Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Lần này, ta sẽ lấy đầu trên cổ hắn xuống!"
Tiểu Lục đưa qua mấy viên đan dược. Chiến với Yêu tộc một trận, Lục Thần tiêu hao quá nhiều, hơn nữa còn bị chút nội thương.
Nhưng Lục Thần suy nghĩ một lát, lại trả đan dược về cho Tiểu Lục nói: "Tiểu Lục, hiện tại ta không thể dùng đan dược!"
"Thập Dực, sau khi tới Tiên Vực Thần Duệ tộc, tìm một ngoại ô hẻo lánh, ta muốn tĩnh dưỡng hai ngày."
Tiểu Lục khẽ nhíu mày, nhanh chóng đoán được tính toán của Lục Thần: "Lão đại cố ý làm như thế là để Thiên Cơ biết trọng thương của ngươi chưa lành?"
Tiểu Thú thắc mắc hỏi: "Nhưng cha à, nếu muốn cố ý để Thiên Cơ biết, thì vì sao chúng ta không tới thành thị lớn một chút, vậy tin tức cũng truyền đi nhanh hơn. Tĩnh dưỡng ở ngoại ô, ngộ nhỡ hắn không biết thì sao?"
Lục Thần mỉm cười: "Chắc chắn Thiên Cơ sẽ luôn chú ý tới hành động của ta, hơn nữa hành tung của ta đã sớm lộ rồi, dựa vào bản lĩnh của hắn đương nhiên sẽ tìm được ta!"
"Ta càng che giấu chuyện bị thương thì hắn càng tin đó là thật! Ta càng gióng trống khua chiêng, thì hắn lại càng nghi thần nghi quỷ!"
Tiểu Thú chợt hiểu ra gật đầu, đối phó với lão hồ ly đa mưu túc trí như Thiên Cơ thì phải dùng chút mưu kế.
"Cha, vậy... Lôi đài bên phía Thần Duệ, ngươi còn muốn đánh đủ năm trận sao?"
"Đương nhiên! Đó không phải đều là tiền à! Hơn nữa, ta càng đánh đủ năm trận, chắc chắn Thiên Cơ càng tự tin sự hiểu biết của hắn về ta không có sai lệch!"
Nói tới đây, Lục Thần hừ lạnh một tiếng: "Lão cẩu Thiên Cơ, thích tính kế phải không. Lần này lão tử chơi với ngươi, xem ai tính kế ai!"
...
Hai ngày sau, Lục Thần tiến vào Tiên Vực Thần Duệ tộc.
Vừa vào Tiên Vực Thần Duệ tộc, Lục Thần đã phát hiện ở xa xa có người đang giám thị hắn.
Những người này không phải người của Thiên Cơ. Tên kia quen thói làm việc bí mật, mà những Thần Duệ tộc này lại không có ý định che giấu, chỉ đứng ở phía xa nhìn rồi đi theo hắn.
"Thập Dực, Long Ảnh Phong Vân!"
Thập Dực gầm nhẹ một tiếng, nhanh chóng trốn vào trong tầng mây, mắt thường khó mà phát hiện ra!
Mấy giờ sau, trên không một khu rừng nguyên thủy rậm rạp xuất hiện một con cự long. Cự long xoay mấy vòng trên không trung rồi nhanh chóng biến mất, ngay sau đó một bóng người từ trên cao nhanh chóng chui vào trong rừng!
Mà tất cả những chuyện này đều bị người khác biết được.
...
"Thiên Cơ, có người phát hiện tung tích của Duy Ngã Độc Cuồng." Trên lưng một con cự ngao, Hắc Nham đi tới bên cạnh Thiên Cơ nói: "Tên kia bỏ rơi đám người Thần Duệ tộc, trốn vào trong Thiên Sơn mật lâm, đang điều trị thương thế."
Thiên Cơ khẽ nheo mắt lại: "Tên kia thật sự tới Tiên Vực Thần Duệ rồi?"
"Ừ."
Thiên Cơ cười lạnh một tiếng: "Không hổ là Duy Ngã Độc Cuồng! Vẫn cuồng vọng như thế!"
"Đáng tiếc, cho dù ngươi có cắt đuôi được đám người Thần Duệ tộc, nhưng lại không thoát khỏi cơ sở ngầm của ta."
Hắc Nham nói: "Theo lộ trình di chuyển của hắn, hiện tại hình như hắn đang đuổi theo ngươi. Người này không đơn giản, lại có thể lấy một địch bốn, đánh bại bốn tên Tiên Vương cửu tinh của Yêu tộc!"
"Đuổi? Sao có thể để hắn đuổi kịp chứ!" Thiên Cơ không sợ hãi nói: "Ta thừa nhận Duy Ngã Độc Cuồng rất mạnh, nhưng ngươi cũng thấy đấy, hắn bị thương rồi!"
Thiên Cơ nheo mắt lại: "Hắn lén lút trốn vào Thiên Sơn mật lâm là tránh để ta biết được chuyện hắn bị thương. Đáng tiếc, hắn không biết ta tai mắt thông thiên, cho dù hắn trốn xa ngàn dặm thì cũng không thể thoát khỏi mắt ta được!"
"Ta đã có thể tính ra thực lực cao nhất của hắn rồi! Chỉ là chưa chắc hắn có thể sống sót ở Thần Duệ tộc!"
"Mà cho dù hắn khiêm tốn lại, không đánh đủ năm trận, may mắn thông qua Thần Duệ tộc, thì cường giả Thần Duệ tộc cũng sẽ khiến hắn phải trả giá cực lớn. Dựa vào tính cách của Duy Ngã Độc Cuồng, lúc đó ta thả ra thêm chút tin tức, cố ý kích thích hắn, thì hắn sẽ không tiếc mang theo thương thế mà đuổi tới chỗ ta. Đến lúc đó, không cần ta ra tay, những tên biến thái ở trạm tiếp theo có thể đưa hắn vào chỗ chết!"
Hắc Nham không tiếp lời, dù sao từ trước tới nay luôn là Thiên Cơ tính toán mấy chuyện này.
"Hừ, Duy Ngã Độc Cuồng, ân oán giữa hai chúng ta cũng nên giải quyết thật tốt! Muốn giết ta sao? Ngươi còn không xứng!"
Sau khi Lục Thần hạ xuống thì nuốt đan dược của Tiểu Lục cho, khôi phục một cách nhanh chóng.
Không bao lâu sau thì Tiểu Mao Đoàn và Tiểu Nguyên đã biến thành bộ dạng như Tiểu Mao Đoàn chui ra từ trong rừng.
"Xèo xèo xèo."
Cách đây mười dặm quả nhiên có người đang giám thị bọn họ!
Lục Thần cười lạnh một tiếng, gọi Tiểu Mao Đoàn và Tiểu Nguyên về, rồi khôi phục thương thế.
Kỳ thật Lục Thần đã sớm khỏi hẳn rồi, nhưng hiện tại hắn không vội vàng rời khỏi nơi này. Mãi tới một ngày rưỡi sau, hắn mới một lần nữa gọi Thập Dực ra, rời đi.
Quy mô của Tiên Vực Thần Duệ tộc lớn gấp mấy lần Yêu tộc, ngay cả một Tiên thành loại nhỏ ở nơi này cũng lớn hơn cả trăm cái Yêu thành.
Từ rất xa, Lục Thần đã nhìn thấy một tòa Tiên thành, nguy nga sừng sững.
"Thập Dực, đi vào trong đó đi."
Mấy phút sau Lục Thần đã đi tới ngoài thành.
Lục Thần vừa xuất hiện đã có ngay một đội thủ vệ chủ động chào đón.
Lấy Nhân tộc làm mẫu thì làn da Thần Duệ tộc có một loại cảm giác bệnh tật trắng nhợt, nhưng đối với bọn họ mà nói thì đây lại là màu da khỏe mạnh.
Thân thể của bọn họ khá cao, nam tử đều cao trên hai mét, nữ tử cũng phải mét tám mét chín.
Nghe nói Thần Duệ tộc bọn họ có huyết mạch Cổ Thần, nên trời sinh đã có Cổ Thần hộ thể, theo tu vi tăng lên thì hiệu quả hộ thể càng thêm rõ ràng. Hơn nữa cường độ thân thể của bọn họ vô cùng đáng sợ, cao nhất có thể đạt tới 15 lần linh lực!
Mà điểm đáng sợ nhất của Thần Duệ tộc là cảm giác nhạy bén với linh khí.
Rất nhiều người tu tiên của Thần Duệ tộc đã có thể lĩnh ngộ linh khí nhập vi từ rất sớm, số Tiên nhân nắm giữ vận linh như thực lại càng nhiều hơn các chủng tộc khác!
Bởi vì có nhiều ưu thế bẩm sinh như vậy, nên Thần Duệ tộc mới vững vàng chiếm đóng vị trí mạnh nhất đứng đầu trong vạn tộc.