Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Tiểu Thú nhìn về phía Tiên quân, giận dữ hét, "Cha có lệnh, người vượt qua tuyến này, giết không tha!"
Lục Thần sớm đã sắp xếp đám Tiểu Thú ở trên bờ!
Hắn quay đầu nhìn thoáng qua ba thú, không biết ba tên này có thể chống cự được bao lâu, hắn nhất định phải nhanh chóng giải quyết Thiên Cơ!
"Hiến tế hết toàn bộ Phệ Thần Ma Trùng sao?" Lục Thần hừ lạnh một tiếng, "Tốt, vậy cũng tiết kiệm cho ta không ít phiền phức."
"Ta cũng muốn xem thử, ngươi có thể cắn nuốt nổi linh lực một chiêu này của ta hay không!"
Lục Thần quát lên một tiếng lớn, "Hình thái Long Thần! Chiến Thần phụ thể, Ác Ma biến thân! Trí Chi Tử Địa! Long Huyết Phí Đằng! Thần Ma Thiên Uy! Thần Ma Tinh Thể! Cánh tay Thần Ma Thái Hư!"
Không biết đã bao lâu rồi mình chưa mở ra toàn bộ trạng thái? Lục Thần cũng không nhớ rõ!
Trong khoảng thời gian ngắn, thiên địa biến sắc, mây đen quay cuồng, cuồng phong gào thét, ngoài khơi sóng lớn cuồng nộ!
"Thiên Cơ, đi chết cho ta!"
"Công Hư. Hư Không Diệt Thần Thương. Thiên Nộ Cuồng Thương!"
Lục Thần như một đạo hắc quang, bắn thẳng đến Thiên Cơ!
Sau khi Thiên Cơ hấp thu toàn bộ huyết đoàn, hai mắt trợn lên dữ tợn, "Tới tốt lắm, cho ngươi biết sự lợi hại của Hiến Tế Thiên Ma! Nuốt cho ta!" Dứt lời, hắn ta vung ra một quyền.
Trong nháy mắt khi song phương tiếp xúc, chỉ giằng co không đến nửa giây, thân thể Thiên Cơ đột nhiên bắt đầu cấp tốc bành trướng!
Ngay lập tức, nhục thân Thiên Cơ trực tiếp nổ tung!
Toàn bộ bầu trời Nam Hải bị vô số tiên huyết nhuộm đỏ!
Hồng Nguyệt trợn tròn mắt, dưới trạng thái Hiến Tế Thiên Ma, năng lực thôn phệ linh lực của Thiên Cơ còn kinh khủng hơn cả lúc thi triển Thôn Thiên Hắc Triều, kết quả là ngay cả một thương của Lục Thần cũng không ngăn cản được?
Linh lực ẩn chứa trong một thương này của Lục Thần, rốt cuộc có bao nhiêu khủng bố?
Tiên huyết đổ xuống như mưa to, nhiễm đỏ ngoài khơi.
Thân ảnh Lục Thần khẽ động, bắt lại một cái đầu lâu trong màn mưa máu.
Không hề nghi ngờ, cái đầu lâu này là của Thiên Cơ, lúc này hắn ta vẫn chưa chết, chỉ đang nhìn Lục Thần với vẻ mặt không thể tin nổi.
"Không thể nào, không thể nào, ngươi, rốt cuộc ngươi là đẳng cấp gì! Không thể nào ta lại không thể hấp thu được linh lực một kích của ngươi!"
"Ngươi, ngươi mở Tiên lộ rồi sao?!"
Lục Thần nhìn Thiên Cơ, cười lạnh một tiếng, "Ta là Nhân Hoàng, không cần mở Tiên lộ!"
"Thiên Cơ, xem ra ân oán giữa chúng ta, rốt cuộc cũng chấm dứt rồi."
Từ Ngũ Trọng Thiên đến Thất Trọng Thiên, ân oán giữa bọn họ đã giằng co vài thập niên, rốt cuộc Lục Thần cũng dùng một thương đánh bại Thiên Cơ!
Cuối cùng Thiên Cơ cũng ý thức được điểm này, hắn ta hoảng sợ nhìn Lục Thần. Thế nhưng Thiên Cơ cũng rất rõ ràng, Lục Thần không thể buông tha cho mình, cũng như hắn ta không thể buông tha cho Lục Thần.
Đột nhiên, Thiên Cơ cười lên ha hả, "Ha ha ha ha, Lục Thần, ngươi giết ta thì đã sao? Thế giới của ngươi cũng sắp tiêu rồi! Chỉ bằng ngươi và ba tên chiến sủng của ngươi, có thể chống đỡ được trăm vạn Tiên quân sao?!"
"Thắng lợi của ngươi, không có chút ý nghĩa nào!"
Lục Thần hừ lạnh một tiếng, kiếm chỉ khẽ động, ghim đầu lâu Thiên Cơ lên một tòa tháp cao trong khu vực phòng ngự của quân thủ vệ.
"Có thể ngăn cản hay không, ta sẽ để ngươi tận mắt chứng kiến!"
Ánh mắt Thiên Cơ phẫn nộ, hô lên với Hồng Nguyệt, "Tiên Tôn, nhanh tiến công đi!"
Hồng Nguyệt cũng lập tức tỉnh táo lại, hạ lệnh, "Giết cho ta!"
Rốt cuộc trăm vạn Tiên quân cũng bắt đầu phát động công kích khủng bố, chỉ dựa vào Tiểu Mao Đoàn, Tiểu Nguyên và Tiểu Thú, e rằng khó có thể ngăn cản!
Một gã Chân Tiên tách khỏi khu vực của Tiểu Nguyên và Tiểu Mao Đoàn, lao về phía quân phòng vệ chỗ Tiểu Thú đứng ở phía xa.
"Công đầu là của ta, phàm nhân đều chết đi cho ta!" Dứt lời, hắn ta vung ra hơn mười đạo kiếm khí!
Nhưng ngay sau đó, kiếm khí của hắn ta đã lập tức đụng lên mặt lá chắn phòng ngự!
Tên Chân Tiên kia trợn tròn hai mắt, hắn chưa từng nghe nói Duy Ngã Độc Cuồng biết bố trí trận pháp.
Đang trong lúc nghi hoặc, đột nhiên trước ngực hắn ta như thể bị người ta gõ nhẹ vài cái.
Một lát sau, nhục thân hắn ta trực tiếp nổ tung, trong khoảnh khắc, huyết nhục văng tung tóe lên trên lá chắn phòng ngự.
Hắn ta chật vật quay đầu lại, phát hiện thấy Duy Ngã Độc Cuồng đã bay thẳng về phía Tiên quân.
Là tên kia tiện tay giết mình sao?
Chỉ là, cái Phòng Ngự Trận này là sao chứ?
Trong lúc rơi xuống, đột nhiên hắn ta thấy được một "bóng người" đặc biệt trong quân phòng vệ.
Người nọ toàn thân mặc áo giáp vàng xám, mặt không chút biểu cảm!
"Là, là khôi lỗi?"
Tên này đến chết cũng không thể ngờ tới, công kích của mình lại bị một con khôi lỗi ngăn cản!
Cùng lúc đó, những tên khác đánh lén tới phòng tuyến, cũng phát hiện sự tồn tại của Phòng Ngự Trận.
Theo lý mà nói, một Phòng Ngự Trận lợi hại không thể bố trí xong trong trong nháy mắt, người Trái Đất không thể biết được bọn chúng sẽ truyền tống ở nơi này.