Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Thần vừa ngẩng đầu lên lại phát hiện trước mắt hoa lên, lại một tên Tiên Vương đã giết tới.
"Lại có thể chống đỡ một kích của Tiên Vương, tên Tán Tiên nhà ngươi có chút thú vị! Đáng tiếc, đã gặp phải ta thì ngươi sẽ phải chết!"
"Tiên Thuật. Cửu U Minh Trảo!" Trên cánh tay tên Tiên Vương này xuất hiện ảo ảnh của một đôi kim trảo, trực tiếp chụp vào Lục Thần.
Tốc độ của nó thật sự quá nhanh, còn vừa rồi Lục Thần lại vừa trúng Kiếm Hoành Tam Vạn Lý, linh khí trong cơ thể hỗn loạn, trong chốc lát khó có thể né tránh hoàn toàn.
"Hình thái Long Thần!" Lục Thần sử dụng kỹ năng cường hóa, đồng thời liều mạng phát động Hư Không Cửu Bộ.
Hư ảnh Minh Trảo xoẹt qua ngực của Lục Thần, nơi nó đi qua, long lân tróc ra, máu thịt văng tung tóe!
Sau khi trọng thương, Lục Thần lại bị đánh lui.
Còn không đợi Lục Thần hoàn toàn ổn định thân pháp, lại có vài tên Tiên Vương thuấn di đến trước mặt Lục Thần.
"Đã từng nhìn thấy mèo vờn chuột chưa? Yên tâm, hiếm khi gặp được một người, chúng ta cũng không muốn giết ngươi nhanh như vậy, trước tiên theo chúng ta vui đùa một chút cho tốt!"
Dứt lời, mấy tên này đồng thời ra tay, trên người Lục Thần có thêm mấy vết thương mới, cả người lại bị đánh bay.
Đây là lần đầu tiên Lục Thần bị người ta đánh đến mức không còn chút sức đánh trả nào!
Mặc dù Lục Thần có thực lực mạnh mẽ, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, nhưng đối mặt mấy chục tên Tiên Vương vây công thì cũng đã rơi vào tuyệt cảnh.
"Đáng chết... Đám người kia đều quá mạnh mẽ..." Lục Thần máu me khắp người, ngã vào trong một vùng phế tích.
Đây chính là thực lực của Tiên Vương sao? Còn mạnh mẽ hơn những gì Lục Thần tưởng tượng!
"Phải nghĩ cách đào tẩu!" Lục Thần thở hổn hển.
Thế nhưng làm sao có thể chạy trốn trong lòng đất dưới mí mắt của nhiều khôi lỗi Tiên Vương như vậy đây?
"Chẳng lẽ không thể nào chạy trốn sao?" Lục Thần cắn chặt hàm răng đứng lên.
Nhìn thấy lại có khôi lỗi Tiên Vương bay tới, Lục Thần vội vàng né tránh: "Tam Trọng Môn!"
Lục Thần vừa mới hiện thân, phía sau đã vang lên một âm thanh lạnh lùng: "Kỹ năng truyền tống cấp thấp như vậy, ngươi đang sỉ nhục chúng ta sao!"
"Tiên Thuật. Ám Diện Đột Tập!"
Sau lưng Lục Thần truyền đến một trận đau đớn, hai thanh dao găm trực tiếp cắm vào xương bả vai của hắn.
"A!" Lục Thần gầm nhẹ một tiếng, bỗng nhiên xoay người, nhưng người nọ đã biến mất.
"Ta đã nói, ngươi thả đi ba người thì phải chịu đau đớn gấp bốn lần, yên tâm, chúng ta sẽ chiêu đãi ngươi thật tốt!"
Những khôi lỗi này muốn ngược sát mình!
Mí mắt Lục Thần nhảy lên, nắm chặt Diệt Thần Thương, thở hổn hển.
"Ta không thể chết ở nơi này được!" Lục Thần đỏ mắt trợn tròn, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển, suy nghĩ đối sách.
"Còn không từ bỏ? Ngươi muốn chạy trốn từ trong tay chúng ta, căn bản là không có chút khả năng nhỏ nhoi nào!" Có hai tên Tiên Vương khôi lỗi đang tới gần: "Ta thấy ngươi nên ngoan ngoãn cam chịu số phận đi!"
Lục Thần liếc mắt nhìn nó, lạnh lùng nói: "Ngại thật, ta chưa bao giờ tuân theo số mệnh! Huống hồ những thứ rác rưởi như các ngươi cũng không giết được ta!"
Dứt lời, Lục Thần nhảy lên thật cao, đâm ra một thương!
"Công Hư. Nhất Thương Phá Thiên!"
"Kiêu ngạo, ta cũng muốn xem thử ngươi không tuân theo số mệnh thì có gì khác! Chạy tốt như thế, trước tiên chặt đứt hai chân của ngươi!"
"Tiên Thuật. Lạc Nhật Thần Cung!"
"Tiên Thuật. Tru Tiên Phục Ma Kiếm!"
Trong cơn thịnh nộ, hai khôi lỗi đã ra tay, đánh ra hai đại sát chiêu nhanh chóng vọt về phía Lục Thần ở giữa không trung!
"Ở trước mặt Lạc Nhật Cung của ta mà còn dám bay lên trời, ta đưa ngươi xuống địa ngục thì còn tạm được!"
Phục Ma Kiếm, Lạc Nhật Cung đồng thời bắn nhanh về phía Lục Thần, còn Lục Thần đang đứng giữa không trung, phản ứng nhanh nhẹn vốn bị giới hạn.
"Tam Trọng Môn! Hư Không Cửu Bộ! Tốc Ảnh Thương!" Lục Thần dùng linh lực hóa thực, thật sự chân đạp hư không, thân hình nhảy vọt đi!
Chỉ là Tốc Ảnh Thương của hắn lại không phải đâm xuống mặt đất, mà lại đâm lên trên không.
Mượn nhờ tốc độ của sáu thương Tốc Ảnh Thương, Lục Thần lại không bị hai đại kỹ năng đuổi kịp.
Chỉ trong chớp mắt, một tiếng ầm ầm nổ vang, nóc của khu luyện khí trực tiếp bị Tốc Ảnh Thương của Lục Thần xuyên qua, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, phần nóc sụp đổ một mảng lớn, Lạc cũng không biết Nhật Cung và Phục Ma Kiếm có đánh trúng tiểu tử kia hay không!
"Muốn chạy? Nằm mơ!" Bóng dáng của hơn hai mươi khôi lỗi Tiên Vương chớp động, lóe lên trong loạn thạch, đã đuổi kịp tới.
Nhưng khi chúng nó đuổi tới thì phát hiện Lục Thần không có chạy trốn, lúc này hắn đang thu lại hai Thủ Vệ Đại Địa bị hư hại.
Lục Thần đã sử dụng hai Thủ Vệ Đại Địa cuối cùng để giúp hắn đỡ được công kích của hai chiêu vừa rồi.
Hiện tại bốn Thủ Vệ Đại Địa đều đã hư hao!
Lục Thần đau lòng thu lại thủ vệ, sau đó đứng thẳng người nhìn về phía những khí linh khôi lỗi này: "Những thứ rác rưởi như các ngươi dám đuổi theo ta tới đây sao?"
"Ngươi là Tán Tiên mà cũng dám nói lớn lối như vậy?" Một tên khôi lỗi Tiên Vương tam tinh gầm lên một tiếng: "Thủ Vệ Đại Địa tổng cộng chỉ có bốn tên, ngươi đã sử dụng ba lần, không còn Thủ Vệ Đại Địa giúp ngươi ngăn cản sát thương, ta xem ngươi còn có thể mạnh miệng tới khi nào."
Dứt lời, hai khí linh khôi lỗi Tiên Vương ra chiêu, hai tên này chính là hai người vừa rồi ra tay mà không gây sát thương cho Lục Thần.
Hai người lại chuẩn bị Lạc Nhật Cung Phục Ma Kiếm, đang muốn trực tiếp ra tay...
Đột nhiên hai người trực tiếp bay ra ngoài, ngã xuống đất không đứng dậy nổi!
Lục Thần cười lạnh một tiếng, hiện tại nếu không phải là do càn khôn nghịch chuyển, hắn có thể đứng ở nơi này chờ bọn chúng vây quanh mình sao?
Lại nói những khí linh khôi lỗi này quanh năm nằm trong khu luyện khí, mà khu luyện khí nằm trong trạng thái phong bế toàn bộ, bên ngoài còn sắp đặt Phòng Ngự Trận, không chịu ảnh hưởng của Cửu Thiên Hằng Tinh.
Vừa rồi Lục Thần sử dụng sáu thương Tốc Ảnh Thương mạnh nhất, mục đích là để xuyên qua phần nóc, đánh vỡ Phòng Ngự Trận!
Những khôi lỗi Tiên Vương này có thực lực rất mạnh, nếu chiến đấu bình thường, dù đối phó một tên thì hắn cũng không có phần thắng, huống hồ là đối phó hơn hai mươi tên.