Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Lúc đó ta vận chuyển linh lực cố gắng tránh thoát, cuối cùng lại thất bại!"
Gia hỏa này là một Chân Tiên, ngay cả Chân Tiên cũng không có sức chống cự, xem ra thế giới này hơi kỳ lạ.
Chân Tiên kia liếc nhìn Lục Thần, suy nghĩ một chút, nói, "Này, ngươi có bằng lòng nhận chủ không? Ta là Chân Tiên thất kiếp, nếu ngươi bằng lòng nhận chủ, ta có thể cho ngươi đãi ngộ đặc biệt."
Lục Thần không hề nghĩ ngợi, lắc đầu, "Ta không muốn nhận chủ."
Dường như người kia cũng không miễn cưỡng, nhìn từ thực lực do Lục Thần biểu hiện ra, e rằng một Chân Tiên thất kiếp như hắn ta cũng không có năng lực chiêu mộ được.
"Được." Chân Tiên thản nhiên nói, sau đó lại đặt sự chú ý vào thế giới này.
"Ta nhớ ít nhất cũng có trên vạn người bị hút vào thế giới này, lúc này lại không tìm thấy những người khác, kỳ quái..."
"Chắc thế giới này là thế giới độc lập, nhưng đã có lối vào, chắc chắn sẽ có cửa ra, ngươi đã không muốn đi theo ta, chúng ta chia tay ở đây đi, mỗi người tự đi tìm lối ra."
Lục Thần ôm quyền, "Tốt."
"Này, mấy người các ngươi bằng lòng đi theo hắn, hay đi theo ta?" Chân Tiên hỏi mấy Tán Tiên kia.
Hình như những Tán Tiên này cũng không phải môn khách của hắn ta, mấy tên Tán Tiên do dự một chút, cuối cùng vẫn quyết định đi theo Chân Tiên.
Không nói đến thực lực, chỉ nói về lịch duyệt, Lục Thần chắc chắn không thể so sánh với Chân Tiên.
Muốn rời khỏi nơi này, lịch duyệt và kinh nghiệm còn quan trọng hơn thực lực.
Sau khi mấy người kia rời đi, lúc này Lục Thần mới tìm một chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi.
Thiên Nộ Cuồng Thương tiêu hao quá lớn, hắn cần hồi phục một chút.
"Ta đã phá hủy nửa Thường Thục thành?" Lục Thần cũng hơi không thể tin được, uy lực của Thiên Nộ Cuồng Thương cũng quá mạnh.
"Cũng may là rơi vào nơi này, nếu không... Bắt ta bồi thường tiền thì thảm rồi..." Lục Thần lắc đầu.
Sau khi Lục Thần nghỉ ngơi một lúc có chuyển biến tốt đẹp hơn, lúc này gọi Đại Hoàng ra.
Đi tới loại dị thế giới không biết thế này, lại còn phải tìm kiếm lối ra, Đại Hoàng lập tức từ đội trưởng đội cổ động viên, nhanh chóng biến hóa thành lão đại trong đám người!
"Đại Hoàng, hắc hắc, gần đây có khỏe không?" Lục Thần tỏ vẻ nịnh bợ vuốt ve cổ Đại Hoàng, "Có thể cống hiến chút sức lực không, lão nhân gia xem có thể đi ra ngoài không?"
Cuối cùng Đại Hoàng vẫn thu hồi Kim Ô Kính của nó, rung đùi đắc ý chạy ra ngoài.
Không lâu sau, tiếng sủa của Đại Hoàng vang lên trước một đống đổ nát, Lục Thần vội vàng chạy tới.
"Không phải lối ra ở đây chứ?"
Chờ Lục Thần đi đến chỗ Đại Hoàng, phát hiện nó đang moi móc trong một đống đất đá hỗn loạn.
"Chẳng lẽ có bảo vật? Nhưng hình như những cục gạch vừa mới đứt gãy thôi mà, chỗ gãy còn cực kỳ mới... Kỳ quái!" Lục Thần cũng không kịp nghĩ nhiều như vậy, vội vàng đẩy gạch đá ra.
Chỉ trong chốc lát, một đoạn cánh tay bám đầy tro bụi lộ ra từ đống đã vụn.
Là một người?
Lục Thần vội vàng dọn gạch đá ở phía trên đi, chẳng mấy chốc đã thấy một nữ nhân hôn mê nằm trong đống đổ nát.
Hai đùi của nữ nhân này bị một mũi khoan kim loại đâm xuyên qua, trên mặt đất có rất nhiều máu, đã trộn lẫn với bùn đất thành một đống, người này cũng hôn mê bất tỉnh.
Bởi vì trên người nữ nhân toàn là bụi, Lục Thần cũng không nhìn ra khuôn mặt của nàng, chỉ có thể nhìn được huy chương trước ngực nàng lại viết "Chân Tiên cửu kiếp ngũ tinh"!
"Chân Tiên cửu kiếp?!" Lục Thần trợn to hai mắt, nữ nhân này là Chân Tiên cửu kiếp! Ở Tiên Vực, đây cũng là Chân Tiên có tiềm lực cao nhất.
Nhưng lỗ đen này quá quỷ dị, lúc đó mình đang trong trạng thái không hề kém, lại không hề có sức chống cự, xem ra ngay cả Chân Tiên cửu kiếp cũng không đỡ được.
Xem ra nữ nhân này bị thương không nhẹ, hắn vội vàng đỡ nữ nhân ra khỏi đống đổ nát.
"Tiểu Lục!" Lục Thần gọi Tiểu Lục ra.
Tiểu Lục kiểm tra vết thương của nàng một lúc, "Lão đại, chúng ta tìm một nơi có nguồn nước trước đã, ta cần rửa vết thương, sau đó ngươi rút kim loại ra, ta sẽ cầm máu."
Lục Thần gật đầu, cõng nữ nhân đi vào trong rừng.
Ở một bên bìa rừng có một dòng suối nhỏ, Tiểu Lục xé quần của nữ nhân rửa sạch vết thương, "Lão đại, xong rồi, ngươi qua đây!"
Lục Thần đi nhanh qua.
"Trực tiếp rút ra sao?"
"Ừm, mảnh kim loại này quá lớn, ta phải cầm máu, cho nên ngươi nhổ ra đi."
Lục Thần gật đầu, khom lưng dùng sức rút ra một cái, vết thương không ngừng chảy máu, Tiểu Lục vội vàng rắc thuốc bột lên trên miệng vết thương, lúc này mới cầm máu được.
"Hình như nàng đã tiêu hao linh lực..." Tiểu Lục nói.
"Chẳng lẽ lúc bị hút vào trong đã liều mạng phản kháng mới bị như vậy?" Lục Thần suy đoán.
"Cũng có thể, lão đại, ta rót một chút linh lực cho nàng, ngươi đi sang bên kia đi."
Lục Thần cau mày nói, "Tại sao ta phải đi sang bên kia chứ? Ta không yên tâm để ngươi ở lại một mình, chúng ta còn chưa biết nơi này là đâu?"
"Ôi chao, ngươi ở đây sẽ không tiện, lại nói chút nữa ta còn muốn tắm rửa cho nàng một chút."
Lục Thần chớp mắt, "Ngươi hoàn toàn có thể giao việc này cho ta làm..."
Tiểu Lục nhìn Lục Thần, "Lão đại, trong lòng ta, ngươi không phải loại người giậu đổ bìm leo."
Lục Thần nhìn vào đôi mắt tin tưởng của Tiểu Lục, cũng không biết vì sao nha đầu kia lại có ấn tượng thế này với hắn...
Ôi, xem ra việc dẫn theo Tiểu Lục cũng có một vài tai hại.
"Lão đại!"
"Được được, ta đi là được chứ gì! Cái kia, ta để Tiểu Mao Đoàn ở lại với ngươi." Lục Thần để lại Tiểu Mao Đoàn, sau đó mới chậm chạp lề mề rời khỏi tầm mắt của Tiểu Lục.
Bên này Tiểu Lục vừa chữa thương cho nữ tử xong, Lục Thần đã trở về.
"Lão đại ngươi tới rồi."
"Khụ khụ, ừ, ta đoán thời gian cũng gần đủ rồi nên trở về." Lục Thần nghiêm túc nói.
"Nàng đã không có gì đáng ngại, ta cũng hơi mệt mỏi."
Lục Thần thấy sắc mặt Tiểu Lục không tốt lắm, liền gọi nàng trở về nghỉ ngơi.
Sau khi tắm rửa một lượt, Lục Thần cũng thấy rõ khuôn mặt nữ nhân.
"Ừm? Là nàng?" Lục Thần liếc mắt đã nhận ra thân phận của nữ nhân, là Chân Tiên cho hắn mượn thẻ tin tức, còn dẫn hắn đến Phong Tiên Đài trước đó.
Đúng vào lúc này, Linh Lung mở mắt ra, đúng lúc thấy Lục Thần đang đứng trước mặt nhìn chằm chằm vào mình.