Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Cô Ảnh nói: "Duy Ngã Độc Cuồng, Tiên Tôn chỉ cho ngươi ba năm, ngươi nhiều nhất chỉ có thể trải qua ba lần luân hồi, tuy so ra thì kém người của Vạn Linh tộc ta, nhưng kỳ thật cũng lo lắng tới hạn mức chịu đựng cao nhất của ngươi."
Liên Hoa gật đầu: "Chuyện đó không phải giả, bốn thế luân hồi của ta cũng xảy ra trong ba lượt vào!"
"Các ngươi đừng nói nữa, vào Vạn Linh Cổ Cảnh chưa chắc đã có thể tiến vào thế giới Cổ Cảnh. Nói nhiều quá, sợ Độc Cuồng sẽ có áp lực." Hoàng Đình nhìn Lục Thần tỏ vẻ ngây ngốc, cười nói: "Thế giới Cổ Cảnh là chuyện có thể ngộ không thể cầu, thuận theo tự nhiên."
Lục Thần cười gật đầu.
"À đúng rồi, Độc Cuồng!" Liên Hoa đột nhiên nghiêm mặt nói: "Nghe nói trong thế giới Cổ Cảnh, có xác suất cực thấp tồn tại thế giới Kính Cảnh, ngươi tốt nhất là không nên vào trong đó! Không nói tới việc ngươi có thể quay lại thế giới thực hay không, chỉ riêng đống trí nhớ luân hồi bách thế thôi cũng đủ khiến ngươi điên cuồng rồi!"
Cô Ảnh trợn mắt liếc Liên Hoa một cái: "Xác suất đi vào thế giới Cổ Cảnh đã đủ thấp rồi, gặp phải thế giới Kính Cảnh là chuyện gần như không thể. Mấy ngàn năm nay, tộc nhân chúng ta không có một ai gặp được, ngươi nói với hắn những chuyện này làm gì."
"Xác suất thấp thì cũng phải nói qua một chút chứ." Liên Hoa nói.
Lục Thần mỉm cười, lần này tới võ đài Vạn Linh tộc, mặc dù không đánh đủ năm trận, cũng từ bỏ việc đuổi giết Thiên Cơ, nhưng ít ra hắn lại quen biết được với mấy người Vạn Linh tộc thú vị này.
Đã dặn dò xong mọi chuyện, Hoàng Đình và Liên Hoa nhìn Lục Thần.
"Duy Ngã Độc Cuồng, ba năm này chúng ta cũng bế quan, Tiên Chiến Vạn Tộc... Có thể không còn xa nữa. Tuy chúng ta không muốn tham dự vào, nhưng vẫn phải tăng thực lực lên, để đảm bảo an toàn của bản thân."
Lục Thần hiểu rõ gật đầu.
"Duy Ngã Độc Cuồng, ba năm sau, chúng ta lại thi đấu công bằng một lần. Ta nhắc lại với ngươi, đến lúc đó có thể ngươi sẽ phải đấu với Tiên Tôn đấy!" Liên Hoa cười nói.
Lục Thần mỉm cười: "Đối thủ của ngươi, chắc vẫn là Nhân Vương! Được rồi, đa tạ các ngươi đưa tiễn, ta đi đây!"
"Chúc may mắn!" Cô Ảnh, Hoàng Đình, Liên Hoa ôm quyền.
Dứt lời, Lục Thần quay đầu, trực tiếp đi vào cổ miếu.
Nhìn bóng lưng Lục Thần, Hoàng Đình đột nhiên nói: "A, ta đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, trong Cổ Cảnh thì không thể tăng lên tới cấp bậc Tiên nhân. Vậy các ngươi nói thử xem, Nhân Vương có thể tăng lên hay không?"
"Nào ai biết được, tên kia là một trường hợp đặc biệt ở Thất Trọng Thiên, nói không chừng sẽ có kỳ ngộ khác thường trong thế giới Cổ Cảnh cũng nên."
"Ba năm, thật sự rất hy vọng hắn có thể đi vào thế giới Cổ Cảnh. Như vậy ba năm sau, biết đâu Độc Cuồng còn có thể chiến một trận với ta." Ánh mắt Liên Hoa tràn đầy khát khao.
Hoàng Đình lại cau mày: "Ba năm, không biết bên ngoài đã rung chuyển thành bộ dạng gì rồi! Duy Ngã Độc Cuồng, chỉ có thể chúc ngươi may mắn!"
Cửa lớn của cổ miếu như một lốc xoáy truyền tống, nên sau khi Lục Thần tiến vào cổ miếu thì phát hiện, bên trong vốn không phải miếu thờ gì cả, còn bản thân thì đang đứng trong một biển tinh không!
Trước mắt có vô số tinh quang, đang di động với tốc độ cực nhanh về phía hắn.
"Đây là Vạn Linh Cổ Cảnh sao?" Lục Thần cau mày: "Những tinh quang này là cái gì?"
Lục Thần không khỏi thầm mắng ba tên kia, giới thiệu cả nửa ngày, vì sao lại không nhắc tới mấy thứ bình thường nhất này chứ!
Trong lúc nghĩ ngợi thì đã có một tinh quang phóng thẳng tới Lục Thần!
Tinh quang này chỉ trong chớp mắt đã tới trước mặt hắn, lúc này Lục Thần mới phát hiện, tinh quang không hề nhỏ bé giống một ngôi sao như khi nhìn từ xa!
Một tinh quang này lại có đường kính tới ngàn dặm!
Lục Thần đứng trước tinh quang trở nên nhỏ bé không đáng kể!
"Chết tiệt, cái này... Tránh không được!"
Chỉ trong chớp mắt tinh quang đã bao phủ Lục Thần.
Nhưng trong lúc bị tinh quang bao phủ, Lục Thần lại không phải chịu bất cứ thương tổn nào, ngược lại còn có thể cảm giác thấy chung quanh có linh lực mênh mông lấp đầy...
"Thứ này là linh nguyên?" Lục Thần kinh ngạc không thôi.
Tinh quang thật lớn tới nhanh mà đi cũng nhanh, chỉ là sau khi tinh quang rời đi, Lục Thần vẫn có thể cảm nhận được linh khí chung quanh cực kỳ tràn đầy.
"Đúng rồi, Thánh Võ Tiên Tôn đã nói, tu luyện trong Vạn Linh Cổ Cảnh, ngắn thì ba năm, dài thì là ba lần luân hồi. Nói như vậy, cho dù không tiến vào thế giới Cổ Cảnh kia, thì tu luyện ở chỗ này cũng sẽ có hiệu quả."
"Chẳng lẽ chính là dựa vào những tinh quang này?"
Lục Thần đột nhiên hiểu ra!
Sở dĩ đám người Cô Ảnh không ai nhắc tới đám tinh quang này, là vì đám tinh quang này vốn không thể trốn thoát, cũng không thể đuổi kịp. Người vào nơi này chỉ có thể đứng tại chỗ, bị động chờ từng tinh quang xuyên qua bản thân.
Mà mỗi tinh quang đều mang theo một lượng lớn linh khí, rất có lợi đối với tu luyện.
"Nếu ta đoán không lầm, trong vô số những tinh quang này, thì có số ít là thế giới Cổ Cảnh... Nhưng ta vốn không có khả năng đuổi theo tinh quang, nên đương nhiên không thể xông lên tìm kiếm thế giới Cổ Cảnh."
"Quả nhiên là chuyện chỉ có thể ngộ mà không thể cầu... Quên đi, cứ tu luyện ở chỗ này trước đã!"
Nếu tinh quang không gây ra thương tổn cho Lục Thần thì hắn cũng khoanh chân ngồi tại chỗ, mở Thần Ma Cộng Sinh, tiến vào trạng thái vô ngã và linh khí nhập vi.
Lúc trước vừa bị tinh quang bao phủ nên chung quanh Lục Thần đã tràn đầy linh khí, nồng độ linh khí này ngay cả Tiên Linh Động Thiên cũng không thể sánh bằng.
Lục Thần chuyên chú tu luyện...
Trong biển tinh không lấp lánh vô số ánh sao, từng tinh quang thay phiên nhau xuyên qua thân thể Lục Thần, rồi để lại lượng lớn linh khí.
Chung quanh Lục Thần vẫn luôn giữ vững nồng độ linh khí cực cao này, hắn cũng đang điên cuồng hấp thu linh khí xung quanh!
Trong biển tinh không này, thời gian biến thành một loại khái niệm có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
Tu luyện, hấp thu linh khí, Lục Thần đắm chìm trong đó, bản thân như đã tan ra hòa làm một thể với biển tinh không...
Dựa theo tốc độ tu luyện hiện tại, Lục Thần có thể tăng thêm 40 vạn linh lực trong một ngày, một tháng là 1200 vạn!