Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Tuy nữ nhân này cho người ta cảm giác lạnh băng, cũng vì giúp Lục Thần nên bị hắn làm phiền, nhưng lúc này cũng may còn có người ta, Lục Thần cảm ơn nàng từ tận đáy lòng.
"Đúng rồi, Tiên chủ tiền bối, tại sao những người khác phải cướp tọa độ thế giới của người khác chứ?"
Đối với vị tiên sinh "vấn đề" này, nữ nhân đã hơi quen thuộc.
"Cửu Thiên cần không ngừng mở rộng máu mới, mỗi khi tranh đoạt một tinh cầu, người sở hữu tọa độ thế giới có thể nhận được rất nhiều tài nguyên tu luyện."
"Thật ra, vừa nãy ngươi tuần tra tin tức thế giới của ngươi như vậy cũng rất nguy hiểm, những người khác thấy thế giới của ngươi chỉ còn một vị trí tọa độ, chắc chắn sẽ có người chú ý đến ngươi." Nữ nhân nói.
"Cái này... Không phải ngươi cũng kiểm tra à?" Lục Thần hỏi.
"Ta? Có bao nhiêu người dám để ý đến Thanh Vân tinh của ta? Có thể ngươi vẫn chưa biết, tranh đoạt tọa độ tinh cầu của người khác còn có một chỗ tốt, đó là nếu như mình chiến bại trong Tiên đấu, trong tay lại có tọa độ những thế giới khác, trước tiên có thể dùng tọa độ những thế giới khác thay cho tọa độ thế giới của mình."
"Ngươi biết trên tay ta có bao nhiêu tọa độ không?" Nữ nhân nhìn Lục Thần.
"100 cái?" Lục Thần thử đoán.
Nhưng lúc đoán cũng cần nắm giữ kỹ xảo, trước tiên đoán ít một chút, tránh khiến đối phương cảm thấy xấu hổ vì không có nhiều tọa độ như vậy.
Khuôn mặt nữ nhân lập tức đen xì, "Ngươi thật sự cho rằng tọa độ dễ cướp như vậy? Ngoại trừ tinh cầu rác rưởi như các ngươi, dù là thế giới đê võ, trăm ngàn năm qua luôn có Chân Tiên!"
"Có thể thành Chân Tiên, ai không có chút thủ đoạn chứ!"
Lục Thần hơi xấu hổ, quả nhiên hắn vẫn đoán sai.
"Thì ra là thế... Cái kia, trên tay ngươi có mấy cái?"
"Ngoại trừ tọa độ ta tự nhận, ta có tọa độ của bốn thế giới khác! Cho nên, muốn cướp tọa độ Thanh Vân Tinh từ trên tay ta, cũng không phải chuyện dễ! Huống chi ta còn không phải chúng Tiên mạnh nhất của Thanh Vân Tinh!"
Lục Thần gật đầu, nói vậy nữ nhân này vẫn khá tự tin.
"Cái kia, Tiên chủ tiền bối dẫn ta đến đây, cũng không phải muốn cướp của ta chứ?"
Vốn nữ nhân cũng khá bình tĩnh, dù sao đều là Chân Tiên, kết quả lần này thật sự bị Lục Thần chọc phát cáu.
"Ta sẽ để ý một tinh cầu rác rưởi còn chưa đến đê võ sao! Tuy nhiên, nếu thế giới của ngươi đều là người đáng ghét như ngươi, ta cảm thấy có thể suy tính một chút."
Lục Thần vội vàng nói, "Tiên chủ tiền bối, ha ha ha, nói đùa nói đùa, là ta nói sai... Đổi chủ đề đi."
Kết quả người ta đã không muốn nói chuyện với Lục Thần.
Hai người cứ im lặng đi lên Phong Tiên Đài như vậy.
"Ngươi tự đi nhận tọa độ đi, sau này chúng ta không gặp lại!" Nói xong, nữ nhân chợt nghiêng người biến mất.
Lục Thần lắc đầu, Tiên nữ thật sự khó ở chung, xem ra tìm bạn gái ở Thất Trọng Thiên là điều không thực tế.
Nhưng bây giờ Lục Thần sốt ruột đi nhận tọa độ, cũng không quan tâm Tiên nữ hay không Tiên nữ, tiếp tục đi vào chỗ sâu trong Phong Tiên Đài.
Lão tiên sinh trước mặt ngạc nhiên nhìn Lục Thần, "Đi đến bên cạnh kiểm tra tinh cầu tương ứng đã, chỉ có thể nhận tọa độ tinh cầu của mình."
Lục Thần quay đầu nhìn thoáng qua, thấy một chỗ giống với trận pháp Truyền Tống Trận, có mười mấy người đang đứng xếp hàng.
Lục Thần cũng đi tới, đứng vào sau lưng người cuối cùng.
Hiện tại Lục Thần rất muốn tìm một người trò chuyện một chút, hắn hoàn toàn không biết gì về Thất Trọng Thiên.
Đáng tiếc những người này đều khá cao ngạo lạnh lùng, trong lúc đó cũng không nói chuyện với nhau, từng người đều có vẻ kiêu căng, dáng vẻ từ chối người khác ngoài ngàn dặm.
"Sao người nơi này đều như vậy? Khó khăn lắm mới đi tới Thất Trọng Thiên, ngay cả một người nói chuyện cũng không có, thật không thú vị." Lục Thần đứng phía sau lẩm bẩm.
Đột nhiên, một người đứng trước hắn xoay người, quan sát Lục Thần.
Lục Thần cũng kỳ quái nhìn người này.
Thoạt nhìn vẻ ngoài nam nhân này hơn ba mươi một chút, đương nhiên hắn không thể nhìn ra được tuổi thật, chiều cao khoảng 1m8, lùn hơn Lục Thần nửa cái đầu, hơi mập, trên mặt có hàng râu cá trê, đôi mắt nhỏ đang đánh giá mình.
Trong số người tu tiên có dáng vẻ bỉ ổi như vậy, vậy cũng tính là ngoại tộc.
"Huynh đệ, ngươi cũng là Tán Tiên?" Người kia mở miệng.
Lục Thần lắc đầu, "Đúng."
Người kia vô cùng ngạc nhiên, sao gia hỏa này vừa lắc đầu vừa nói "đúng"? Vậy rốt cuộc là "đúng" hay "không đúng"...
Có lẽ vẫn nên lấy lời nói để làm chuẩn, dù sao nhìn hắn cũng không giống Chân Tiên.
"Ngươi cũng là Tán Tiên?" Lục Thần hỏi.
"Đúng vậy, ôi, vốn có thực lực trở thành Chân Tiên, đáng tiếc gặp phải Thiên Kiếp cấp sáu... Ôi."
"Thiên Kiếp cấp sáu?" Lục Thần trợn to hai mắt.
Thật sự là người so với người tức chết người, gia hỏa này gặp phải Thiên Kiếp cấp sáu còn đứng đây than thở! Chính mình vượt qua ba lần Thiên Kiếp cấp mười hai, bây giờ còn là Dã Nhân Vương!
"Xem ra, thế giới của ngươi cũng không còn người bảo vệ." Tiểu Bàn ca kia thở dài một hơi, "Nếu không cũng không tới lượt đám Tán Tiên chúng ta đi bảo vệ tọa độ."
Lục Thần gật đầu, có lẽ tình cảnh của hắn cũng hơi giống với vị Tiểu Bàn ca này.
Tuy nhiên, vẫn là Tán Tiên dễ nói chuyện hơn chút, những Chân Tiên kia cao ngạo muốn chết.
"Tiểu Bàn ca, thế giới của ngươi còn mấy tọa độ?" Lục Thần hỏi.
Tiểu Bàn ca lập tức ngạc nhiên nhìn về phía Lục Thần, thấy vẻ mặt đối phương đơn thuần, suy nghĩ một chút, có lẽ gia hỏa này là một người mới, vì vậy không quá coi trọng việc vị trí tọa độ.
"Bằng hữu, ta thấy ngươi chỉ vô ý, nhưng ta phải nhắc nhở ngươi một câu, đừng khinh địch hỏi việc tọa độ của người khác ở Thất Trọng Thiên, sẽ khiến người ta cảm thấy ngươi có ý định tranh đoạt tọa độ."
Lục Thần chợt hiểu ra, vội vàng nói, "Xin lỗi, đã quên mất việc này."
Tiểu Bàn ca gật đầu, "Chắc ngươi mới tới Thất Trọng Thiên, về sau ngươi sẽ biết."
Nhưng có lẽ cảm giác thông cảm vì có hoàn cảnh giống nhau, Tiểu Bàn ca vẫn là thở dài một hơi, hắn ta nhìn thoáng qua Lục Thần, "Ôi, thế giới của ta cũng không còn lại quá nhiều tọa độ, nếu không một vị Tán Tiên như ta cũng không cần tới nơi đây. Ngươi không thấy phía trước ta đều là Chân Tiên Tiên chủ đấy."