Chỉ là Lục Thần cũng không chú ý tới, một bóng người màu vàng nhạt giơ tay lên, từng tầng băng thật mỏng ngưng kết, trợ giúp những người bị thương này giảm xóc tình hình hạ xuống, tránh bị thương lần thứ hai.
Ba Chân Tiên, 27 Tán Tiên đều bị trọng thương, liên tục thở hổn hển.
Long lân trên người Lục Thần cũng tróc ra hơn phân nửa, miệng đầy máu tươi, thoạt nhìn như đèn đã cạn dầu.
Vô Chi Kỳ hơi híp mắt lại, "Các ngươi lại đỡ được Thương Thiên Ngân Hà?"
"Thật sự không ngờ, tiểu tử, ngươi tên là gì?"
Lục Thần khẽ ngẩng đầu lên, lau vết máu ở khóe miệng, lạnh lùng nói, "Nhớ cho kĩ, ta tên là... Vô Danh!"
Đột nhiên, Lục Thần thoát ra, nhân thương hợp nhất bắn thẳng về phía Vô Chi Kỳ.
"Công Hư. Hư Không Diệt Thần Thương. Tốc Ảnh Thương!"
Trong nháy mắt, Lục Thần đã thêm vào năm phát thương!
Vô Chi Kỳ cười lạnh một tiếng, "Lại tới? Vẫn còn vùng vẫy giãy chết sao? Sao chỉ có năm phát thương hả? Xem ra ngươi đã không thể chịu được nữa!"
"Đáng tiếc, ngươi tử chiến đến cùng chỉ khiến ta cảm thấy nực cười, ngươi không phá được Thủy Nguyệt Kính Hoa của ta, Tốc Ảnh Thương của ngươi không có tác dụng với ta!"
Lục Thần không quan tâm, lao thẳng về phía màn nước cực lớn.
Ngay khoảnh khắc Lục Thần lao qua màn nước, Lục Thần nổi giận quát một tiếng, "Cự Khuyết Hoành Tảo!"
Lúc trước Lục Thần đã lấy ra một ít công pháp cấp thấp, bao gồm cả một chiêu Cự Khuyết Hoành Tảo này.
Chỉ là đẳng cấp một chiêu này rất thấp, thương khí di chuyển chậm chạp, đối thủ rất dễ dàng né tránh được.
"Ngươi tưởng ta là ai? Lại dùng loại chiêu thức rác rưởi thế này!" Vô Chi Kỳ hừ lạnh một tiếng, ung dung né tránh một đạo thương khí này, đột nhiên trong đầu hoảng hốt.
"Không tốt!"
Cự Khuyết Hoành Tảo thật sự có đẳng cấp quá thấp, thế nhưng tiêu hao cũng nhỏ, thế cho nên Lục Thần có thể phát động trong lúc thi triển Tốc Ảnh Thương, hơn nữa mấu chốt nhất là, đây là một công kích phạm vi!
Dù cho xuất hiện sự sai lệch, do là công kích phạm vi cũng có khả năng cực lớn đánh trúng chân thân của Vô Chi Kỳ!
Vô Chi Kỳ cũng vì tránh né công kích, chân thân di chuyển!
"Ta cũng chỉ chờ ngươi tránh!" Lục Thần nhanh chóng bắt được vị trí của Vô Chi Kỳ, quát lớn một tiếng, thêm vào Tốc Ảnh Thương thứ sáu!
Nổ ầm một tiếng, một sóng linh lực nổ tung trên khoảng không cao trăm mét!
Lúc này đây, Tốc Ảnh Thương của Lục Thần đã đánh trúng Vô Chi Kỳ!
Tốc độ của sáu thương Tốc Ảnh Thương cực nhanh, uy lực cực lớn, bốn thương Tốc Ảnh Thương đã khiến Nghịch Thần Du Long không đỡ nổi!
Dù là Vô Chi Kỳ, cũng khó có thể đối phó chính diện trong sự công kích kinh khủng thế này!
Một trận linh bạo nổ tung trên người Vô Chi Kỳ, Lục Thần trực tiếp người theo thương xuyên qua lồng ngực Vô Chi Kỳ!
"Cái này... Cái này..." Vô Chi Kỳ nhìn cái lỗ trên ngực, rất nhiều dung nham đang lan tràn trong nội tạng, cắn nuốt nhục thân của nó.
Phía sau, cơ thể Lục Thần lảo đảo, trong miệng trào ra từng ngụm máu tươi, hắn dùng Diệt Thần Thương chống xuống đất, chậm rãi xoay người, lạnh lùng nhìn Vô Chi Kỳ.
Vô Chi Kỳ còn chưa ngã xuống, hắn không thể ngã xuống trước!
Dung nham cắn nuốt cơ thể Vô Chi Kỳ, nó xoay người lại nhìn về phía Lục Thần, "Trời muốn diệt Trần Duyên Tinh, ta đang thuận theo thiên mệnh, còn ngươi, ngươi, ngươi dám ngỗ nghịch thiên ý!"
"Vô Danh, ngươi chắc chắn sẽ gặp Thiên Khiển!"
Lục Thần hừ lạnh một tiếng, "Muốn trời phạt cùng được, phiền bọn họ tới sớm một chút!"
Đúng vào lúc này, Tiểu Thú trực tiếp đánh xuyên qua đầu Vô Chi Kỳ, lấy ra một viên thú đan màu xanh.
Thú đan bị cướp, cuối cùng cơ thể khổng lồ của Vô Chi Kỳ đã ầm ầm ngã xuống đất...
Tiểu Thú vừa muốn giao thú đan cho cha, kết quả cơ thể Lục Thần mềm nhũn, ngã xuống.
"Cha!" Tiểu Thú đỡ Lục Thần.
...
Chờ Lục Thần lại mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm trên mặt đất lạnh như băng.
Dưới mặt đất vẽ phù chú trận pháp, Thiên Duệ, Tả Tu, Thừa Vận, Tiểu Thú, Tiểu Mao Đoàn, Tiểu Nguyên cùng một đám Tán Tiên khoanh chân ngồi bên mắt trận, bọn họ đang rót linh lực vào trong trận pháp, những linh lực này liên tục không ngừng chảy vào trong cơ thể Lục Thần.
Điều khiến Lục Thần rất ngạc nhiên là, hắn lại thấy Linh Lung trong những người này.
Vị trí của nàng là một mắt trận lớn nhất, e rằng số linh lực rót vào sẽ chiếm một nửa đại trận!
Một lát sau, đám người hoàn thành việc rót vào linh lực, bọn họ thấy Lục Thần đã tỉnh, vội vàng đi tới bên cạnh Lục Thần.
"Vô Danh tiên sinh khá hơn chút nào không? Lúc trước linh lực của ngươi trống rỗng, bản thân bị trọng thương, chỗ chúng ta không có Tiên đan chữa thương giúp ngươi, chỉ có thể lấy chuyển linh đại trận khôi phục giúp ngươi." Thiên Duệ nói.
Lục Thần ngồi dậy, "Cảm giác rất tốt, đa tạ."
Cuối cùng trên mặt mọi người đã lộ ra nụ cười.
"Vô Danh tiên sinh khách sáo, chúng ta có muôn lần chết cũng khó có thể báo đáp những điều mà ngươi làm cho Trần Duyên Tinh!" Tả Tu kích động nói.
Lục Thần mỉm cười, "Chúng ta chỉ theo nhu cầu, các ngươi không cần để ý như thế, lại nói nếu không phải có các ngươi giúp đỡ, ta cũng không đỡ được Thương Thiên Ngân Hà. Được rồi, việc cửa ra..."
Thiên Duệ vội vàng nói, "Trong một tháng ngươi hôn mê, ta động viên tất cả người tu tiên thống kê Truyền Tống Môn ở các nơi một lần nữa, Linh Lung tiên chủ đã kiểm soát toàn bộ."
Lục Thần ngạc nhiên nhìn Linh Lung, "Ngươi cũng đã đi xem?"
Linh Lung cũng có vẻ hơi suy yếu, nhưng nhìn đến Lục Thần vẫn trừng mắt lườm hắn một cái, "Đương nhiên, đã nói không có thời gian, kết quả ngươi nằm nghỉ ngơi một tháng, vậy ta chỉ có thể đi trước dò đường!"
Thiên Duệ cười nói, "Thật ra chuyển linh đại trận này cũng là Linh Lung tiên chủ bố trí, mấy ngày này Linh Lung tiên chủ tiêu hao rất nhiều linh lực, lại phải đi dò xét cửa ra, thật sự vất vả."
Lục Thần đánh giá Linh Lung từ trên xuống dưới, lại nói lúc đó có rất nhiều người tu tiên rơi từ trên cao xuống, cũng là nàng ra tay cứu những người này.
Nữ nhân này... Đổi người rồi?
"Nhìn nữa, cẩn thận ta móc mắt ngươi ra!" Linh Lung hung dữ nói.
Lục Thần mỉm cười, cũng may, chắc là không đổi người.
"Đúng rồi, bây giờ những Hắc Viên đó như thế nào?" Lục Thần hỏi.