Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Chờ ngươi dẫn ta đến Trái Đất, món ăn cũng đã lạnh!" Cô Phi oán trách một câu, "Di Di đã sớm đưa ta đến rồi, ta đã ở Trái Đất hơn hai năm, lúc này gia tộc có việc, ta mới trở về."
"Khá lắm, đám ranh con các ngươi!" Lục Thần cũng không phản đối, việc này cũng trách mình mãi mới về một chuyến, ai chịu được cứ chờ hắn như thế.
"Quên đi, hiện tại không so đo với ngươi, ta muốn trở về xem cháu ngoại trai của ta!" Lục Thần hùng hổ, nhưng thoạt nhìn tâm tình rất tốt cũng không tồi tệ lắm, "Chuyện lớn như vậy còn không sớm nói cho ta biết! Hài tử trưởng thành không nhận ra cữu cữu này cũng bình thường!"
Nói xong, Lục Thần trực tiếp biến mất tại chỗ.
Cuối cùng Cô Phi như trút được gánh nặng, cũng may đại ca không đánh mình một trận...
"Đại ca, chúng ta cũng muốn sớm nói cho ngươi biết, nhưng phải có cơ hội chứ." Cô Phi vừa cười vừa nói.
Lục Thần trở lại Trái Đất, vội vã mở cửa cabin trò chơi, lập tức nghe được dưới lầu có tiếng động.
Hình như Lục Di đang làm cơm ở nhà bếp, Lý Mộc Hoa đang ngồi trên ghế salon trong phòng khách xem tin tức... Nhưng tập trung nhìn kỹ, thì ra không phải Lý Mộc Hoa đang xem, là hắn ta đang xem với một tiểu gia hỏa.
Lục Thần không nhịn được đánh giá bóng dáng nho nhỏ kia.
Mọi người đều nói nam hài giống mẫu thân, lời này thật sự không giả, dáng vẻ của tiểu gia hỏa thật sự như được đúc ra từ một khuôn với Lục Di khi còn bé!
Đôi mắt to ngập nước, khuôn mặt nhỏ nhắn mập mạp, nhưng làn da trắng hơn Lục Di khi còn bé rất nhiều, có thể là giống Cô Phi.
Lục Thần cũng càng nhìn càng thích đứa cháu trai ngoại này của mình.
Chỉ là, một hài tử nhỏ như vậy không xem gia đình Becky, lại xem phim phóng sự Cửu Thiên? Còn xem nghiêm túc hơn cả Lý Mộc Hoa?
Lý Mộc Hoa bóc quả cam cho tiểu gia hỏa, tiểu gia hỏa rất lễ phép, "Cảm ơn Mộc Hoa thúc thúc."
Lý Mộc Hoa cười xoa đầu tiểu gia hỏa.
"Mộc Hoa thúc thúc, trên TV nói cữu cữu là Chiến Thần mạnh nhất, trợ giúp người chơi Trái Đất nhiều lần... Hắn thật sự lợi hại hơn tất cả mọi người sao?"
"Đó là dĩ nhiên, cữu cữu của ngươi cũng không phải người bình thường."
"Vậy cữu cữu ta lợi hại, hay là cha ta lợi hại?"
Lý Mộc Hoa cười ha ha một tiếng, "Cái này, sau này lại hỏi cha ngươi đi, hoặc là hỏi cữu cữu ngươi cũng được, đáng tiếc cữu cữu ngươi quanh năm không có nhà, đã rất lâu rồi ta không gặp hắn."
Lúc này Lục Di cũng bưng đồ ăn đi ra, "Mộc Hoa ca, Tiểu Dịch, nhanh tới ăn cơm."
"Mộc Hoa ca, không có đồ ăn gì, chấp nhận ăn chút đi, chiều này ta còn phải về Cửu Thiên, ngươi đi họp phụ huynh cho Tiểu Dịch giúp ta."
"Di Di, ta đã nói sắp xếp mấy đặc vụ cho ngươi, ngươi xem một mình ngươi nuôi hài tử rất mệt." Lý Mộc Hoa nói.
Lục Di nói, "Mộc Hoa ca, từ nhỏ ta đã đi theo ca ca của ta không có cha mẹ làm bạn, ta không hy vọng Tiểu Dịch cũng như vậy."
"Trong khoảng thời gian này Cô Phi bận việc trong nhà, chờ hắn giải quyết xong rồi ta sẽ không bận rộn như vậy nữa, dù sao bây giờ cũng không phải quay về nhà thì không thể tu luyện."
Lý Mộc Hoa cũng biết việc của hai huynh muội Lục Thần, Lục Di muốn làm bạn với nhi tử nhiều hơn cũng hợp tình hợp lý.
"Được thôi, Tiểu Dịch, chúng ta ăn cơm trước, chiều nay thúc thúc đi họp phụ huynh cho ngươi. Tiểu Dịch nhà chúng ta cũng sắp đi nhà trẻ rồi." Nói xong, Lý Mộc Hoa ôm lấy Tiểu Dịch, muốn đi đến bàn ăn.
Đúng vào lúc này, Lý Mộc Hoa ngẩng đầu một cái thấy một người viền mắt ẩm ướt đang đứng ngẩn ngơ trên lầu hai...
"Thần!"
Nghe được Lý Mộc Hoa gọi, Lục Di và Tiểu Dịch đều ngẩng đầu, vẻ mặt khiếp sợ nhìn người trên lầu.
"Ca..."
Lục Thần đi xuống từ trên lầu, đi thẳng tới trước mặt Tiểu Dịch.
"Ca, ta... Ta không nói cho ngươi, đây là..."
Lục Thần mỉm cười với Lục Di, "Không trách các ngươi, là ta không tốt, ít quay về nhà, các ngươi lo lắng cho sự an toàn của ta mới không nói cho ta biết."
Nếu Cô Phi ở đây, có lẽ sẽ bị chọc giận đến nội thương.
Thái độ của đại ca với muội muội khác xa thái độ khi đối xử với mình...
"Tiểu Dịch, chào ngươi, biết ta là ai không?"
"Ngươi là ca ca của mụ mụ ta, ngươi là... Cữu cữu."
Lục Thần lập tức cười như hoa nở, "Nhỏ như vậy đã biết rõ? Hình như lúc ta lớn như vậy vẫn còn mơ hồ."
Lý Mộc Hoa cười nói, "Thần, ngươi không biết đâu, Tiểu Dịch không phải hài tử bình thường! Hắn đặc biệt thông minh, chỉ số IQ rất cao, hơn nữa thể chất không tầm thường!"
Lục Thần đã hiểu, nếu nói thiên tài, bản thân thật sự không tính là thiên tài, nhưng Lý Mộc Hoa có ý nói Tiểu Dịch là thiên tài chân chính.
"Tiểu Dịch, nhanh gọi cữu cữu!" Lục Di thấy ca ca không trách mình, kích động nói.
Tiểu Dịch vẫn tò mò nhìn Lục Thần, "Cữu cữu, ngươi và cha, ai lợi hại hơn?"
Lục Thần cười ha ha, tiểu gia hỏa còn không quên vấn đề này, "Cha ngươi là người giỏi nhất Băng Nguyên Tinh, cữu cữu được coi là người mạnh nhất Trái Đất, cho nên chúng ta không thể so sánh được ai lợi hại hơn."
Lục Di và Lý Mộc Hoa đứng bên cạnh vừa nghe vậy, cũng biết Lục Thần không muốn phá hỏng hình tượng phụ thân ở trong lòng hài tử, dù sao ở trong lòng hài tử, phụ thân đều là người lợi hại nhất.
Tiểu Dịch khẽ nhíu mày, suy nghĩ kỹ một hồi, "Ừm, sau này ta phải trở thành người lợi hại nhất giống cữu cữu và cha!"
Đám người thấy dáng vẻ nghiêm túc của tiểu gia hỏa này, không nhịn được bật cười ha hả.
Nếu Lục Thần trở về, hắn lại có thời gian, vậy Lục Thần sẽ tham gia cuộc họp phụ huynh buổi chiều.
Tuy Tiểu Dịch có thiên phú hơn người, nhưng Lục Di cũng không hy vọng quân đội đối xử đặc biệt, nuôi dưỡng Bắc Tuyết Dịch theo kiểu tách biệt, vì vậy cũng để hài tử đi học nhà trẻ như hài tử cùng tuổi.
Chỉ là thân phận của Lục Di khác biệt, cộng thêm Tiểu Dịch có thiên phú khác người thường.
Thật ra có rất nhiều đứa con lai giống Bắc Tuyết Dịch tiến vào Cửu Thiên, ở trong Ngũ Trọng Thiên còn có vài ngoại tộc có chuyện thông hôn thế này.
Chỉ là ở Trái Đất đồng minh, ngoại trừ một nhà Lục Di thì không cho phép những người thông hôn khác tiến vào Trái Đất.
Dù sao để lộ vị trí Trái Đất là điều vô cùng nguy hiểm.