Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Hai năm trước, ta cùng với Tiêu Chiến sư đệ lần lượt độ kiếp, Huyền Giáp Vương sư huynh chậm hơn chúng ta một năm, cũng mới đột phá nửa năm trước."
"Chúng ta vừa tới Tiên Vực Nhân tộc đã nghe nói về chuyện Tiên Chiến Vạn Tộc, việc này liên quan đến sự tồn vong của toàn bộ Nhân Tộc, chúng ta nghĩ trước tiên đi tìm ngươi và Diệp Phàm sư đệ, kết quả là đi tới nơi này."
Lục Thần khẽ gật đầu, "Ừm, thì ra là như vậy... Không đúng, Huyền Giáp Vương, sao ngươi độ kiếp chậm vậy? Không phải ngươi tu luyện còn nhanh hơn cả Ngũ Huyền, Thiên Vẫn sao?"
Huyền Giáp Vương cười hắc hắc, đôi mắt nhỏ toát ra ánh sáng tự tin, "Sư phụ, từ sau khi ta quản lý tài vụ của Thần Ma Thánh Viện, liền tập trung vào kinh doanh, vừa kiếm được tài phú về cho học viện, bản thân ta cũng buôn bán kiếm lời được đôi chút... Sau đó là một đường mua mua bán bán."
"Sau khi có được một ít bảo vật trong tay, ta liền bắt đầu trao đổi cùng người khác."
"Linh đan diệu dược, công pháp cao cấp, tâm pháp, ta tin rằng chỉ có giá tiền không đúng, chứ không có bảo bối không thể bán!"
Tiêu Chiến xen vào, "Sư phụ, Huyền Giáp Vương sư huynh đúng là kỳ tài thương giới, hắn sáng lập ra phòng đấu giá Huyền Lập, sòng bạc Huyền Lập. Trong vòng ba năm, đã mở rộng đến hơn bảy trăm đại lục, tài sản cá nhân của hắn đã không thể tính toán!"
Lục Thần nghe vậy cũng sợ ngây người.
Lại còn có thể như vậy?!
Diệp Phàm vẫn đứng bên cạnh nghiêm túc lắng nghe, hắn ta đã nghe câu chuyện này không dưới mấy chục lần, nhưng mỗi một lần đều như có thu hoạch mới.
"Huyền Giáp Vương sư huynh, ngươi có thể nói tường tận một chút hay không, rốt cuộc ngươi quản lý tài vụ như thế nào? Vì sao ta luôn không tích cóp được tiền?"
Mục Long đứng bên cạnh cũng lắng nghe cực kỳ cẩn thận, có thêm một loại kỹ năng phòng thân luôn không có chỗ xấu.
Huyền Giáp Vương vỗ vai Diệp Phàm, "Diệp Phàm, ta nghĩ rồi, nếu là ngươi, ừm... Quên đi, ngươi đừng đụng tới tiền là được..."
Nhìn thấy nhiều người như vậy, tâm trạng lo lắng của Lục Thần cũng thoáng dịu đi một ít, ít nhất mọi người đều c an toàn.
Chỉ là vừa nghĩ tới vạn tộc xâm lấn, tâm trạng của Lục Thần lại khẩn trương.
"Đúng rồi, bây giờ thế giới của các ngươi ra sao rồi? Ta trưởng các ngươi đều đã trở về thế giới của mình rồi chứ."
Mục Long nói, "Hiện tại chúng ta không ra được!"
"Hả? Có ý tứ gì?" Lục Thần kỳ lạ nói.
"Lục Thần, Bàn Cổ Tiên Tôn để lại đồ vật cho ngươi, tới xem một chút đi."
Mọi người đi tới một gian phòng tu luyện cấp thấp lớn nhất, Mục Long lấy ra một viên Ảnh Thạch, rót linh lực vào, từ trên đó liền chiếu ra hình ảnh.
Bên trong hiện lên bóng lưng Bàn Cổ Tiên Tôn.
Ngay từ đầu, Bàn Cổ Tiên Tổ đã xoay người lại.
Tướng mạo Bàn Cổ Tiên Tôn cũng không có gì đặc biệt, có điều trẻ tuổi hơn so với tưởng tượng của Lục Thần, chỉ khoảng hai mươi tuổi.
"Lục Thần, ta đã gom góp được một chút phần thưởng Chí Tôn Tử Thần lệnh, hình như không đủ tiền..." Trong hình, Bàn Cổ Tiên Tôn lên tiếng.
"Linh phiến không đủ, nhưng ta có thể cho ngươi phần thưởng khác."
"Ta chuyển Truyền Tống Trận của Bàn Cổ Động Thiên tới động phủ của ngươi, như vậy các ngươi có thể trở lại thế giới của mình."
"Tiên Tôn Vạn tộc đang trên đường tới Tiên Vực Nhân tộc, ta biết mình không thể ngăn cản gót sắt của bọn họ, nhưng... Cuối cũng vẫn phải có người đứng ra phản kháng."
"Ta giữ lại bảo vật trong Bàn Cổ Động Thiên cũng không có ích gì, liền đưa tất cả cho ngươi, có lẽ những thứ này cũng đủ để bù vào tiền thưởng của ngươi." Nói rồi, Bàn Cổ vẫn không quên lẩm bẩm một câu, "Ai bảo ngươi đánh nhiều trận như vậy làm gì!"
"Ở ngoài động phủ của ngươi, ta đã bố trí một Thiên Đạo Phòng Ngự Trận, trận pháp này có thể che giấu động phủ của ngươi, hơn nữa chỉ có thể vào không thể ra, cho nên cũng không thể phá hư từ bên ngoài."
"Về phần tại sao ta lại bố trí Thiên Đạo Phòng Ngự Trận này, là bởi vì những bằng hữu của ngươi... Chủ yếu là Tiểu Thú - nhi tử của ngươi, muốn thay ngươi tham gia trận chiến cuối cùng. Ta đã suy nghĩ, bọn chúng vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành, nếu nó vẫn lạc, đó mới là tổn thất lớn nhất."
"Lại nói, chiến sủng không có chủ nhân, dù sao chiến lực cũng có hạn, đối với ngươi mà nói, bọn chúng chết trận, thực lực của ngươi cũng sẽ giảm bớt đi nhiều."
"Cho nên, ta đã nhốt bọn chúng lại."
"Ta biết, nếu ngươi có thể trở về, chắc chắn sẽ nghĩ cách ngăn cản vạn tộc, thậm chí không tiếc khiêu chiến Tiên Vực vạn tộc. Thế nhưng, xúc động không phải là cách giải quyết vấn đề, nếu có một ngày ngươi có thể đánh tan Thiên Đạo Phòng Ngự Trận, khi đó mới chứng tỏ ngươi đã có năng lực khiêu chiến Tiên Vực vạn tộc!"
"Đúng rồi, có một việc ta vẫn chưa nói cho ngươi biết, thật ra... Ta cũng đến từ Trái Đất, tên thật của ta là... Lý Viễn! Tuy ở Trái Đất đã không còn thân nhân của ta, nhưng dù sao nơi đó cũng là cố hương của ta."