Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Lập tức có vài tên Ma tộc đi đến trước mặt tên kia, dường như bảo hắn ta không cần quá khoa trương.
“Cuồng Ma, nhanh chóng tiến vào vết nứt, thăm dò vết nứt quan trọng hơn, đừng sinh sự.”
Tiên hào của Ma tộc kia là Cuồng Ma.
Cuồng Ma hừ lạnh một tiếng, “Ta đâu có sinh sự, chỉ là một số con chó bệnh cản đường ta, ta chỉ muốn những con chó này nhường đường cho chúng ta mà thôi.”
Vài tên Tiên Vương Nhân tộc trợn tròn mắt, “Ngươi nói ai là chó?! Ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi lại ăn nói ngông cuồng, đừng trách Nhã Hiền Các ta không khách khí với ngươi.”
“À, Nhã Hiền Các đó, Nhã Hiền Các có 72 phân bộ, không biết phân bộ Nhân tộc các ngươi là thứ nhất từ dưới đếm lên, hay là thứ hai từ dưới đếm lên? Dù các ngươi là Nhã Hiền Các, vậy các ngươi cũng chỉ là phân bộ rác rưởi nhất trong Nhã Hiền Các!”
Trong lúc hai bên đang chửi nhau, một tên nam tử nhân loại đi qua trước mặt hai bên, trực tiếp đi tới vết nứt.
Đột nhiên Cuồng Ma nhảy lên, một tay đè bả vai nam tử kia lại, “Tiểu súc sinh, ta đã nói rồi, Nhân tộc đi sau lão tử, ngươi bị điếc sao!”
Đột nhiên, một đạo thương ảnh trực tiếp từ trong tay nam tử kia bắn ra, đâm vào trước ngực Cuồng Ma!
Tất cả mọi người ở đây cũng không ngờ Nhân tộc này trực tiếp ra tay, hơn nữa vừa ra tay đã là sát chiêu!
Cuồng Ma bỗng giật mình, trong lúc vội vã triển khai hộ thuẫn, một đạo linh lực nổ tung ở giữa hai người, Cuồng Ma bất ngờ không đề phòng, trực tiếp bị trọng thương, cả người bay ngược về phía sau.
Một tên Tiên Vương Ma tộc khác vội vàng đỡ Cuồng Ma lại, sau khi hạ xuống triệt tiêu đi vài vòng linh lực trên người hắn ta, lúc này Cuồng Ma mới ổn định lại.
Mà lúc này, trước ngực Cuồng Ma đã xuất hiện một vết thương, suýt nữa xuyên thủng bộ ngực của hắn ta!
“Thật to gan, dám ra tay ở đây!” Cuồng Ma ôm vết thương, phẫn nộ quát, “Có gan thì xưng tên ra!”
Nam tử nhân loại ung dung quay người lại, hừ lạnh một tiếng, “Thứ nhất, là ngươi ra tay trước, không phải ai cũng có thể vỗ vai của ta!”
Quả thật không phải ai cũng có thể vỗ vai của hắn, A Thiết có thể cản vai hắn, Thập Bộ Quỵ Nhất Nhân có thể khoác vai của hắn, thậm chí Tiểu Thú có thể nằm sấp trên lưng hắn... Thế nhưng, những người không liên quan khác cũng đừng nói đến!
“Thứ hai, các ngươi ồn ào ở đây nửa ngày, ngăn cản trước mặt ta lại không vào trong, ta khuyên các ngươi hoặc là ra tay, hoặc là câm miệng cho ta, đừng lãng phí thời gian của ta!”
“Thứ ba, ta có bằng hữu Ma tộc, nhưng ta không thích những tên không coi ai ra gì, ngươi gọi là Cuồng Ma đúng không, về sau ngươi sửa lại Tiên hào đi.”
“Ở trước mặt ta, ngươi còn chưa xứng cuồng!”
“Phách lối!” Cuồng Ma tức giận không chịu nổi, tránh khỏi đồng bạn đang giữ lại, cả người hóa thành một luồng khói đen, nhào về phía Lục Thần, “Hắc Ma Sát Khí. Vô Ảnh Xâm Tập! Chết đi cho ta!”
“Thần Ma Tinh Thể!” Đối phương rõ ràng đã dùng kỹ năng tinh thể, Lục Thần quyết đoán phát động Thần Ma Tinh Thể nhị giai.
Thần Ma Tinh Thể nhị giai, đủ để áp chế các loại hình tinh thể tứ giai khác!
Chân thân của Cuồng Ma lập tức bị bức ra!
“Nghịch Thần Du Long!”
Mất đi trạng thái tinh thể, uy lực của Hắc Ma Sát Khí giảm mạnh, sau khi Lục Thần nhẹ nhõm ngăn công kích của đối phương lại, đột nhiên đâm ra một thương.
Đối phương là Tiên Vương ngũ tinh, thực lực cũng không kém, nhanh chóng mở ra Thiên Ma Hộ Thể, chỉ là Lục Thần vẫn dùng một thương đánh bay Cuồng Ma!
Oanh một tiếng, Cuồng Ma đâm xuyên ngọn núi, lọt vào trong đó!
Ngắn ngủi không đến một phút, Lục Thần đã đánh lui Cuồng Ma hai lần, mọi người ở đây đều trợn mắt hốc mồm.
Tuy nói không phải hai bên chiến đấu dưới tình huống công bằng, ngay từ đầu Cuồng Ma không phòng ngự, đã bị nam tử Nhân tộc đánh trọng thương, sau đó chiêu thứ hai là bị thương lúc chiến đấu, nhưng từ trước đến nay chiến đấu ở dã ngoại cũng không có công bằng gì đáng nói.
Là một Tiên Vương ngũ tinh, nhất định phải có thực lực phòng ngự đánh lén, huống chi là hắn ta ra tay giữ người lại trước.
Vừa rồi Cuồng Ma cũng không đỡ được Nhân tộc này đánh lén!
Núi đá đổ xuống, Cuồng Ma đứng lên từ trong đống phế tích, hai mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm Lục Thần.
Lần này, sau khi bị Nghịch Thần Du Long đánh trúng, linh lực trong cơ thể hắn ta hỗn loạn, đã không có sức đánh tiếp một trận.
“Ngươi, ngươi có dám để lại Tiên hào, ngày khác Cuồng Ma ta sẽ lấy máu của ngươi, rửa sạch nỗi nhục ngày hôm nay!”
Lục Thần hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi về phía vết nứt, lúc sắp đi vào vết nứt, mọi người mới nghe hắn mở miệng.
“Cái mạng này của ngươi, là ta nể mặt Viêm Ma mà giữ lại! Lần sau nếu còn trêu chọc ta, tuyệt đối không hạ thủ lưu tình!”
“Nhớ cho kĩ, ta gọi là... Duy Ngã Độc Cuồng!”
Dứt lời, Lục Thần đã tiến vào vết nứt.
“Duy Ngã Độc Cuồng... Được, ngươi chờ đó, Cuồng Ma ta nhất định trả lại gấp trăm lần mối nhục ngày hôm nay!” Cuồng Ma nhìn chằm chằm vào bóng lưng đi xa kia, hung hăng nói.
...
Vết nứt không phải là Truyền Tống Môn, linh lực ở đây cực kỳ hỗn loạn.
Vừa đi vào vết nứt, Lục Thần như đứng trong tinh không, đồng thời cảm nhận được một cỗ sức mạnh cường đại đang điên cuồng xé rách nhục thể của hắn.
Phía trước còn có không ít người đang đi xuyên qua “tinh không”, chắc là bọn họ tiến vào vết nứt sớm một bước.
Lúc này bọn họ đang dốc hết toàn lực chống lại lực lôi kéo.
Phía trước trăm mét, cả người một Tiên Vương Ma tộc bộc phát ra linh lực kinh khủng, chỉ là đột nhiên, thân thể của hắn ta trực tiếp nổ tung từ bên trong.
Nhất thời thịt bay tứ tung, thậm chí ngay cả linh hạch cũng nổ tung!
Một màn này khiến Lục Thần vô cùng hoảng sợ.
Thực lực Tiên Vương Ma tộc vừa rồi khá cường hãn, mạnh hơn rất nhiều Tiên Vương đang ra sức chống cự lực lôi kéo, thế nhưng kết quả lại là hắn ta vẫn lạc?
Không đúng! Đột nhiên Lục Thần nhớ tới lời Thái Hồng nói.
Vết nứt này có yêu cầu giới hạn đẳng cấp cao nhất!
Đẳng cấp quá thấp sẽ không thể chịu được lực lôi kéo, đẳng cấp quá cao lại nổ tung từ bên trong!
Lực kéo còn đang xé rách nhục thân Lục Thần, Lục Thần vội vàng vận linh lực chống cự.