Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Tiểu Mao Đoàn và Tiểu Nguyên cũng thể hiện ý giống vậy, bọn họ còn chưa chơi thoải mái!
"Nhanh dẫn chúng ta đến thế giới cao võ xem một chút."
Lục Thần mỉm cười, "Chắc cũng gần đến được rồi."
Sau khi đưa Tiểu Húc và Tiểu Lôi về chỗ tránh nạn, những người may mắn còn sống sót vô cùng lưu luyến nhìn Phi Long trên trời, đã có người khóc ròng ròng.
Lục Thần đứng trên lưng rồng, thở dài một hơi, "Xin lỗi, ta không thể dọn dẹp sạch sẽ tất cả Hắc Sát cho các ngươi, ta không có thời gian."
Linh Lung khẽ nói, "Không có linh thuẫn bảo vệ của Hắc Ma Thần, vũ khí nóng của bọn họ có thể phát huy tác dụng, chỉ là phải xây dựng lại nơi đây, chỉ sợ không phải chuyện một sớm một chiều."
"Nhưng ít ra ngươi đã cho bọn họ một con đường sống."
Lục Thần gật đầu, hắn cũng chỉ có thể làm đến mức này.
Hy vọng cặp huynh muội kia có thể sống sót thật tốt.
Bởi vì không lấy được quá nhiều tin tức ở thế giới này, đám người Lục Thần cũng không được chọn, trực tiếp tiến vào một thế giới khác từ dưới hầm mỏ.
...
Lần nữa mở mắt ra, Lục Thần và Linh Lung đều thở phào nhẹ nhõm.
Thế giới này không phải một thế giới khoa học kỹ thuật.
"Ngươi xem, trên bầu trời có người Ngự Kiếm Phi Hành!" Linh Lung kích động nói với Lục Thần.
Lục Thần nhìn về phía chân trời, khoảng hơn trăm người đang ngự kiếm xuyên toa trên không trung!
"Ít nhất nơi đây là thế giới cao võ, cũng có thể là siêu võ!" Tâm trạng Linh Lung rất tốt.
Lục Thần khinh thường nói, "Không phải thần võ cũng vô dụng à, ai biết thế giới trong mê cung này có thể thông đến thế giới thần võ hay không."
Linh Lung lại nói, "Thế giới có đẳng cấp càng cao sẽ càng hiểu rõ Truyền Tống Trận, nếu là thế giới siêu võ, chắc chắn bọn họ đã nắm giữ tất cả vị trí cửa ra, đồng thời có thể biết rõ một chút tin tức ở bên kia Truyền Tống Môn."
"Nói chung, còn tốt hơn thế giới khoa học kỹ thuật."
Lục Thần gật đầu, "Đi, xem thử những người đó đang làm gì."
"Ngươi có Ngự Kiếm Phi Hành không?"
Lục Thần biết vận linh như thực, cho nên muốn ngự kiếm hay ngự thương phi hành cũng không khó, chỉ là hắn có cánh có Thập Dực, cơ bản chưa từng luyện đến.
Linh Lung dùng ánh mắt cổ quái nhìn Lục Thần, "Cuối cùng đã có thứ ngươi không biết rồi hả?"
Nói xong, Linh Lung rút trường kiếm ra, trường kiếm lơ lửng giữa không trung, nàng bước lên trên thân kiếm, quay đầu nhìn về phía Lục Thần, "Lên đây đi."
Lục Thần cũng nhảy lên.
Lại nói, hai người cùng đứng trên một thanh trường kiếm, còn không phải là Lục Thần lái xe, Lục Thần luôn cảm thấy không an toàn.
"Cầm lấy sợi tơ này, nếu ngươi ngã xuống thì ta cũng mặc kệ." Linh Lung cởi sợi tơ trên đầu xuống, nàng cầm một đầu, cho Lục Thần nắm đầu còn lại.
"Nắm lấy cái này? Ta cảm thấy vịn vào ngươi sẽ an toàn hơn."
"Ngươi dám đụng vào ta một cái, ta chém hai tay của ngươi!" Linh Lung hung dữ quay đầu lườm Lục Thần.
Lục Thần vội vàng dùng hai tay túm lấy sợi tơ mảnh mai.
"Được chưa?"
"Được rồi!"
Lục Thần vừa nói xong, phi kiếm cất cánh, Lục Thần suýt nữa ngã xuống.
Cũng may Lục Thần cũng là người biết bay, cuối cùng chỉ hoảng sợ không có nguy hiểm, dần nắm giữ cân bằng.
Hai người nhanh chóng đuổi theo những người Ngự Kiếm Phi Hành đó.
Linh Lung xuất hiện, trong nháy mắt hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều nam tử, chủ yếu là nữ nhân này thật sự quá hoàn mỹ, mặc dù đây là một thế giới có đẳng cấp võ đạo không thấp, vẫn như hạc giữa bầy gà, khiến một đám mỹ nhân lập tức thất sắc!
Một nam tử bay bên cạnh Linh Lung nói, "Vị cô nương này không quen mặt lắm, ngươi cũng đi tham gia kiểm tra đệ tử Lăng gia?"
Linh Lung không muốn tốn nhiều miệng lưỡi với phàm nhân, lạnh lùng nói, "Hỏi hắn!"
Nam tử kia hơi mất hứng, nhưng cũng đã hỏi ra miệng rồi, chỉ có thể tiếp tục.
Lúc này hắn ta mới chú ý tới sau lưng mỹ nữ, Lục Thần đang run rẩy cầm sợi dây thừng nhỏ, sợ mình ngã xuống.
"Này, vị tiểu hữu này, ngươi không biết Ngự Kiếm Phi Hành sao? Ngươi là gia đồng của vị cô nương này à?"
"Đúng vậy." Lục Thần nói, "Các ngươi nói các ngươi muốn đi tham gia kiểm tra đệ tử của Lăng gia? Chỗ các ngươi không có ma vật xâm lấn à?"
"Sao lại không có? Từ lúc bị hiến tế cho Cửu Thiên vào ba mươi năm trước, ma vật đã ồ ạt xâm lấn Trần Duyên Tinh ta, nhưng càng là thiên hạ đại loạn, càng cần bồi dưỡng nhân tài, mới có thể chống đỡ ma vật."
"Thật sự không ngờ, Trần Duyên Tinh ta cũng sa sút tới mức bị hiến tế cho Cửu Thiên, chúng ta cũng có mười Chân Tiên trấn thủ thế giới! Mặc kệ nói thế nào, chúng ta cũng không thể ngồi chờ chết phải không?"
Trong lòng Lục Thần đã hiểu tình huống của thế giới này.
Bị hiến tế từ 30 năm trước, nhưng bởi vì đẳng cấp võ đạo cao, vẫn chống đỡ cho tới bây giờ.
Chỉ là, thế giới này lại có mười tên Chân Tiên, vậy cũng không thể giữ được thế giới này?
"Vị lão ca này, hiện tại cục diện giao chiến với ma vật như thế nào?" Lục Thần lại hỏi.
"Ôi, không ai có thể địch nổi Hắc Tuyệt Thần, thực lực quá khủng bố, mười Chân Tiên liên thủ cũng không phải đối thủ của hắn, chúng ta... Ôi, không nói nữa, nếu nói thêm gì nữa, sợ rằng sẽ đánh mất chút tín niệm trong lòng."
Linh Lung chỉ dựa vào gương mặt này lại có thể trà trộn vào Lăng gia, đây là điều khiến Lục Thần không thể tưởng tượng nổi.
Nếu là hắn, có lẽ chỉ nửa phút là bị cản ở bên ngoài.
Đệ tử dẫn đường kia chỉ nhìn thoáng qua Linh Lung liền rơi vào tay giặc, còn bị một câu "móc mắt" của Linh Lung uy hiếp không dám nói lời nào.
Đây cũng là lần đầu Lục Thần thấy người đục nước béo cò còn thẳng thắn hùng hồn như thế.
"Nhìn cái gì vậy? Có phải cũng muốn không..." Linh Lung lườm Lục Thần đang đứng cẩn thận đánh giá mình, Lục Thần vội vàng xua tay, "Đừng đừng đừng, chúng ta đã đi chung mấy ngày, ta cũng không muốn bị ngươi móc mắt."
"Nhưng vì sao ngươi không có thư mời còn có thể thẳng thắn hùng hồn như thế? Người ta đâu có mời ngươi."
"Ta là Chân Tiên đến Lăng gia bọn họ là cho bọn họ mặt mũi, vì sao phải sợ hãi rụt rè." Linh Lung lạnh lùng nói, "Lại nói, ngươi càng chột dạ, người ta càng nghi ngờ, chẳng thà ngang ngược một chút, khiến những đệ tử kia không biết rõ tình hình."