Editor: Linh Tống
Lưu tổng đã từng nói với hắn ta, nhìn thấy chủ nhân của tấm thẻ Kim Cương màu vàng này, tuyệt đối, tuyệt đối, tuyệt đối, không được chọc!
Không sai, Lưu tổng đã nói ba chữ “tuyệt đối”!
Quản lý khu vực Giang Thành đến, chưa đến ba phút đã giải quyết xong.
Hoàng Lộ Dũng bị đuổi việc, đồng thời chuyển cho cơ quan công an, truy cứu trách nhiệm về tội quấy rối nữ nhân, mặc dù hắn ta không ép Tô Tiểu Vi đi vào khuôn khổ, thế nhưng người này chắc chắn có tiền án, thật sự điều tra, hắn ta không có quả ngon để ăn.
Mặt khác, Tô Tiểu Vi cũng được phá cách đề bạt làm phó quản lý tiêu thụ công ty chi nhánh Giang Thành của tập đoàn Chúng Thành, bố trí đến tiểu khu Ánh Dương, phụ trách công việc tiêu thụ ở nơi này.
Phó quản lý gì đó, đó chỉ là thời kỳ chuyển giao, có lẽ sau này Tô Tiểu Vi còn có thể thăng chức nữa.
“Tiên sinh, buổi tối có rảnh, có thể nể mặt ăn một bữa cơm không?” Quản lý khu vực Diệp Chí cung kích nói, “Thật sự không ngờ, chúng ta lại gây thêm rắc rối cho ngài.”
Lục Thần vừa cười vừa nói, “Lần này thì thôi, để lần sau đi.”
Thấy người bị hại không có ý truy cứu nữa, trong lòng Diệp Chí thở phào nhẹ nhõm một hơi thật dài, cũng may bản thân chạy đến kịp lúc, nếu không sẽ không còn quản lý khu vực mới thăng chức nữa…
Khó khăn lắm mới tiễn Lục Thần đi, lúc này Diệp Chí mới thở phào nhẹ nhõm.
Lục Thần đang định ngồi xe buýt về nhà, Tô Tiểu Vi đuổi theo từ phía sau, “Đầu Gỗ!”
Lục Thần quay đầu lại, mỉm cười nhìn về phía Tô Tiểu Vi, người này còn nhớ rõ biệt danh đã đặt cho mình trước đó.
“Ta tiễn ngươi, nếu ngươi không chê xe điện của ta nhỏ.” Dáng vẻ cười rộ lên của Tô Tiểu Vi, dường như lại để Lục Thần thấy được cô gái xinh đẹp, hoạt bát như ánh nắng trước kia.
“Ngươi đang đi làm sao rời đi được?”
“Quản lý nói, để ta tiễn ngươi.” Tô Tiểu Vi nháy mắt với Lục Thần, “Đi thôi.”
Trên đường phố người xe đông đúc, Lục Thần ngồi phía sau xe điện nho nhỏ của Tô Tiểu Vi, thỉnh thoảng mái tóc dài của Tô Tiểu Vi lại lướt qua khuôn mắt của hắn, hơi ngứa.
“Tô lão sư có khỏe không?”
“Mấy năm nay sức khỏe của cha ta không tốt.”
“Sao vậy?” Lục Thần hỏi, Tô lão sư đã từng đối xử tốt với hắn như vậy, nghe được tin tức này trong lòng hắn cũng đau nhói.
“Cũng không có gì, bệnh cũ thôi.” Tô Tiểu Vi khẽ nói, dường như nàng không muốn nói đến chuyện của phụ thân lắm, lại hỏi, “Đúng, ngày hôm nay cảm ơn ngươi.”
“Chỉ tiện tay mà thôi, có gì phải cảm ơn chứ.”
Có lẽ chia xa quá lâu, hai người trò chuyện câu được câu mất.
Cho đến khi đưa Lục Thần đến bên ngoài tiểu khu Hạnh Phúc.
“Được, chỉ đến đây thôi, ngươi cũng quay về đi, ngươi vừa thăng chức, cũng phải làm gương.”
“Ừm, cái đó, vẫn phải cảm ơn ngươi, nhưng đột nhiên thăng chức, khiến ta cảm thấy hơi không quen, dù sao đây không phải do ta cố gắng giành lấy.”
Lục Thần mỉm cười, “Mối quan hệ cũng là một loại thực lực, trước đây chúng ta không có, nhưng bây giờ đã có, vậy phải nắm bắt. Hơn nữa, ta tin tưởng ngươi là một người có thực lực!”
“Ồ, đúng, để cái cô nhân viên bán tòa nhà thích nói xấu trước đó từ chức đi, cứ nói là ta nói. Không cần phải nương tay với người như thế.”
“Ừm, đã biết.”
“Về đi.” Lục Thần nói xong, xoay người chuẩn bị rời đi.
“Lục Thần!” Tô Tiểu Vi đột nhiên gọi Lục Thần lại.
“Ừm?”
“Cái đó, à, đúng, ngươi chơi Cửu Thiên không?”
Lục Thần khẽ nhíu mày, “Chơi.”
“Khi nào có thời gian chúng ta cùng chơi, được không?”
Lục Thần mỉm cười, đây là lời mời sao?
“Có cơ hội đi, đúng, trước đó ngươi đã lưu số điện thoại của ta, có việc gì thì gọi cho ta.”
…
Không thể không nói, ngày hôm nay gặp được Tô Tiểu Vi, Lục Thần vẫn thấy ngạc nhiên, không ngờ mấy năm không gặp, Tô Tiểu Vi còn xinh đẹp hơn trước đây.
Thế nhưng dù sao là hai người xa lạ, lúc nói chuyện cũng hơi mất tự nhiên.
Hơn nữa, cuối cùng đã mua nhà xong, căn nhà giá 547 vạn, dùng voucher giảm giá, hắn chỉ tốn 383 vạn, cảm giác này quá sung sướng.
Đã giải quyết xong một tâm nguyện, tâm trạng Lục Thần thoải mái, đăng nhập vào trò chơi.
Đi ra ngoài đến trưa, linh khí của mười con thú lại tăng lên sáu bảy trăm.
“10 vạn linh khí thuần, không biết phải tốn bao lâu mới nuôi xong.” Lục Thần lắc đầu.
Mọi người đều muốn thần thú, nhưng có ai biết được nuôi thần thú khó khăn đến mức nào không? Hắn còn một lượt nuôi mười con!
“Tám đầu ba ngốc, đừng tu luyện nữa, ngày hôm nay chúng ta chạy bản đồ mới!” Lục Thần ra lệnh một tiếng, thu lại thuộc hạ và mười con thú.
Ngày hôm qua đã bán sạch sẽ trang bị Hổ Vương Động Quật, ngày hôm nay lại có đoàn đội Trung Quốc khai hoang Hổ Vương Động Quật, tin tưởng không lâu sau, bọn họ có thể xoát được.
Có thể sẽ xoát đến con Boss thứ hai!
“Đã mấy ngày không thăng cấp, cũng phải tăng đẳng cấp lên mới được.” Lần này Lục Thần đi thẳng đến bãi tha ma, “Thuận tiện tìm xem có mấy cái tinh phách gì đó, viễn cổ chi tâm gì đó không.”
Bây giờ hắn cấp 17, thuộc tính của thành viên quân đoàn cũng tăng lên rất nhiều, không hề có áp lực khi xoát bãi tha ma.
【 Chết không toàn thây không ai hỏi, hồn ở đất khách khó ngủ yên 】
Nhìn thoáng qua tấm bia đá, Lục Thần đi thẳng vào trong bãi tha ma.
Bãi tha ma là một chỗ tốt, không cần đi tìm quái, quái sẽ tự tìm đến bọn họ.
Sau khi Lục Thần, tám đầu ba ngốc tiến vào bãi tha ma, có ba, bốn mươi đống đất trồi lên ở mặt đất xung quanh bọn họ, sau đó Vô Đầu Phi Thi bay ra.
Vô Đầu Phi Thi cũng là quái công kích tầm xa, cũng có hiệu quả đạn xạ, hai quân gặp nhau, hình ảnh rất đặc sắc.
Đếm không hết số đầu lâu bắn tới bắn lui ở giữa đám người, đều không phân rõ là đầu của ai.
“CMN, đạn xạ thật phiền, chúng nó lại là công kích tầm xa! Quên đi, xoát 1000 con trước rồi lại nói.”
Sau hai tiếng rưỡi, cuối cùng Lục Thần đã xoát đủ 1000 con Vô Đầu Phi Thi, trong danh vọng thương thành, xuất hiện huyết mạch Vô Đầu Phi Thi “huyết thống vong thi” và skin của Vô Đầu Phi Thi.
“ĐM, ta không muốn đổi cách công kích khác đâu…” Lục Thần hơi bối rối.
Thứ này thật sự xấu… Thế nhưng cách công kích của nó thật sự khiến người ta nhìn mà thèm.