Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Thần hé mắt ra, thấy đám người đang vây xem mình, vội vàng ngồi dậy.
Hắn vừa đảo mắt qua thấy trên người bốn năm người có ngoại thương rõ ràng, mặc dù đã băng bó đơn giản, nhưng thậm chí vài chỗ có thể nhìn thấy xương trắng lộ ra!
Cái này không phải là ngoại thương, quả thật là trầy da sứt thịt, lóc thịt cạo xương!
Lục Thần lập tức tròn mắt, “Vết thương trên người các ngươi là xảy ra chuyện gì?”
Ánh mắt mọi người đều hơi lóe lên.
Lục Thần trở mình ngồi dậy, bắt được cổ tay người nào đó, “Tiền bối, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!”
“Cái này...” Người kia muốn nói lại thôi, nhìn về phía Ly Thương cầu cứu.
“Lục Thần!” Ly Thương kéo tay Lục Thần ra, “Không có gì lớn, làm hạ nhân, có lúc khó tránh khỏi sẽ bị trách phạt... Chúng ta đã quen.”
Lục Thần trừng to mắt.
“Lục Thần, đừng nói đến những thứ này, ngươi nhìn xem đây là cái gì!” Ly Thương vui vẻ lấy ra một xấp nhỏ linh phiến, đưa cho Lục Thần, “Ha ha ha, trước mắt đây cũng là thứ ngươi cần thiết nhất đi, đáng tiếc chúng ta chỉ là nửa phế nhân, không kiếm được bao nhiêu...”
Lục Thần tiếp nhận linh phiến, hai mắt trợn lên!
Những tiền bối này không tiếc đi làm hạ nhân cho Tiên chủ, chịu nhục, để kiếm linh phiến cho hắn!
“Tiên chủ của các ngươi là ai?” Lục Thần lạnh giọng hỏi.
“Lục Thần! Ngươi đừng vọng động được không!” Ly Thương nghiêm nghị nói, “Chẳng lẽ ngươi còn muốn đi tìm Chân Tiên báo thù sao? Hiện tại ngươi còn không phải là Tán Tiên, ngươi đã rút mấy món trong bộ Thần Ma ra hiện thực? Ngươi đang đi tìm chết!”
Lục Thần tức giận đứng lên, “Ta tới Thất Trọng Thiên, không phải tới để các ngươi làm hạ nhân cho người khác!”
“Dù ta không phải Tiên thì làm sao, kẻ nào dám động đến ta nhất định phải trả giá đắt!”
“Hiện tại nói cho ta biết, là ai đả thương các ngươi, nếu không ta sẽ rời khỏi Cửu Tinh Động Thiên!”
Đám người cũng chưa từng thấy Lục Thần tức giận như thế, cả đám nhìn nhau, ai cũng không chịu nói.
“Không nói đúng không, vậy tự ta đi thăm dò!” Lục Thần dứt lời, quay người muốn đi.
“Dừng lại!” Ly Thương cũng phục tính khí nóng nảy này của Lục Thần, “Ngươi, hiện tại an nguy của ngươi liên quan đến sự tồn vong của Trái Đất!”
Lục Thần lạnh giọng nói, “Ta chưa từng nghĩ phải nhẫn nhục mới có thể bảo vệ Trái Đất! Mặc kệ là ta hay là Trái Đất, sẽ không tham sống sợ chết!”
“Tốt, ngươi, ngươi thật sự làm tức chết ta rồi, người đánh bọn họ không phải Tiên chủ, là môn khách thuộc hạ Tán Tiên của Tiên chủ ngũ kiếp Trường Sinh, động vào môn khách thuộb hạ của hắnì tương đương với mạo phạm Chân Tiên, ngươi thật muốn đắc tội với Chân Tiên ngũ kiếp sao?!”
Trong mắt Lục Thần nổi lên sát ý nồng đậm, “Hiện tại các ngươi dẫn ta đi gặp những môn khách Tán Tiên kia!”
Ly Thương còn muốn nói gì đó, Kim Loan kéo Ly Thương sang một bên, nhỏ giọng nói, “Có lẽ, chúng ta nên tin tưởng Lục Thần một lần! Hắn tới Thất Trọng Thiên cũng đã bốn năm, nếu bây giờ cũng không có một chút tiến bộ nào, vậy chúng ta cũng không cần tiếp tục ôm hy vọng.”
Ly Thương trầm mặc rất lâu, thở dài một tiếng.
Kim Loan nói cũng có lý.
Sau một lát, Ly Thương đi đến trước mặt Lục Thần, nhìn Lục Thần, “Lục Thần, chúng ta dẫn ngươi đi!”
...
Một đoàn người truyền tống đến Tần Nguyệt dược viên, nơi này là chỗ làm việc của đám người Cổ Viêm.
Dược viên rất lớn, gần bằng dược viên học viện của Thần Ma Thánh Viện, đứng ở bên ngoài dược viên có thể nhìn thấy bên trong có mấy chục bóng người đang trông nom dược thảo.
Ở cửa vào dược viên, có ba người ngồi đó, bọn họ vừa uống trà, vừa ngẫu nhiên ngẩng đầu nhìn về phía dược viên.
Đúng vào lúc này, đám người thấy được những người Trái Đất này, lập tức đứng dậy, nghênh ngang đi tới.
“Là các ngươi, thật sự là to gan, biết trễ giờ rồi không?” Nói xong, một người rút ra một cây roi da trong tay, đi lên quất về phía Cổ Viêm.
Thậm chí Cổ Viêm còn không dám né tránh, chỉ đưa tay muốn cản.
Một bên, Lục Thần hơi híp mắt lại, đám người này vì giúp hắn kiếm chút linh phiến như vậy, bình thường phải chịu đựng khuất nhục như thế nào!
Tuy 64 linh phiến kia không nhiều, nhưng bây giờ lại trở nên nặng trĩu!
Đó là đám người dùng tôn nghiêm và huyết nhục để đổi lại!
Đột nhiên, một bàn tay vững vàng bắt lại một đầu roi khác!
Người vung roi trừng to mắt nhìn về phía Lục Thần, cả giận nói, “Lớn mật, ngươi là ai, vậy mà quản chuyện của lão tử!”
Mắt Lục Thần lờ mờ bốc lên khí xanh, “Hôm nay ta không chỉ muốn xen vào, ta còn muốn để ngươi trả lại gấp trăm lần tội ác đã làm với bằng hữu của ta!”
Người kia thử rút roi từ trong tay Lục Thần trở về, nhưng roi kia tại trong tay Lục Thần lại không nhúc nhích tí nào.
“Ngươi! Ngươi là... Chân Tiên?”
“Không phải!” Lục Thần lạnh lùng nói.
Nghe xong câu trả lời này, ba người kia nhìn nhau, sức mạnh lập tức tăng gấp bội, “Chỉ là Tán Tiên, cũng dám tới làm loạn, biết đây là dược viên của Tiên chủ nhà ai không? Biết rõ chúng ta là môn khách của ai không?”
“Dù không đề cập tới chủ nhân nhà ta, chúng ta cũng là Tán Tiên sống sót qua Thiên Kiếp cấp sáu, ngươi có thể đắc tội nổi sao!”
Lục Thần hừ lạnh một tiếng, đột nhiên buông lỏng tay, người kia không kịp chuẩn bị, lui về phía sau mấy bước.
“Thật sự làm chó còn làm ra cảm giác ưu việt!”
Lục Thần một mình đi thẳng về phía trước, bẻ bẻ cổ, quay quay cổ tay.
Lại nói, đúng là rất lâu không ra tay, đã hơi ngứa nghề.
“Thật xin lỗi, ta còn không phải Tán Tiên!” Trong mắt Lục Thần đã nổi lên sát ý, “Các ngươi là Tiên thì thế nào, lão tử là phàm nhân thì sao, hôm nay, kẻ phàm nhân này muốn giáo huấn đám Tên các ngươi thật tốt một chút!”
Dứt lời, Lục Thần trực tiếp tản đi sương mù nửa trên huy chương, chỉ biểu hiện bốn chữ “cảnh giới Nhân Vương”.
Những người kia hai mặt nhìn nhau, mặt đầy chấn kinh.
“Cảnh giới Nhân Vương? Cái này, đây là có chuyện gì, tại sao Thất Trọng Thiên có thể có cảnh giới Nhân Vương?!”
“Mặc kệ nó, chỉ là phàm nhân, lại dám xông vào Tiên Vực, hôm nay ta để ngươi biết, ở đây không phải là nơi mà ngươi có thể tới!”
“Giết tên phàm nhân này cho ta!”
Dứt lời, toàn thân ba tên Tán Tiên bộc phát linh khí, ngoại trừ dược viên có Phòng Ngự Trận, dư chấn như cuồng phong cấp mười hai, thậm chí nhổ tận gốc cây cối bốn phía!
Lời editor: Giới thiệu truyện mới do bọn muội phụ trách: Bất Diệt Thần Vương!!! Đây là một bộ huyền huyễn hài hước, tuy main vô sỉ, tham lam, gian manh, lừa lọc nhưng lại không thiếu nghĩa khí. Nếu ai thích cái hài như Nhất Niệm Vĩnh Hằng thì đừng bỏ qua bộ này nha! Truyện đã đăng được hơn 700c và đang ra với tốc độ bàn thờ, không lo đói chương đâu ạ!