Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1764 - Chương 1751: Đều Phải Chết! (9/15)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1751: Đều phải chết! (9/15)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

“Vậy ngươi chờ một chút, đúng rồi, ta giúp ngươi tìm mấy viên Tiên Thể Tái Sinh Đan từ trong đống này, ăn đi.” Lão Bối ném mấy viên đan dược qua.

Lục Thần ăn đan dược, thương thế của hắn đang nhanh chóng chuyển biến tốt đẹp.

Lão Bối dần thu mười rương bảo vật lớn vào một nạp giới nho nhỏ.

Sau đó hắn ta đưa nạp giới cho Lục Thần.

Kích cỡ giới chỉ đúng lúc phù hợp với ngón áp út, Lục Thần liền đeo lên ngón áp út.

“Ha ha, phát tài rồi!”

Lão Bối nói, “Tiên Thể Tái Sinh Đan là đan dược cực phẩm, thương thế của ngươi đã không có trở ngại gì.”

“Thời gian cũng không còn nhiều lắm, ngươi phải đi rồi. Lần sau muốn tới, phải đợi Cửu Thiên Hằng Tinh thăng cấp lần nữa.”

Lục Thần nhìn Si Ma đang nghỉ ngơi ở bên cạnh một chút, lắc đầu, “Nếu đều là loại đối thủ như Si Ma này, ta vẫn hy vọng tới muộn một chút...”

Si Ma ôm bụng dưới nhìn Lục Thần, hiếm khi nào lộ ra vẻ tươi cười, “Cái tên nhà ngươi, giết cũng đáng tiếc... Khụ khụ...”

“Si Ma, chừng nào ngươi có thể khôi phục?”

“Lần này bị thương hơi nặng, linh hạch bị trọng thương, có lẽ phải hơn mười ngày.” Si Ma nói.

Lục Thần gật đầu, hắn rất thưởng thức Si Ma, hai người lại không có tử thù, thấy hắn ta không chết cũng thở phào nhẹ nhõm.

“Duy Ngã Độc Cuồng, thời gian ngươi tới Thiên Ngoại Thần Ma điện đã gần hết...” Ở bên canh, lão Bối thúc giục.

“Lão Bối, có thể tiết lộ tầng tiếp theo có độ khó gì không?”

“Không thể!”

Lục Thần nhíu mày, ngay cả độ khó cũng không lộ ra, cái tên này thật sự quá hẹp hòi.

Nhưng cho dù nói thế nào, lần này cuối cùng cũng không có nguy hiểm gì, chẳng những nhận được một lượng lớn tài nguyên, hơn nữa hắn còn tăng lên vận linh tùy tâm, điểm mấu chốt nhất là, hắn lĩnh ngộ được Thiên Nộ Cuồng Thương không tầm thường!

Thiên Nộ Cuồng Thương công kích đơn thể, uy lực càng lớn hơn Thiên Mẫn Chi Kiếm!

Lục Thần tới đây đã ba ngày, không biết bên ngoài đám người kia còn ở đó hay không, có người đang canh chừng hắn hay không.

Nhưng Lục Thần vẫn phải đi, dị giới cũng có chuyện vô cùng quan trọng chờ hắn làm!

Lão Bối chỉ vào truyền tống môn ở hậu điện, ra hiệu Lục Thần nên rời đi, Lục Thần hít sâu một hơi, cũng không thoát khỏi Thần Ma Cộng Sinh, trong tay cầm Hư Không Diệt Thần Thương, trực tiếp bước vào Truyền Tống Môn.

Nhìn bóng lưng Lục Thần biến mất ở trong Truyền Tống Môn, Si Ma nửa dựa vào ghế, yếu ớt nói, “Này, ngươi nói tên kia có khả năng...”

“Si Ma, ngươi đừng suy nghĩ hão huyền, ngươi hiểu rõ hơn ai hết Thiên Ngoại Thần Ma điện là nơi nào.”

“Từ xưa đến nay, chưa từng có người có thể thông qua Thiên Ngoại Thần Ma điện!”

Lão Bối xoay người nhìn về phía Si Ma, “Dưỡng thương thật tốt đi, mặc dù ngươi không có cơ hội giải thoát, nhưng ít ra thời điểm hắn còn sống, ngươi đã có thể đi đến ngoại điện.”

Si Ma nghe xong, thở dài một hơi.

Đến ngoại điện một chút, đối với hắn ta đã là một loại hi vọng xa vời.

...

Lục Thần mới ra khỏi Truyền Tống Trận, phát hiện bên cạnh mình có một hố sâu to lớn, sâu không thấy đáy!

Cái hố to này là những Tiên Vương Ma tộc lưu lại trước đây!

Nhìn thấy cái hố to này, Lục Thần trợn tròn đôi mắt, “Muốn giết ta đúng không! Rất tốt! Kế tiếp, ta sẽ chơi đùa với các ngươi!”

“Còn ngươi nữa, Thiên Cơ! Lục Thần ta không giết ngươi, thề không làm người!”

Nhắc tới Thiên Cơ, hai mắt Lục Thần liền bốc lên sương mù màu xanh lá cây.

Suýt chút nữa tên này đã hại chết mình nhiều lần, nếu lần này đã biết hắn ta giở trò ở sau lưng, vậy tuyệt đối không thể tha cho hắn ta!

Xung quanh không có người, nhưng Lục Thần cũng không thể ở chỗ này lâu, vội vàng biến mất vào rừng.

...

Lục Thần rời dị giới đã ba ngày, cũng không rõ tình hình hiện tại bên này như thế nào, hắn bỏ ra chút thời gian, lặng lẽ chạy tới chỗ vết nứt.

Lúc này, vẫn có một lượng lớn Tiên Vương xuyên qua từ vết nứt, số lớn dị thú đang đánh giết Tiên Vương vừa truyền tống tới, có Tiên Vương bị trực tiếp chặn giết, mà một ít Tiên Vương cường đại thì nhanh chóng thoát đi.

Lục Thần thoáng yên tâm một chút, ít nhất vết nứt vẫn còn công hiệu.

“Nghĩ biện pháp tìm ra tế đàn cấp chín, sau đó lại nghĩ biện pháp trở về!”

Lục Thần lại chui vào rừng rậm.

Muốn tìm tế đàn thật ra cũng không khó, bởi vì lúc nào Lục Thần cũng có thể nhìn thấy vài chỗ có cột sáng xông thẳng tới chân trời, chắc là có người triệu hoán tế đàn chi linh.

Một lát sau, Lục Thần tìm được một tế đàn hơi lớn, thừa dịp không có người mau chóng tới kích hoạt tế đàn.

Chỉ là khi hắn để thú hạch tồn kho lên, tế đàn hơi sáng lên rồi tối lại.

“Linh lực không đủ sao?” Lục Thần nghĩ nghĩ, lại thêm hơn mười thú hạch.

Lần này bốn phía sáng mạnh hơn một chút, nhưng vẫn không kích hoạt được tế đàn.

Lục Thần lại tăng giá, lần này thả 100 viên lên, cuối cùng kích hoạt được tế đàn.

Hiện lên là một nữ Tinh Linh đắm chìm trong thánh quang, lộ ra vẻ vô cùng thánh khiết.

“Ngươi muốn nhận sức mạnh, hay là muốn lấy chỉ dẫn?”

“Ta muốn lấy chỉ dẫn, nói cho ta biết Xi Mãng ở đâu!” Trong mắt Lục Thần mơ hồ hiện ra sát ý.

“Mười lăm dặm phía tây có một tòa tế đàn, bọn họ đang kích hoạt tế đàn!”

Lục Thần không nói hai lời, nhanh chóng chạy về tế đàn phía tây!

“Xi Mãng, các ngươi không giết ta, vậy không hay rồi, lần này ta muốn toàn bộ các ngươi đều chết ở đây!”

Lục Thần trực tiếp mở Trí Chi Tử Địa, một đường di chuyển vị trí, chạy thẳng về phía tây.

Sau mười mấy phút, Lục Thần chạy tới trước tế đàn, lúc này đoàn người Xi Mãng vừa chặn đường đánh một nhánh tiểu đội dị thú mười người, đang thay nhau kích hoạt tế đàn.

Có lẽ vừa xảy ra chiến đấu, bọn họ bày ra đại trận, cho nên Lục Thần mới không nhìn thấy cột sáng chọc trời bên này.

Lúc này, Thương Yên đã triệu hồi ra tế đàn chi linh.

“Ngươi muốn lấy được sức mạnh, hay là muốn lấy được chỉ dẫn?” Tinh Linh kia hỏi.

“Ta muốn...”

Đúng vào lúc này, một người đi ra từ trong rừng.

Hắn cầm thương vung lên ở trước người, giọng điệu lười biếng, “Ta thấy, tốt nhất ngươi nên chọn sức mạnh! Biết đâu khi lấy được sức mạnh, ngươi có thể sống lâu hơn mấy giây.”

Đám người khiếp sợ nhìn về phía người nói chuyện.

“Duy Ngã Độc Cuồng!”

Bình Luận (0)
Comment