"Lúc đó ta còn thấy kỳ quái, sao hầm mỏ kia có thể chứa nhiều Hắc Sát như vậy, bây giờ suy nghĩ một chút, có thể đó chính là khu vực kỳ quái mà ngươi nói."
Lục Thần nhìn thoáng qua Linh Lung, biểu cảm trong mắt đối phương cũng giống mình, hiển nhiên rất có thể chỗ kia là một cửa ra.
Muốn tìm tất cả cửa ra ở thế giới này sẽ rất khó khăn, có thể tìm được một chỗ tất nhiên nhanh chân đến xem.
"Ngươi có thể dẫn chúng ta đến đó không?"
"Ngươi điên rồi sao? Chỗ kia ở bên cạnh sào huyệt Hắc Sát, chúng ta đến đó chỉ có chết!" Nam hài nói.
Lục Thần mỉm cười, "Thế giới này của các ngươi có bao nhiêu sào huyệt Hắc Sát?"
"Không biết, ta chỉ biết sào huyệt kia xuất hiện sớm nhất, cũng là cái lớn nhất!"
Lục Thần gật đầu, "Vậy coi như cái đó là thù lao, ta đồng ý với ngươi, nếu ngươi dẫn ta đi, ta sẽ phá hủy sào huyệt kia, ngươi có bằng lòng hay không?"
Nam hài lập tức ngây ngẩn cả người.
"Thật, thật sao?"
Linh Lung vẫn lấy dáng vẻ một người đứng xem, quan sát Lục Thần.
Trong lúc vô thức, nàng đột nhiên phát hiện nàng rất tò mò muốn biết tiếp theo người này sẽ rời khỏi Vạn Giới mê cung như thế nào.
Từng phó bản nhiệm vụ mà gia tộc của nàng cũng không thể thông quan, gia hỏa này đều có thể hoàn thành, vậy hắn chắc chắn có điểm đặc biệt gì đó!
Nam hài tên là Tiểu Húc, nữ hài tên là Tiểu Lôi, bọn họ là hài tử ra đời "sau chiến tranh", mới sinh ra không bao lâu phụ mẫu đã qua đời.
Tuy bọn họ còn nhỏ, thế nhưng từng đi qua rất nhiều chỗ tránh nạn, dù sao hai huynh muội này còn nhỏ, những người khác không quá cảnh giác với bọn họ, dễ dàng được tiếp nhận hơn những người lớn khác.
Trong mắt hai đứa bé này đều có sự trưởng thành vượt xa bạn cùng lứa tuổi, thiếu vài phần ngây thơ và đơn thuần, Tiểu Lôi rất sợ Lục Thần và Linh Lung, vẫn kéo cánh tay ca ca, xem ra bọn họ đã thấy rất nhiều mặt xấu của bản tính con người.
Rời khỏi chỗ tránh nạn, Lục Thần gọi Thập Dực ra, dẫn theo Linh Lung, hai huynh muội Tiểu Húc Tiểu Lôi đi thẳng đến sào huyệt Hắc Sát.
Hai huynh muội thấy tọa kỵ của Lục Thần, sợ đến mức mãi không nói ra lời, nhưng Lục Thần cũng không giải thích thêm, dù sao đối với bọn họ mà nói, còn không biết cả Cửu Thiên, chứ đừng nói đến thấy rồng thật.
Trong một khu rừng rậm cách thành phố sáu bảy mươi km, đây là một rừng rậm nguyên thủy được thế giới khoa học kỹ thuật cẩn thận bảo vệ trước đây.
Trong lúc phát triển khoa học kỹ thuật còn quan tâm đến bảo vệ môi trường, xem ra trình độ văn minh của bọn họ cao hơn Trái Đất rất nhiều.
Quan sát từ trên cao, ven rừng rậm có một cái động cực lớn, xung quanh cái động lớn có rất nhiều ma vật màu đen, ngoại hình giống hệt những Hắc Ma ở Hồng Ngũ Tinh.
"Chắc là cùng một giống loài." Linh Lung nói, "Ngay cả thế giới như Hồng Ngũ Tinh cũng không thể chống đỡ, thế giới này càng không ngăn được."
Bên cạnh cái hố lớn khoảng đường kính vài trăm mét, còn có một hầm mỏ bỏ hoang, một đám Hắc Sát bao vây xung quanh, nhưng chúng nó chỉ dò xét xung quanh hầm mỏ, cũng không tới gần.
"Đó chính là hầm mỏ mà ngươi nói?" Lục Thần hỏi.
"Đúng vậy, chính là chỗ đó!" Tiểu Húc nói chắc chắn.
Lục Thần gật đầu, triệu hoán Tiểu Mao Đoàn, Tiểu Nguyên và Tiểu Thú ra.
"Nơi đây giao cho các ngươi, đừng phá hủy hầm mỏ."
" y da, lại có thể đi ra hoạt động!" Tiểu Thú tỏ vẻ rất háo hức, nói xong liền cùng Tiểu Mao Đoàn và Tiểu Nguyên trực tiếp nhảy xuống Thập Dực.
Ba thú trực tiếp đi vào sào huyệt, nếu cũng là Hắc Ma quân, vậy chắc chắn nơi đây cũng có một con Hắc Ma Thần, đánh chết nó trước, càng dễ giết mấy con còn lại hơn.
Không lâu sau, ba gia hỏa thành công dụ ra Hắc Ma Thần, trận chiến nhanh chóng tiến vào giai đoạn giết chóc!
Nhìn ba gia hỏa vô cùng cường hãn này, Linh Lung không nhịn được lắc đầu, "Chiến sủng hình người sở hữu rất nhiều lực lượng thần thú... Sợ rằng chỉ có Thú Thần! Con chuột trắng nhỏ kia coi ăn như mạng, hung hãn tàn nhẫn, kết hợp với ngoại hình, chắc là Thôn Thiên Thí Thần Thử! Vô Danh, ngươi..."
Linh Lung rất muốn hỏi Lục Thần đã lấy được hai tên này như thế nào, nhưng suy nghĩ một chút, nàng thật sự không muốn lại nhìn thấy vẻ mặt không sao cả của Lục Thần, gắng gượng dừng lại.
Chỉ cần ta không hỏi, ngươi sẽ không có cơ hội đắc ý!
Thế nhưng, nàng có thể không hỏi Thú Thần và Thôn Thiên Thử, nhưng con Bạch Hổ này quá kỳ quái.
Miễn dịch vật linh, kháng tính nguyên tố siêu cao, hơn nữa có thể hấp thu vật công linh công, đặc tính này cũng quá biến thái!
"Con Bạch Hổ kia của ngươi là giống gì?"
Lục Thần nói, "Tiểu Nguyên không phải Bạch Hổ, nó có thể tùy ý biến hóa hình thái, chỉ là lúc trước thất lạc với ta, sử dụng hình thái lúc chinh chiến với bằng hữu của ta, vẫn tiếp tục sử dụng đến bây giờ."
"Có thể tùy ý biến hóa hình thái? Ta, sao ta không biết còn có loại chiến sủng này?"
"Ngươi bác học như thế, nên biết chứ..." Lục Thần hơi buồn bực, ban đầu ở trong cột đá kiểm tra chín loại chức nghiệp của Không Luyện Tâm, rõ ràng hắn tìm được mô hình Tiểu Nguyên, nói rõ Cửu Thiên có ghi chép liên quan tới Tiểu Nguyên.
Sau đó Lục Thần chợt hiểu ra, "Ồ, đúng rồi, lúc đầu nó không phải chiến sủng, nó là khôi lỗi!"
Đương nhiên sẽ không tìm được Tiểu Nguyên ở trong đám chiến sủng.
"Khôi lỗi? Vật linh song miễn, hấp thu công kích vật linh, có thể biến hóa hình thái... Chờ đã, ngươi, không phải ngươi đang nói đến thiên địa chi linh chứ!"
"Hình như vậy." Lục Thần nghiêm túc trả lời, lần trước Lục Thần không nói cho Linh Lung biết chuyện Thập Dực, nàng đã canh cánh trong lòng, lần này Lục Thần dự định báo cáo rõ ràng chi tiết, tránh để nàng lại hiểu lầm mình.
"Có người nói thiên địa chi linh là khôi lỗi duy nhất có thể tiến hóa thành cá thể có ý thức, thiên địa chi linh có ý thức sẽ được tính vào hàng ngũ chiến sủng."
"Cũng không phải tất cả đều vậy, ta có thể thông qua Khôi Lỗi Thuật thu được cảm quan, tầm nhìn của Tiểu Nguyên, Tiểu Thú và Tiểu Mao Đoàn không làm được chuyện này, nhưng ta sẽ tâm ý câu thông với Tiểu Thú Tiểu Nguyên nhiều hơn chút. Vẫn có chút khác biệt."