng đang đợi có người giúp nàng báo thù!
Một người tuổi trẻ hoàn thành nhiệm vụ tiệm linh, thu phục Quỷ Sủng màu tím đầu tiên trong cả server, nàng tên là Tiểu Mẫn.
Lục Thần cũng không nhớ rõ đã bao nhiêu lần nàng giúp chủ nhân đỡ một kích trí mạng.
Mười mấy năm qua, Tiểu Mẫn vẫn đi theo bên cạnh Lục Thần, từ Nhất Trọng Thiên đến Lục Trọng Thiên.
Bất kể là thăng cấp đánh quái hay cắm trại dã ngoại ngủ ngoài trời, nàng cũng không rời khỏi Lục Thần nửa bước.
Nàng thích Lục Y Y đến sau đó, cứ thích gọi nàng là tỷ tỷ, nàng cũng thích Tiểu Mao Đoàn, Tiểu Nguyên, Tiểu Thú quậy phá, thích đấu võ mồm với Dược Đồng...
Nàng đã chứng kiến Lục Thần đi từng bước từ dã quái trở thành Thần Ma, cũng cùng Lục Thần đồng hành trải qua từng cuộc chiến sinh tử, từng chỗ tuyệt cảnh.
Nàng là đồng bọn đầu tiên của Lục Thần, là người theo dõi Lục Thần từng bước trưởng thành.
Sau khi Lục Thần đi tới Ngũ Trọng Thiên, việc dùng bản thể chiến đấu đã khiến tác dụng của Tiểu Mẫn cực kỳ nhỏ bé.
Nhưng Tiểu Mẫn vẫn không quên trách nhiệm của mình.
Bảo vệ chủ nhân!
May mắn được làm bạn với chủ nhân mười năm, dù ta thần hồn câu diệt thì cuộc đời này vẫn không đáng tiếc!
Giờ phút này, toàn trường đều bị một màn này làm cho sợ hãi, khu vực Thiên Luyện ngoại trừ tiếng sấm cuồn cuộn ra thì không còn chút động tĩnh gì.
"Là… Là Quỷ Sủng của Duy Ngã Độc Cuồng sao? Sao Quỷ Sủng kia lại tự đi ra vậy?"
"Nàng không tiếc tự bạo để bảo vệ Duy Ngã Độc Cuồng?"
"Khi nàng xuất hiện trong Thiên Kiếp thì đã được định sẵn là sẽ hồn phi phách tán, liều mạng tự bạo bảo vệ chủ nhân chắc là thủ đoạn cuối cùng."
Công kích của Thiên Âm Lão Quỷ lại bị một con Quỷ Sủng tự bạo làm chệch đi, khiến hắn ta hơi sửng sốt.
"Duy Ngã Độc Cuồng, không ngờ ngươi còn một chiêu này! Con Quỷ Sủng kia vì hộ chủ lại lựa chọn linh thể tự bạo sao? Thật thú vị."
"Đáng tiếc, cho dù nó tự bạo cũng không thay đổi được điều gì, nó chỉ là một con Quỷ Sủng không hề có chiến lực. Linh thể tự bạo sinh ra sóng linh lực cực kỳ bé nhỏ, nếu không phải ta sơ suất thì ngươi đã chết dưới một kích vừa rồi!"
Nếu Lục Thần đang ở trong trạng thái Hồn Thể Hợp Nhất, uy lực khi Tiểu Mẫn linh thể tự bạo còn có thể lớn hơn một chút. Nhưng hiện tại Lục Thần đang ở trạng thái bản thể, Tiểu Mẫn hao hết nguyên thần tự bạo cũng chỉ có thể thoáng lệch đi công kích của Thiên Âm Lão Quỷ.
"Đây là vận mệnh của kẻ yếu! Dù chết cũng không thể thay đổi được bất kỳ điều gì!" Thiên Âm Lão Quỷ khinh miệt nói: "Kẻ yếu là kẻ yếu, tồn tại không có ý nghĩa gì!"
Đầu của Lục Thần vẫn bị lực lượng kinh khủng của thiên lôi đè xuống nên không thể ngẩng lên, mọi người đều không thấy rõ sắc mặt của Lục Thần.