Lục Thần gật đầu, “Đám Tiên chủ kia không liên quan gì đến ta, ta hỏi là các vị có nguyện ý ở lại giúp ta quản lý dược viên hay không, chứ không phải hỏi các ngươi có nguyện ý nhận chủ hay không.”
“Tần Nguyệt dược viên này cũng rất lớn, bằng hữu của ta nhân lực có hạn, chắc chắn không thể chiếu cố chu toàn, cho nên ta cần thêm nhân thủ hỗ trợ.”
“Mà người ở lại giúp đỡ, Cổ Viêm tiền bối, ngươi cứ trả thù lao cho bọn họ như thường, cũng không cần một năm một mảnh linh phiến gì đó, chúng ta cũng không dư thừa linh phiến, cứ dựa theo thu hoạch của dược khu mà mọi người phụ trách, rút ra hai phần rồi chia là được.”
Cổ Viêm trừng to mắt, “Chia hai phần sao?! Cái kia, thù lao này nhiều hơn Trường Sinh trước đó rất nhiều!”
Lục Thần tỏ vẻ không quan trọng, “Trường Sinh là Trường Sinh, chúng ta là chúng ta.”
“Những người này được chọn tới dược viên làm việc, đều là người am hiểu chăm sóc dược thảo, người thành thạo một nghề này là nhân tài mà chúng ta cần.”
“Nếu dược viên không có người chăm sóc, không phải sẽ bỏ hoang sao. Ai chăm sóc tốt, người đó nhận được thù lao nhiều hơn, cái này cũng rất hợp lý.”
Nghe Lục Thần đưa ra điều kiện này, toàn bộ đám người đều tỏ vẻ không thể tin.
Trích hai phần thu hoạch của dược viên, dù là thu nhập của đám người Tang Ly cũng còn lâu mới đạt tới trình độ này!
Phải biết trước đó, không chỉ dược viên là của Trường Sinh tiên chủ, ngay cả bọn họ cũng là người của Trường Sinh tiên chủ, được cho thù lao cũng không tệ rồi, còn trích phần trăm?
Quả thật là nằm mơ giữa ban ngày cũng không dám nghĩ!
Thế nhưng Lục Thần lại biến nó thành sự thật!
“Cái này! Các ngươi, các ngươi thật sự bằng lòng trích cho chúng ta hai phần sao?” Lão nhân kia khiếp sợ hỏi, dường như không tin thứ mà tai mình nghe được.
Lục Thần cười nói, “Từ trước đến nay ta luôn giữ lời.”
“Không, lời nói gió bay, nhất định phải lập khế ước!”
“Hả? Lập khế ước? Làm sao lập?” Lục Thần mù tịt.
“Chúng ta nhận chủ, tất nhiên phải có khế ước, mà các hạ cần làm rõ điểm này ở trong khế ước!”
“Cái này... Không nên, không phải nói không nhận chủ sao?” Lục Thần không muốn nhận chủ, đồng thời cũng không hy vọng người khác nhận hắn làm chủ, hắn chỉ có thể tiếp nhận khí linh, chiến sủng nhận chủ mà thôi...
Mang theo một đống tiểu đệ, thật ra vẫn rất phiền phức.
“Lục Thần, Chân Tiên Tiên chủ cũng không ghét bỏ thủ hạ nhiều người...” Cổ Viêm nhỏ giọng nói với Lục Thần, “Ngươi phải biết, thủ hạ của ngươi kém nhất cũng là Tán Tiên.”
Đột nhiên Lục Thần nhìn về phía Cổ Viêm, “Ta không muốn, như vậy đi, để bọn họ nhận ngươi làm chủ nhân đi!”
“Hả?” Cổ Viêm vốn còn nghiêm túc đề nghị, lại bị Lục Thần bất thình lình đẩy ra, cũng sợ hết hồn, “Nhận ta làm chủ?”
“Ừ!” Đột nhiên Lục Thần phát hiện mình là một thiên tài, “Ngươi quen biết với bọn họ, cũng thuận tiện trao đổi, hơn nữa ngươi cũng là Tán Tiên, dù sao cũng tốt hơn kẻ phàm nhân này.”
“Cái này... Thế nhưng thực lực của ta...” Cổ Viêm do dự nói.
Lục Thần cười nhìn về phía Cổ Viêm, “Ai dám động đến ngươi, hỏi ta trước một chút rồi nói.”
Cuối cùng Cổ Viêm hiểu ra, nhận hắn ta làm chủ cũng giống như nhận Lục Thần làm chủ.
“Tốt, vậy cứ quyết định như thế, Cổ Viêm tiền bối, chuyện kế tiếp giao cho ngươi, ta đi xem thử có thể rút thứ gì ra hiện thực không.”
“Ăn cướp thật đúng là sảng khoái...” Lục Thần lẩm bẩm trở lại phòng tu luyện.
Cổ Viêm nhìn bóng lưng cà lơ phất phơ của Lục Thần, không nhịn được cười trộm, “Còn không thừa nhận, chính mình cũng nói là đánh cướp!”
Hiện tại Lục Thần có hơn 1000 linh phiến, món trang bị thứ hai, tất nhiên chọn Thần Ma Cửu Biến.
“Cuối cùng cũng lấy ra!” Lục Thần nhẹ nhõm thở dài một hơi, “Bộ Thần Ma thật sự đắt kinh khủng.”
Còn thừa lại 170 mảnh linh phiến, Lục Thần nghĩ nghĩ, thử rút ra những công pháp khác.
Hư Không Cửu Bộ hơi đắt, cần 150 phiến, Thất Tinh Truy Nguyệt thì rẻ rất nhiều, chỉ cần 15 phiến, thế mà Mãnh Hổ Xuống Núi chỉ cần 5 phiến... Thật sự rẻ đến mức khiến người ta tức lộn ruột!
“Trước tiên lấy ba thứ này, hai thân pháp, cộng thêm một công pháp phụ trợ.” Linh phiến vừa tới tay Lục Thần, còn chưa nóng tay đã không còn.
Chỉ có điều đám người Ly Thương đã mang phần lớn đan dược đi đổi linh phiến, chắc còn có thể rút ra một vài kỹ năng.
“Không biết lúc nào mới có thể lấy Phá Toái Hư Không và Nhất Kiếm Phá Thiên, còn có Diệt Thế Cửu Long, Càn Khôn Câu Diệt, Tẩy Nhĩ Cung Thính, Tam Trọng Môn...” Lục Thần nói một chút cũng tự cảm thấy đau đầu, kỹ năng của hắn vốn không bị chức nghiệp hạn chế, đẳng cấp kỹ năng lại cao...
Huống chi, hắn còn muốn rút ra bộ Thần Ma! Hiện tại ngay cả Thần Ma Vô Cực Kiếm cũng không ở trong hàng chờ, có thể thấy được túng thiếu linh phiến cỡ nào.
Thời gian còn lại không nhiều lắm, Lục Thần nhất định phải giành giật từng giây.
“Bộ Thần Ma còn cần một ít thời gian, hiện tại ta chỉ có mấy kỹ năng này, vẫn luôn cảm thấy bị hạn chế nhiều lắm.” Lục Thần lắc đầu.
Đột nhiên, Lục Thần nghĩ tới Thâu Thiên!
“Thâu Thiên tiền bối, bản công pháp ngươi cho ta đã rút ra hiện thực chưa?”
“Tiểu tử thối, ngươi có thể suy nghĩ không.” Giọng nói của Thâu Thiên vang lên trong đầu Lục Thần, “Ngươi quên mất chủ nhân trước kia của ta là Chân Tiên sao, ngươi nói công pháp ta cho ngươi đã rút ra hiện thực chưa?”
Lục Thần như đột nhiên hiểu ra, tại sao hắn lại quên mất chuyện này chứ!
Điều kiện chính để Hư Không Diệt Thần Thương và Ngân Đảm dung hợp, chính là rút Ngân Đảm và tài liệu ra hiện thực, cho dù là Diệt Thần Thương hay Hư Không Diệt Thần Thương Quyết, đều là vật phẩm đã rút ra hiện thực có thể trực tiếp sử dụng!
Nghĩ tới đây, Lục Thần vội vàng lấy công pháp ra.
“Chờ chút!” Thâu Thiên đột nhiên nói, “Dù ngươi muốn học, nhưng cũng không thể học như vậy!”
“Hả? Thâu Thiên tiền bối, cái kia, vậy nên học như thế nào?”
“Trước đó ta đã nói với ngươi, mỗi người lĩnh ngộ công pháp khác nhau, cuối cùng phát huy ra uy lực cũng khác biệt.”
Lục Thần gật đầu, Thâu Thiên quả thật đã nói với hắn.
“Cho nên Tiên pháp này, trọng điểm không ở ‘học’, mà ở lĩnh hội!”
“Xin Thâu Thiên tiền bối chỉ rõ!” Lục Thần cung kính nói.