Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Mục Long, đi nhanh đi, không đi sẽ không có cơ hội nữa!"
50 vạn đại quân dị thú, số lượng gấp mấy lần Tiên Vương, hơn nữa Tiên Vương tự chiến đấu riêng lẻ như rắn không đầu, đánh lâu dài bọn họ tất bại!
Hiện tại chỉ có thể lần lượt bỏ chạy.
"Các ngươi đi đi, ta vẫn chưa thể đi được!" Mục Long lấy ra một tấm phù, lo lắng nhìn vào đó.
Tên kia vẫn chưa sử dụng Thiên Lí Khiên Dẫn Phù, hắn ta vẫn không thể đi!
Toàn thân Lục Thần không thể động đậy, Tiểu Nguyên vội vàng ngậm Lục Thần lên, mang theo hắn cùng nhau đột phá vòng vây.
Cũng may thủ lĩnh dị thú cũng đồng thời bị thương nặng, dẫn tới hiện tại đại quân dị thú cũng khá hỗn loạn.
Mặc dù như vậy, những dị thú binh sĩ này vẫn là sự uy hiếp đáng sợ với Tiểu Nguyên.
Đủ loại kỹ năng điên cuồng đập tới, vô tận thú triều liên tục không ngừng đổ dồn về phía Tiểu Nguyên.
Không lâu sau, trên người Tiểu Nguyên đã hiện đầy vết thương.
Lục Thần mắt mở trừng trừng nhìn Tiểu Nguyên liều mạng hộ chủ, tiếp tục như vậy nữa, bọn họ phải chết ở nơi này!
Nhưng lúc này thân thể của hắn lại nặng nề như đeo chì, ngay cả đầu cũng không ngẩng lên nổi.
"Thâu Thiên, nhanh lấy tấm phù kia!"
Một tấm phù xuất hiện ở trước mặt Lục Thần.
Lục Thần không thể nhúc nhích, linh lực trong cơ thể cũng bị đánh xơ xác, không thể kích hoạt Khiên Dẫn Phù, mà Tiểu Nguyên thì đang ngăn địch, càng không thể kích hoạt Khiên Dẫn Phù.
Trong lúc Lục Thần thử mấy lần, đống đổ nát dưới tế đàn đột nhiên nhúc nhích, một chiếc trảo vương đầy máu vươn ra từ trong đống loạn thạch.
"Ta muốn giết chết các ngươi!" Giọng nói tên thủ lĩnh truyền ra, nó lại hồi phục trước Lục Thần một bước!
Lục Thần mắt trợn tròn, nếu còn không đi thì bọn họ sẽ hoàn toàn không đi được nữa.
Đứng trước sự sống chết, cánh tay trái Lục Thần đột nhiên giật giật, linh lực bên trong cánh tay trái bắt đầu hồi phục bình thường.
Thời khắc quan trọng, cánh tay Thần Ma Thái Hư lại hồi phục trước thân thể Lục Thần một bước!
Lục Thần ra sức giơ cánh tay trái lên cầm Khiên Dẫn Phù.
Nhưng lá bùa không có phản ứng!
"Đáng chết, linh lực không đủ khởi động tấm phù!" Lục Thần chửi một câu. Không ngờ có ngày ngay cả một tấm phù hắn cũng không mở được chỉ vì linh lực không đủ.
Mắt thấy tên thủ lĩnh dị thú sắp bước ra khỏi đống loạn thạch, Lục Thần nhanh chóng suy nghĩ đối sách.
Hiện tại linh lực trong cơ thể hắn quá hỗn loạn, thứ duy nhất có thể sử dụng có lẽ chỉ có một ít công pháp cấp thấp nhất.
Nghĩ tới đây, Lục Thần nghiến răng một cái, dốc hết toàn lực: "Tam Thế Luân Hồi... Tam Trọng Môn... Tơ Nhện Quấn Quanh... Tiểu Nguyên, đi mau!"
Tơ Nhện Quấn Quanh? Đây là kỹ năng đầu tiên Lục Thần lấy được ở Nhất Trọng Thiên. Có nằm mơ Lục Thần cũng không ngờ, hắn lại dùng môn công pháp này để đối phó dị thú có thể so với Tiên Vương ngũ tinh.
Tuy Tơ Nhện Quấn Quanh chỉ là đẳng cấp thấp, nhưng thắng ở tính bất ngờ, hơn nữa có lẽ dị thú cũng không đề phòng Lục Thần, nên có mấy con bị trói lại.
Mấy con dị thú kia nổi giận, trực tiếp xé rách Tơ Nhện Quấn Quanh thoát ra.
Nhưng khi bọn chúng vừa thoát ra thì phát hiện con dị thú phản bội kia đã ngậm theo tên nhân loại chạy ra khỏi vòng vây, đang truyền tống bước ngắn di chuyển nhanh về phía xa.
"Grào...!" Trăm vạn dị thú lao theo hai người chạy trốn, đẳng cấp kỹ năng truyền tống thấp như vậy, muốn chạy trốn khỏi bọn chúng tuyệt đối không phải là chuyện đơn giản!
Linh lực của Lục Thần đang chậm rãi hồi phục, ít nhất có thể chống đỡ đủ để hắn duy trì sử dụng Tam Trọng Môn.
Mấy phút sau, cuối cùng Lục Thần cũng đã ổn định lại linh lực trong cơ thể. Hắn nhanh chóng thu Tiểu Nguyên lại, sử dụng "Hư Không Cửu Bộ!"
Tốc độ Lục Thần lập tức tăng nhanh.
Thế nhưng phía sau hắn, đại quân dị thú kết bè kết đội truy sát không ngừng. Những nơi chúng đi qua, rừng rậm bị san bằng, mặt đất ầm ầm rung động, thanh thế mênh mông cuồn cuộn!
Lục Thần thật sự vẫn còn bị thương nặng, tốc độ đã không thể nhanh hơn nữa, muốn hoàn toàn cắt đuôi thiên quân vạn mã phía sau, cơ hội duy nhất là sử dụng đồ của người có duyên gặp mặt hai lần kia!
Hắn lại lấy ra Khiên Dẫn Phù.
Chỉ là, trận chiến bên phía khe nứt chắc đã giằng co được nửa giờ...
Tên kia có còn ở đó hay không?
Lục Thần cũng không kịp nghĩ nhiều như vậy, một tay đặt trên lá bùa, lúc này lá bùa hơi phát sáng lên, chỉ chờ người ngoài ngàn dặm hưởng ứng!
...
Bên Lục Thần chiến đấu đặc biệt kịch liệt, mà trận chiến trước khe nứt cũng không nhẹ nhàng chút nào.
Mục Long cùng một nữ tử bị tám con dị thú vây quanh, nàng này là nữ tử ủng hộ Lục Thần nhập bọn trước đó.
Lúc này, trên người Mục Long và nữ tử kia đều đã trúng chiêu nhiều nơi, tiên huyết nhiễm đỏ trang phục, thực lực hai người đều đã giảm đi rất nhiều.
"Mục Long, dị thú càng ngày càng nhiều, không đi bây giờ chúng ta sẽ không đi được nữa!" Nữ tử vội la lên.
"Phượng Vũ, ngươi đi trước đi, ta đã đồng ý chờ Duy Ngã Độc Cuồng hai ngày!" Mục Long xuất kiếm ép lui một con dị thú, đồng thời vội vàng dùng một viên đan dược thoa lên vết thương ở cơ bụng.
"Đừng nói đùa, ai có thể chống đỡ được hai ngày ở chỗ này chứ!" Phượng Vũ la lên, "Chúng ta chờ hắn ở đây sắp được nửa giờ đã là hết lòng rồi!"
"Nếu ta đã hứa hẹn với hắn, thì sẽ không thất tín!" Mục Long Kiên định nói, "Ngươi đi trước đi, đừng chết theo ta ở nơi này!"
Lời nói của Mục Long như muốn chứng minh hắn ta đã chuẩn bị sẵn sàng chết ở nơi này.
Phượng Vũ vừa vội vừa giận, "Vì sao ngươi cứ nhất định phải chờ được hắn chứ! Chúng ta quen biết đã hai trăm năm, chưa từng thấy ngươi không tiếc hy sinh tính mạng bản thân vì một người như vậy!"
"Bởi vì... Hắn là hy vọng!" Mục Long đột nhiên nói ra nguyên nhân!
"Mục Long ta cũng đã từng là thiên tài ngạo thị một phương, thế nhưng sau khi thành Tiên, ta cũng hiểu ra được một cái lý lẽ: Cho dù thành tiên, thì ngươi, ta cũng chỉ là đồ chơi của Cửu Thiên mà thôi!"
"Chúng ta quả thực đang từng bước mạnh mẽ, nhưng ngươi suy nghĩ thật kỹ xem, chúng ta thật sự có năng lực thay đổi điều gì sao? Không, chúng ta không thay đổi được cái gì cả!"