"Ca!" Lục Di nũng nịu lườm Lục Thần.
Buổi tối, Tiểu Dịch đã ngủ, Lục Di đi tới phòng khách nói chuyện với Lục Thần.
"Ca, khi nào ngươi về Cửu Thiên."
Lục Thần khẽ thở dài, "Tính toán thời gian, ta cũng sắp phải quay về."
Lục Di gật đầu, chìm trong im lặng.
Lần này lão ca trở về, đã coi là lần ở lại lâu nhất, nhưng mình lại phải đến Cửu Thiên, thật ra hai huynh muội cũng chỉ vội vã gặp mấy lần.
"Đúng rồi, khi nào các ngươi đến Lục Trọng Thiên?" Lục Thần đột nhiên hỏi, hình như hiện tại vẫn chưa có người chơi Trái Đất tiền vào Lục Trọng Thiên.
"Ca, có lẽ còn cần rất lâu nữa, ở trong Ngũ Trọng Thiên này, không chỉ phải tăng thực lực Chiến Hồn, còn phải tăng thực lực bản thể, có độ khó rất lớn với chúng ta."
"Hơn nữa, tuy kế hoạch của người chỉ dẫn đã được áp dụng nhiều năm, thế nhưng muốn qua Ngũ Trọng Thiên, ít nhất cần Đại Đế Tu tứ ngũ tinh, dù là với Chiến Hồn hay với bản thể, đều có yêu cầu quá cao."
Bây giờ Lục Thần mới hiểu được, vì sao Lục Di lại muốn kết hôn sinh con, ngoại trừ vấn đề tuổi tác, thật ra người chơi Trái Đất rất khó tiến vào Lục Trọng Thiên trong khoảng thời gian ngắn.
Ngũ Trọng Thiên đúng là Thiên Vực thay đổi về chất trong Cửu Thiên!
Có lẽ là thế hệ sau, thế hệ sau sau nữa, nói chung, đối với người bình thường mà nói, có lẽ Ngũ Trọng Thiên đã là cực hạn.
Lục Thần suy nghĩ một chút, nói, "Trên cơ bản Ngũ Trọng Thiên không có dã quái cho các ngươi thăng cấp Chiến Hồn, chỉ có thể dựa vào tu luyện, sau này ta sẽ xem có thể làm một bộ tâm pháp khá hơn chút cho các ngươi không."
"Sau này tăng Chiến Hồn lên, còn quyển trục rút ra hiện thực, dù sao chúng ta cũng có mỏ khoáng."
Lục Di nhìn lão ca, "Ca, bây giờ ngươi là đẳng cấp gì rồi?"
Lục Thần trực tiếp lấy huy chương của mình ra.
Dã Nhân Vương cửu tinh.
"Dã Nhân Vương?" Lục Di hoang mang, "Ca, ngươi, ngươi đi cả một đường dã?"
Lục Thần mỉm cười, "Ta cũng không có cách nào. Có lẽ lần này ta trở về sẽ phải độ kiếp."
Lục Di trợn to hai mắt.
Độ kiếp? Lão ca sắp độ kiếp? Đây cũng quá... Huyền ảo.
Nhớ lại trước kia, lão ca đi từng bước cho tới bây giờ, không biết đã trải qua bao nhiêu khó khăn, cuối cùng chỉ thiếu một bước nữa là thành Tiên.
Nghĩ tới đây, Lục Di cũng cảm thấy vui vẻ thay cho ca ca, "Ca, khi ta còn bé luôn nói phải bảo vệ ngươi, thật ra cho tới nay, đều là ngươi bảo vệ chúng ta..."
Lục Thần mỉm cười, "Hình như ấn tượng duy nhất của ngươi với mụ mụ là những lời này, khi đó ngươi còn nhỏ, có lẽ cũng không hiểu ý của những lời này, chỉ ngây ngốc nhớ những lời này."
Lục Di mỉm cười lắc đầu, thật sự nhớ nhung ngày tháng còn thơ bé.
Đột nhiên, Lục Thần nói, "Thật ra Lục Di, đúng là ngươi vẫn luôn bảo vệ ta."
"À?" Lục Di hơi không hiểu.
Nhưng Lục Thần không nói tiếp nữa, dù sao khi đối mặt với những khó khăn kia đều là mình rơi vào trong tuyệt cảnh, nếu đã trôi qua, cũng không nên để muội muội lo lắng.
"Tốt lắm, Tiểu Dịch là hài tử tốt, thể chất của hắn thật sự không giống người thường, cũng rất thông minh, ngươi phải bồi dưỡng hắn thật tốt, biết đâu sau này hắn sẽ có thành tựu cao hơn ta."
"Ca, muốn đạt được thành tựu của ngươi, đây không phải chuyện người bình thường có thể làm được, ta cũng không mong Tiểu Dịch có thể đạt được thành tựu của ngươi, mạnh hơn Cô Phi là được rồi."
Mạnh hơn Cô Phi? Vậy thật ra cũng không phải một chuyện dễ dàng, nhưng chắc chắn Cô Phi sẽ không mấy năm chỉ trở về một lần như mình, nếu dốc lòng bồi dưỡng, chắc chắn sau này Tiểu Dịch sẽ có thành tựu.
...
Thời gian gặp nhau trôi qua thật nhanh, Lục Thần về phòng của mình.
Căn phòng rất sạch sẽ, quanh năm mình không ở nhà, nhưng muội muội luôn quét dọn sạch sẽ.
Lục Thần mở ngăn kéo, lấy ra một bức hình loang lổ cũ mèm ở bên trong.
Trong tấm ảnh, một nam tử ôm một phụ nhân xinh đẹp, tay kia ôm một hài tử sơ sinh, trên hàng lông mày nam tử có một vết thương, nhưng cũng không ảnh hưởng đến nụ cười rạng rỡ của hắn ta.
Phụ nhân xinh đẹp nghiêng đầu dựa vào vai nam tử, một nam hài khoảng bốn năm tuổi lúng túng đứng bên cạnh nàng, phụ nhân xinh đẹp đưa tay ra ôm lấy bả vai nam hài.
Đây là một bức ảnh gia đình vui vẻ hòa thuận, đây không phải là gia đình giàu có, nhưng trên mặt mọi người đều nở nụ cười hạnh phúc.
Nhìn tấm hình này, vành mắt Lục Thần ửng đỏ.
Mộc Huyền đã từng nói hắn ta quen phụ thân của Lục Thần!
Mộc Huyền là đẳng cấp gì? Tán Tiên! Trọng Thiên nào nhiều Tán Tiên nhất? Thất Trọng Thiên!
Trạm tiếp theo của Lục Thần là Thất Trọng Thiên!
"Cha, mẹ, các ngươi ở Thất Trọng Thiên sao? Ta nhất định phải tìm được các ngươi!" Lục Thần mờ mịt nhìn ảnh chụp, si ngốc nói.
Ngày hôm sau, Lục Thần tạm biệt Tiểu Dịch, tiểu gia hỏa khóc bù lu bù loa, cũng may có Lục Di an ui, cuối cùng Lục Thần vẫn xoay người đi, tiến vào khoang thuyền truyền tống.
...
Cửu Thiên, chiến trường của Lục Thần!
Lúc Lục Thần quay về chỗ ở của mình, lại phát hiện trên bàn có lời nhắn do Vân Hải để lại.
【 Bên Hoàng Thiên Tiên Cung có tin tức. 】
Lúc này Lục Thần đến Hoàng Thiên Tiên Cung.
Từ chỗ Thái Hạo, hắn biết được Khôi Lỗi Sư mà hắn muốn tìm đã đi độ kiếp!
"Độ kiếp? Hắn độ kiếp?" Lục Thần hơi bất ngờ.
"Ừm, nhưng chắc là thất bại." Thái Hạo nói, "Ta đoán hắn biết ngươi muốn tìm hắn, với danh vọng hiện tại của ngươi ở Lục Trọng Thiên, cũng không phải không thể tìm được hắn, hắn chỉ có thể mạo hiểm độ kiếp."
Lục Thần cau mày, "Sao ngươi biết hắn độ kiếp thất bại?"
"Nếu thật sự có người nghịch thiên độ kiếp, Thông Thiên đại lục sẽ có Tinh Thần dị tượng, thế nhưng gần đây Lục Trọng Thiên cũng không xuất hiện Tinh Thần dị tượng."
"Thế nhưng, Lục Thần, ngươi cũng phải cẩn thận nhiều hơn, thực lực Tán Tiên vẫn mạnh hơn phần lớn các Nhân Vương cửu tinh đỉnh phong, dù sao giới hạn thuộc tính cũng tăng lên rất nhiều."
Lục Thần gật đầu, xem ra muốn giết Khôi Lỗi Sư còn phải đi Thất Trọng Thiên.
"Có tin tức của Tiểu Kim Lý kia không?"
"Cái này... Thật xin lỗi, chúng ta gần như vận dụng tất cả nhân mạch của Hoàng Thiên Tiên Cung, cũng không tìm được con cá chép mà ngươi nói."