Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Tiểu Thú đưa một đống lớn thú hạch tới, Lục Thần nhanh chóng nhận lấy.
Đời này cũng không thấy nhiều thú hạch như vậy!
Nhất là sau khi đến Ngũ Trọng Thiên, Lục Thần rất ít có cơ hội đánh quái, Thiên Vực càng cao cấp càng chú trọng tu luyện đề thăng.
Nhưng ai có thể ngờ, vừa đến Vạn Giới mê cung lại có cơ hội này!
Lục Thần hít sâu một hơi, kích động nói, "Thật sự đã lâu mới có cảm giác này..."
Chiến trường đã là một mảnh hỗn độn, Hắc Ma Thần đã chết, Hắc Ma quân còn lại như rắn mất đầu, lại thấy ba người điên kia có thực lực kinh khủng như vậy, bọn chúng đều điên cuồng chạy tứ tán.
Lục Thần cũng lười đuổi, dù sao Hắc Ma Thần đã chết, Hắc Ma không còn Ngự Linh Thuẫn mạnh nhất, dù còn lại một ít, thủ quân cũng có thể giải quyết.
Đương nhiên, chủ yếu là vì Lục Thần không có nhiều thời gian ở lại thế giới này như thế.
127 vạn thú hạch, Lục Thần cũng chưa kịp so sánh linh lực ẩn chứa trong thú hạch tương đương với Ma Thú mấy chuyển, liền triệu hoán ba thú cùng trở về trên lưng Thập Dực.
"Chúc Kim đại ca, Hắc Ma Thần đã chết, các ngươi giải quyết được đám còn lại chứ?"
Lúc này Chúc Kim mới bình tĩnh lại, đột nhiên quỳ gối trước mặt Lục Thần, kích động đến mức giọng nói nghẹn ngào, "Đại ân của Vô Danh chiến thần, Chúc Kim ta, không phải, nghìn vạn bách tính của Hồng Ngũ Tinh ta không thể báo đáp, xin nhận một lạy này!"
Chúc Kim vừa muốn lạy, Lục Thần vội vàng kéo Chúc Kim lại, "Lão ca, ngươi nói quá lời, ta vừa nói rồi, chỉ là tiện tay mà thôi, không có gì đáng nói."
Chúc Kim lại không chịu đứng lên, than thở khóc lóc, "Đối với ngươi chỉ là tiện tay, nhưng đối với chúng ta, đây là mạng sống của ngàn vạn người! Trước đó chúng ta cũng thấy Tiên nhân đi ngang qua, bọn họ có thể thoải mái giết chết những Hắc Ma quân này, nhưng bọn họ không hề muốn ra tay giúp đỡ, chỉ có ngươi..."
Lục Thần hít một hơi dài, than thở, "Thiên địa bất nhân, Tiên Ma vô tình, cầu bọn họ thì có ích lợi gì."
"Chúc Kim lão ca, ngươi đứng lên đi, thật ra ta cũng có việc hy vọng các ngươi có thể giúp ta."
"Vô Danh chiến thần có việc xin cứ phân phó, Hồng Ngũ Tinh ta vẫn còn nghìn vạn bách tính thủ quân, chỉ cần có thể làm được, chúng ta chắc chắn không tiếc bất cứ giá nào!" Chúc Kim kích động nói.
Lục Thần mỉm cười, kéo Chúc Kim, "Thập Dực, chúng ta trở về."
...
Lúc này áp lực của đạo phòng tuyến thứ tám giảm mạnh, lực phòng ngự của Hắc Ma quân còn lại giảm xuống với biên độ mạnh, đã bị ép lui bởi cơn mưa tên dày đặc.
Đám quan binh đang thấy may mắn, bọn họ lại chặn trận tổng tiến quân của Hắc Ma quân.
Nhưng lúc này có tin tức truyền ra từ bộ chỉ huy, là nhi tử của Vô Danh chiến thần đánh chết Hắc Ma Thần, khiến linh thuẫn của Hắc Ma quân mất hiệu lực.
Trong khoảng thời gian ngắn, bên ngoài trại lính bị vây chặt đến không lọt một giọt nước, bách tính quan binh đều đang hô to tên Vô Danh chiến thần.
"Bên chúng ta còn có chuyện quan trọng cần bàn bạc, để mọi người im lặng một chút." Chúc Kim phân phó thuộc hạ, không lâu sau, cuối cùng ngoài doanh trại đã yên tĩnh lại.
"Vô Danh chiến thần, xin lỗi, bọn họ quá kích động." Chúc Kim nói xin lỗi.
Lục Thần mỉm cười, cũng không ngại.
Nếu bên ngoài yên tĩnh lại, Lục Thần nói ra yêu cầu của mình.
Hắn hy vọng có thể thu thập được vị trí có thể là cửa ra của Hồng Ngũ Tinh!
Đúng vào lúc này, thủ vệ ở cửa tiến đến bẩm báo, một nữ tử yêu cầu gặp Vô Danh chiến thần.
"Tổng soái, Tiên tử kia nói là bằng hữu của Vô Danh chiến thần, Tiên hào Linh Lung."
Lục Thần cau mày, sao nữ nhân kia lại trở về?
Chúc Kim nhìn về phía Lục Thần, đang hỏi ý Lục Thần.
"Nàng thật sự là bằng hữu của ta." Lục Thần nói, "Để nàng đi vào đi."
Không lâu sau, một mỹ nữ tuyệt mỹ vén doanh trướng lên, trong nháy mắt, mười mấy tên quan quân trong trướng đều không hẹn mà cùng trợn tròn mắt nhìn.
Nữ nhân này quá đẹp, không chỉ có ngũ quan hoàn mỹ không chút tỳ vết, làn da trắng hơn tuyết, thân thể thướt tha, hơn nữa khí chất không dính bụi trần, chẳng trách sĩ binh vừa bẩm báo lại trực tiếp gọi nàng là tiên tử, không sai chút nào.
Nữ tử này chỉ có trên trời!
"Các ngươi muốn ta móc mắt các ngươi ra sao!" Linh Lung lạnh lùng nói, trong nháy mắt đã phá vỡ sự yên lặng ở hiện trường.
Những người đó vội vàng thu hồi ánh mắt.
Lục Thần lắc đầu, nữ nhân này vẫn hung dữ như vậy, động một chút là muốn móc mắt người ta.
"Này, sao ngươi trở lại đây?" Lục Thần kỳ quái hỏi.
Linh Lung không vui nói, "Hình như Hàn Băng Phượng không thoải mái, không biết vì sao lúc trước không chịu đi, ta nghĩ nếu chưa đi xa, vậy thì chờ ngươi."
Hàn Băng Phượng khó chịu? Lục Thần lập tức nghĩ đến nguyên nhân... Có thể là vấn đề của Thập Dực!
Với tính cách cao ngạo của Linh Lung, không biết sau khi biết chân tướng có chém chết mình không...
"Ồ, là vậy à, vậy phải nghỉ ngơi một chút." Lục Thần hoảng hốt nói xong, nhanh chóng nói sang chuyện khác, "Chúc Kim lão ca, bên các ngươi có manh mối về việc ta vừa nói không?"
Chúc Kim cẩn thận suy nghĩ một chút, nói, "Sau khi bị hiến tế cho Cửu Thiên, đúng là Hồng Ngũ Tinh xuất hiện rất nhiều khu vực kỳ dị, nghe đồn người tiến vào những khu vực này đều không thể trở về."
Lục Thần lập tức nghĩ đến Linh Lung từng nói, đối với những người của thế giới này, nếu vào nhầm cửa ra sẽ trực tiếp bị giết chết, lại không mưu mà hợp với lời nói của Chúc Kim đại ca.
Vậy rất có thể những khu vực kỳ dị này là cửa ra!
"Còn có người đặc biệt đi thống kê, nhà đại mạo hiểm Trương Trung có nhắc đến trong ‘Du Ký’: Thần Châu có tổng cộng mười ba khu vực kỳ dị, bách tính đều nói: Người đi vào không còn ai sống sót, bên trong có Thần Ma, nếu quấy nhiễu chắc chắn phải chết."
"Không ngờ Chúc Kim đại ca còn là một người đọc đủ thứ thi thư!" Lục Thần vui vẻ nói.
Chúc Kim ngượng ngùng gãi đầu, "Này, ta đâu được coi là đọc đủ thứ thi thư, Hắc Ma quân vây khốn, bình thường buồn chán chúng ta cũng cảm thấy rất hứng thú với thế giới bên ngoài, chỉ có thể xem Du Ký cho đỡ tò mò."
"Có ghi chép cụ thể nhưng nơi này ở đâu không?" Lục Thần hỏi.