Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Thiên Nộ Cuồng Thương? Đây... Đây không phải là chiêu thức của Cuồng Thương Thiên Tôn sao?! Trường thương màu đen kia là... Hư Không Diệt Thần Thương?!"
"Cảnh giới vận linh như thực đăng phong tạo cực, công kích có thể sánh ngang với Tiên Vương cửu tinh, công kích nguyên tố Hỏa còn kinh khủng như vậy, hơn nữa còn có Hư Không Diệt Thần Thương của Cuồng Thương Thiên Tôn?! Rốt cuộc tên Duy Ngã Độc Cuồng này là ai? Vì sao chưa mở Tiên lộ đã có chiến lực kinh khủng như vậy?"
"Lực tương tác nguyên tố Hỏa của hắn là bao nhiêu? Trông lực lượng hỏa diễm trong một thương này phát ra, ít nhất cũng trên ba mươi ngàn!"
Một chiêu Thiên Nộ Cuồng Thương, hủy thiên diệt địa!
Ưng Vương cố gắng lấy linh thuẫn ngăn cản, nhưng trước liệt diễm ngập trời, linh thuẫn của hắn ta lập tức bị kích phá.
Ngay sau đó, trường thương lóe lên như một ngọn lửa màu đen, trực tiếp xuyên qua cơ thể Ưng Vương!
Trong chớp mắt, toàn bộ ổ bụng của Ưng Vương đã bị đốt thành tro bụi!
Ưng Vương giỏi về không chiến, lúc này từ trên cao rơi thẳng xuống, đập mạnh trên mặt đất!
Toàn bộ Tiên Đấu Trường hết sức yên tĩnh, không có một ai phát ra tiếng động, bởi vì lúc này mọi người đều đã bị một màn trước mắt làm cho kinh hãi đến trợn mắt há hốc mồm.
Không chiến? Tiên Vương cửu tinh? Một đối bốn?
Thế nhưng, những điều này không hề thay đổi kết quả sau cùng!
Ở trong tay Duy Ngã Độc Cuồng, cho dù là Tiên Vương cửu tinh, vẫn là một chiêu giết địch như cũ!
Tiên Vực Nhân tộc vốn đang hò hét loạn cào cào khắp Tiên Đấu Trường, lúc này lại yên tĩnh đến đáng sợ.
Những tên vừa nói Duy Ngã Độc Cuồng đi chịu chết, lúc này trong đầu đã choáng váng kêu ong ong.
Bọn họ trợn trừng mắt nhìn hình ảnh phát ra trong Ảnh Thạch như thể vừa trông thấy tình cảnh gì đó khó có thể tưởng tượng nổi, trên mặt tất cả bọn họ chỉ toàn là vẻ kinh hoảng.
Thành Tiên đã trăm ngàn năm, hiện tại vẫn có người thay đổi thế giới quan của bọn họ, đây là việc khó tin biết bao nhiêu!
Phượng Vũ há hốc miệng hồi lâu vẫn không thể thốt ra được nửa chữ.
Thật vất vả nàng mới khép miệng lại được, sâu kín nói với Mục Long, "Lục Thần hắn... Hắn cứ giết Ưng Vương như vậy sao?"
Hiện tại Mục Long cũng đang không nói nên lời, Phượng Vũ hỏi hắn ta, nhưng hắn ta nào biết!
Rõ ràng mấy tháng trước, lúc hắn ta giao thủ với Lục Thần, tên kia vẫn chưa kinh khủng như vậy!
Hình như Phượng Vũ cũng không trông cậy vào Mục Long có thể nói ra lý do, lại không ngừng cảm thán, "Trời ơi, không coi Dần Hổ, Tử Đồng, Tượng Thần ra gì, đánh chết Ưng Vương! Vừa rồi rõ ràng là sát chiêu của đám người Ưng Vương, kết quả lại lập tức bị giết ngược!"
Bắt đầu từ Cự Tượng Chấn Địa, rõ ràng Lục Thần đã nằm ở thế bị động tuyệt đối.
Hắn lại mạnh mẽ xoay chuyển từ bị động thành chủ động, hơn nữa có câu “làm bị thương mười ngón không bằng cắt đứt một ngón tay”, nhất là ở thời điểm lấy một địch nhiều càng phải như vậy.
Lục Thần chính là như vậy, trực tiếp đánh chết một trong bốn gã Tiên Vương!
"Chiến thuật, kinh nghiệm, phản ứng, chiêu thức sử dụng, thực lực thực chiến... Không có mặt nào Lục Thần không phải là hạng nhất!" Phượng Vũ cảm thán, "Ta thật sự không dám tưởng tượng, nếu hắn thật sự mở ra Tiên lộ, sẽ là nhân vật khủng bố cỡ nào!"
Cuối cùng Mục Long cũng có cơ hội nói chuyện, "Thật ra, mặc dù hắn vẫn chưa mở ra Tiên lộ, nhưng một khi hắn mở ra sẽ là tiền cổ vô nhân!"
"Mẹ nó... Câu cá thật sự có thể khiến người ta trở nên mạnh như vậy sao!" Thân phận Tiên Vương cao quý như Mục Long, cuối cùng vẫn không nhịn được văng tục.
Một tên rảnh rỗi đến mức luyện câu cá đến Tiên cấp, sao có thể tiến bộ nhanh như vậy?! Điều này căn bản không hợp logic!
Ở bên cạnh, Diệp Phàm thở dài một tiếng, "Sư phụ quá mạnh mẽ, làm đệ tử của sư phụ, ta cũng cần phải liều mạng cố gắng, quyết không thể làm mất mặt sư phụ!"
Trong chiến trường, Lục Thần mở ra Huyết Ma Cốt Dực, nhìn ba gã Tiên Vương dưới mặt đất.
Cuối cùng hắn cũng có thời gian lau đi vết máu ở khóe miệng, vừa rồi liên tục va chạm lá chắn linh lực, hắn cũng không dễ chịu.
Nhưng vẫn trong phạm vi có thể chấp nhận, huống hồ đó cũng là cách nhanh nhất để chuyển thủ thành công.
Lúc này, sắc mặt ba gã Tiên Vương nhìn Lục Thần đã hoàn toàn khác hẳn với vừa rồi, trước đó bọn họ căn bản không để Lục Thần vào mắt.
Mà hiện tại, ba người không tự chủ tập trung lại, nhìn Lục Thần như lâm đại địch!
"Phối hợp của chúng ta chắc chắn không chê vào đâu được, hắn lại có thể giết ngược Ưng Vương!"
"Đáng chết, tên này... Rất mạnh!"
"Đừng hốt hoảng, lúc trước là do chúng ta đều coi thường, hiện tại chúng ta lấy ra bản lĩnh thật sự, ta không tin dưới Tiên Tôn lại có đối thủ ba người chúng ta liên thủ cũng không thể giết chết!"
Đúng vào lúc này, Lục Thần chợt lao xuống, trực tiếp đứng trước mặt ba người.
"Ta đã sớm nói các ngươi dốc hết toàn lực rồi, sớm nghe lời của ta, cố gắng giết ta, như vậy ta còn phải tốn nhiều sức lực hơn. Hiện tại các ngươi chỉ còn lại ba người, đã hoàn toàn không có cơ hội nữa."
Ba Tiên Vương nhìn chằm chằm Lục Thần.
Lục Thần cười lạnh một tiếng, "Làm sao? Không tin?"
Dứt lời, Lục Thần cánh tay trái vung mạnh xuống phía dưới một cái, lập tức cánh tay của hắn trở nên khác hẳn bình thường.
Trên thân thể của con người, lại có một cánh tay Ma Thần vừa dài vừa lớn vô cùng, nó không chênh lệch bao nhiêu so với thân người Lục Thần.
"Đây... Đây là cánh tay Ma Thần?!"
"Không phải, là cánh tay Thần Ma Thái Hư!" Tượng Thần híp mắt lại nói, "Cái tên này có Thần Ma Thiên Uy, Thần Ma Cửu Biến, lại còn có cánh tay Thần Ma Thái Hư!"
"Thần Ma Nghịch Mệnh? Hắn gom đủ ba món Thần Ma Nghịch Mệnh?! Vừa rồi hắn vẫn chưa dùng hết toàn lực!"
Lục Thần lắc đầu, hừ lạnh một tiếng, "Các ngươi thật sự hoàn toàn không biết gì về ta cả!"
Tay trái giơ thương, Lục Thần mắt sáng như đuốc, "Thật xin lỗi, ta đang đi tìm người, không muốn tốn thời gian cùng các ngươi nữa!"
"Một thương này, kết thúc chiến đấu!"
Lúc này đây phản ứng người xem xung quanh ngược lại đã không còn ầm ĩ nữa.
Dù sao bọn họ cũng đã biết cái tên này cuồng tới mức nào, dù sao sau khi hắn nói ra điều gì đó ngông cuồng, hình như đều trở thành sự thực...