Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 1927 - Chương 1902: Người Kia (2)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 1902: Người kia (2)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Mọi người đều đang đợi hình bóng người kia xuất hiện.

Băng thành.

Tổng bộ công hội. Cuồng Lãng, Lãnh Nhu, Ngưng Sương, Tinh Trần, Thập Bộ, Hoa Hương, Phong Linh Tử... Toàn bộ cao tầng Cuồng Lãng đều đang nhìn chằm chằm vào màn ảnh.

"Hội trưởng... Ngươi sẽ xuất hiện chứ? Cũng như trước đây vậy!"

Mấy đợt sóng thần dâng lên, sau đó dần yên tĩnh lại.

Đại quân Tiên nhân đã tiếp cận, đang lao xuống tầng trời thấp.

Thế nhưng, không biết ai đó chợt hô lên một tiếng, "Các ngươi nhìn kìa, ngoài khơi có người!"

Toàn bộ ánh mắt mọi người đều đổ dồn về ngoài khơi Nam Hải Hoa Hạ.

Không biết từ lúc nào, đã có một bóng người đứng ở nơi đó.

Người này mặc Hắc Kim Long Bào, mái tóc bạch kim tung bay trong gió lớn, khuôn mặt bình tĩnh, đôi mắt khép hờ, hai tay chắp sau lưng.

Ở bên cạnh hắn có một cây trường thương dài hơn hai mét lơ lửng giữa không trung.

Một người một thương, lăng không đứng trên mặt biển!

"Người nọ là ai?" Rất nhiều người trẻ tuổi cũng không nhận ra nam tử tóc bạch kim này.

Cho dù là người hơi lớn tuổi, lúc này cũng có rất nhiều người đều đang nghi hoặc.

Tóc bạch kim, Hắc Bào, trường thương, ở trong ấn tượng của bọn họ, không hề có một người như vậy.

Thế nhưng, vẫn còn có người nhớ kỹ dung mạo của hắn.

Trong bờ, đột nhiên có tướng lĩnh quân đội hô to, "Là Vô Danh, là Cuồng Thần! Là Duy Ngã Độc Cuồng!"

Bốn chữ Duy Ngã Độc Cuồng vừa thốt ra, ký ức của rất nhiều người lớn tuổi đã phủ đầy bụi đều được mở ra.

"Duy Ngã Độc Cuồng?! Duy Ngã Độc Cuồng đã trở về?"

"Chiến Thần Trái Đất! Sao ta lại quên mất hắn chứ? Hắn đã trở về!"

"Ca, Duy Ngã Độc Cuồng là ai vậy?"

"Duy Ngã Độc Cuồng? Hắn là một truyền kỳ, là một truyền thuyết, truyền thuyết vĩnh viễn không ai có thể vượt qua!"

"Vậy hắn có thể thắng được không?"

Duy Ngã Độc Cuồng đã trở về, thế nhưng hắn có thể thắng được không? Đối phương là trăm vạn Tiên quân toàn là Tán Tiên, Chân Tiên, Tiên Vương, Tiên Tôn! Mạnh mẽ biết nhường nào?

Tiên Chiến Vạn Tộc, một khi chiến bại, đó là diệt tộc! Từ cổ chí kim, không có ngoại lệ!

Một Duy Ngã Độc Cuồng, có thể đỡ nổi đại quân khủng bố không gì sánh nổi này sao?

Thấy người ngoài khơi này, Tiên quân vạn tộc cũng rối loạn lên.

"Là Duy Ngã Độc Cuồng, hắn thật sự đã ra khỏi thế giới Kính Cảnh rồi sao?"

"Ttrước kia tên này cũng rất mạnh, có thể dùng thực lực cảnh giới Nhân Vương trở thành sự vô địch dưới Tiên Tôn."

"Chỉ là vô địch dưới Tiên Tôn mà thôi, đừng quên, chúng ta có tới mười vạn Tiên Tôn. Chỉ riêng chủ lực Huyền Linh tộc lần này đã có 300 vị Tiên Tôn, mấy nghìn Tiên Vương, giết hắn như giết gà mà thôi."

Lục Thần khép hờ đôi mắt, từ tốn nói, "Thiên Cơ, cuối cùng chúng ta lại gặp mặt!"

Nam tử nhảy ra đầu tiên kia, hiển nhiên là Thiên Cơ.

Trông thấy Lục Thần, ánh mắt hắn ta hơi híp lại.

Ân oán bao nhiêu năm, vào giờ khắc này cuối cùng cũng bùng phát.

Cũng chính vì tên Lục Thần này, khiến mình mất không bao nhiêu trắng đêm khó ngủ, ngày đêm không yên, bao nhiêu lần tính kế âm mưu đều không thể giết chết người này!

Đây là người đầu tiên có thể khiến hắn ta nhọc lòng mà lại tay không trở về, ở trước mặt hắn, mình không có chút thành tựu nào cảm thấy đáng nói!

Lúc này, lần thứ hai bọn họ gặp mặt, lại là ở quê hương của Lục Thần!

Lập tức Thiên Cơ cười lên một trận điên cuồng.

"Ha ha ha ha, Duy Ngã Độc Cuồng, không ngờ thế giới Kính Cảnh cũng không giết chết được ngươi! Tốt, ta công nhận mạng ngươi đủ cứng! Thế nhưng như vậy thì tính sao?"

"Nhìn xem hiện tại chúng ta đang ở đâu? Đây là thế giới của ngươi sao? Ha ha ha, cũng tốt, ta đang muốn ngươi phải trơ mắt nhìn tộc nhân của mình bị tàn sát gần như không còn... Không phải, quên mất, không phải là tàn sát, mà là biến thành khôi lỗi sống!"

"Cho dù ngươi có mạnh hơn nữa thì cũng chỉ là phàm nhân, vẫn là Nhân tộc vô dụng nhất!"

"Một tên phàm phu tục tử, sao có thể đấu cùng vạn Tiên, sao có thể chống trời!"

Lục Thần hơi mở mắt.

Thanh âm của hắn không lớn, lại vô cùng kiên định.

"Nhớ kỹ lời ta nói…”

"Nhân tộc mạnh nhất trong vạn tộc!"

"Phàm phu tục tử, cũng có thể nghịch thiên mà đi!"

Trước ti vi, Bắc Tuyết Dịch trợn tròn đôi mắt.

Đây không phải là lời cữu cữu đã nói với mình sao?

Nếu mọi người đều nói rằng Nhân tộc là yếu nhất, vậy thì dùng thực lực khiến tất cả mọi người câm miệng!

Nhân tộc mạnh nhất trong vạn tộc!

Giờ khắc này, trong lòng một hài tử còn ở độ tuổi vị thành niên như Bắc Tuyết Dịch đã được gieo rắc một hạt giống, hạt giống trở thành cường giả!

Bất kể là người biết Lục Thần hay không, giờ phút này đều hiểu được ý nghĩa ID của Lục Thần.

Vũ trụ mênh mông, Duy Ngã Độc Cuồng!

Khóe mắt Thiên Cơ giật giật, "Duy Ngã Độc Cuồng, ngươi quả nhiên vẫn ngông cuồng như vậy! Tốt, vậy để ta xem thử, rốt cuộc ngươi có vốn liếng để cuồng hay không?!"

Bình Luận (0)
Comment