Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Không phải ngươi nói thế giới này không phải thần võ cũng là siêu võ sao? Khá lắm, lại là một thế giới khoa học kỹ thuật, còn có zombie!"
Trên mặt Linh Lung lúc xanh lúc trắng, "Ta, ta đâu biết đi theo ngươi lại xui xẻo như vậy! Thứ này thật là ghê tởm!"
Lục Thần lắc đầu, "Đã định vị Truyền Tống Phù chưa? Ta thấy chúng ta vẫn trở về Trần Duyên Tinh, đổi một cái cửa ra."
"Cái kia, ta không ghi chép... Sáu cửa ra còn lại của Trần Duyên Tinh gần như không có phản ứng gì, ta nghĩ cửa ra này có kém nhất chắc cũng là một thế giới cao võ, ai ngờ..."
Lục Thần khiếp sợ đứng tại chỗ, "Đại tỷ, ngươi, vì sao ngươi tự tin như vậy? Nếu Vạn Giới mê cung chỉ dựa vào sóng linh lực ở cửa ra là có thể tìm được phương hướng, chẳng phải rất dễ sao?"
"Ngươi mới là đại tỷ! Ta là Tiên chủ! Ngươi nổi nóng với ta cái gì chứ, thế giới khoa học kỹ thuật không nguy hiểm với chúng ta, còn không dễ đi tìm một cửa ra à?"
"Nơi này lớn như vậy, không hỏi dân bản xứ thì biết đi đâu tìm cửa ra?"
"Luôn có người sống!" Linh Lung nhỏ giọng nói.
Lục Thần lắc đầu, "Trời ạ, đi, về sau học bá cứ nghe theo ta đi."
"Ta là Tiên chủ, tại sao ta phải nghe theo một phàm nhân?"
"Ngươi đã quên lúc đánh cược có nói, chỉ cần ta giết Hắc Tuyệt Thần, sau này ngươi sẽ nghe theo ta?"
"Cái này... Ngươi, không phải ngươi đã quên rồi sao?"
Lục Thần không vui nói, "Lúc trước ta thấy ngươi vừa cứu người, vừa bày binh bố trận, vừa cho ta đan dược, ta vốn muốn quên, ai biết ngươi đần như vậy! Được, ta cũng không cần ngươi luôn nghe theo ta, ngươi cứ nghe theo ta ở Vạn Giới mê cung đi!"
"Dù sao cũng phải để lại Truyền Tống Phù đến thời điểm mấu chốt mới dùng chứ, cho dù thế giới thần võ có ký hiệu thì chúng ta cũng không thể xác định là cửa ra nào, đương nhiên phải giữ đến lúc đó rồi dùng! Nghe thì nghe, mắng cái gì chứ! Ngươi còn mắng ta, cẩn thận ta... Hừ!"
Lục Thần lắc đầu, có thể đây chính là điểm đáng sợ của Vạn Giới mê cung, ngươi vĩnh viễn không thể xác định thế giới này là thế giới gì!
Vạn Giới mê cung chính là mê cung có thể vây khốn Tiên nhân!
Nghĩ đến vừa nãy mình thật sự hơi kích động, Lục Thần thở dài một hơi, "Ta cũng không mắng ngươi, hay là tìm cửa ra của thế giới này trước đã, thời gian của ta không còn nhiều lắm."
Vốn trong lòng Linh Lung còn thấy tức giận, nhưng nghe thấy Lục Thần nói như vậy, trong lòng cũng thoải mái hơn chút.
Thời gian không nhiều lắm, đây là câu mà Vô Danh nói nhiều nhất trong khoảng thời gian này, chắc chắn trong lòng hắn nóng nảy muốn chết.
...
Trên đường phố hoang tàn, xe cộ chết máy, zombie quanh quẩn, nơi đây cực kỳ giống thế giới zombie trong phim điện ảnh khoa huyễn.
Tốc độ và lực lượng của những zombie này đều vượt xa người thường, nhưng chung quy cũng không thể so sánh với Lục Thần và Linh Lung, bọn nó còn chưa uy hiếp được hai người Lục Thần.
Trước một cửa hàng, Lục Thần tìm được mấy tờ báo rách nát.
【 Hắc Triều đột kích, hạng mục cải tạo gen con người bị ép khởi động sớm, chỉ có cải tạo gen mới có thể chống đỡ Hắc Triều! 】
【 Nghe đồn thuốc cải tạo gen khiến tính cách người sử dụng thay đổi mạnh, thân thể xuất hiện biến dị không rõ. 】
【 Từ giáo sư trả lời phóng viên các vấn đề liên quan tới thuốc cải tạo gen cơ thể người. 】
【 Quân đội nghiên cứu chế tạo vũ khí sát thương trên quy mô lớn, lấy được chứng thực không thể phá hủy Ly Tử Thuẫn của sinh vật Hắc Triều, hiện nay quân đội chưa cho phép sử dụng vũ khí hạt nhân. 】
Lục Thần cau mày, "Xem ra có thể những zombie được tạo ra bởi loại thuốc cải tạo gen nào đó."
"Không ngờ, Hắc Triều không phá hủy Bạch Lãng Tinh, ngược lại thuốc biến đổi gen đã khiến Nhân tộc diệt tuyệt." Lục Thần thở dài một hơi, "Đối với thế giới đê võ này, có thể lúc đó bọn họ chỉ có con đường này để lựa chọn."
Tình huống của thế giới này, còn tồi tệ hơn thế giới khoa học kỹ thuật trước đó, không chỉ đối mặt với Hắc Triều xâm lấn, hơn nữa thuốc biến đổi gen do mình nghiên cứu cũng xuất hiện vấn đề.
Bây giờ đã rất khó xác định Bạch Lãng Tinh có còn người sống hay không.
Cho dù có, chắc chắn bọn họ còn trốn kỹ hơn cả người sống sót của thế giới trước đó.
Đừng nói Hắc Triều gì đó, chỉ nói mấy con zombie này, phương diện thể năng cũng đã vượt xa người thường, có thể tạo thành sự uy hiếp cực lớn với bọn họ.
"Ngươi nghĩ phải làm thế nào để tìm cửa ra? Hiện tại còn không thấy cả một người sống." Linh Lung hỏi.
Lục Thần suy nghĩ một chút, nói, "Người của thế giới này không dám chạy loạn, nhưng những cái được gọi là ‘Hắc Triều’ này có thể dễ dàng tìm được cửa ra hơn. Chúng ta đi tìm những nơi Hắc Triều tụ tập, dù sao cũng có hy vọng hơn đi tìm lung tung không có mục đích."
Linh Lung gật đầu, chắc Hắc Triều cũng là sinh vật cùng loại với Hắc Sát, lúc trước những Hắc Sát này cũng vây quanh giếng mỏ bỏ hoang, có thể thấy bọn họ cũng không xác định cửa ra là cái gì, chỉ vì cảm giác được sự uy hiếp mới canh giữ ở gần đó.
Xác định rõ kế hoạch, Lục Thần gọi Thập Dực ra, bay thẳng lên trời.
Trong thành phố có rất ít tung tích của Hắc Triều, nhưng ra khỏi thành phố lại có thể thấy bóng dáng của một vài sinh vật màu đen.
"Bọn nó lại lấy zombie làm thức ăn!" Linh Lung chỉ cảm thấy buồn nôn.
Lục Thần đi theo bóng dáng một vài Hắc Triều, chạy đến một sào huyệt, để Tiểu Thú dọn dẹp sào huyệt, lại để Đại Hoàng tìm kiếm một phen, đáng tiếc không có thu hoạch.
...
Buổi tối, hai người tạm thời cắm trại ở trong rừng.
Rừng cây có Hắc Triều thường xuyên lui tới, lại không có zombie đáng ghét, cho nên hai người bọn họ thà lựa chọn sống ở nơi dã ngoại.
Lục Thần ngồi ở bên cạnh, lấy linh phiến ra.
Bây giờ trên tay hắn còn có 1700 linh phiến, hiện tại suy nghĩ rút ra một món trang bị Thần Ma trước, những công pháp khác để sau rồi lấy.
"Bây giờ ta có thể dùng tâm pháp, Thông Thiên Mục, cánh tay Thái Hư và Thần Ma Thất Biến, còn có Thần Ma Bát Biến, Thần Ma Thiên Uy, Thần Ma Vô Cực Kiếm, Thần Ma Liên Tâm chưa lấy ra."
Suy đi nghĩ lại, Lục Thần lấy Thần Ma Liên Tâm ra trước, sau khi rút Liên Tâm ra, Tâm Ma và Thánh Liên Kiếm Tâm đã có thể sử dụng.