Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Nơi đây có thân nhân của ngươi, có bằng hữu của ngươi, có người ngươi quan tâm..."
"Ai da, tinh cầu xinh đẹp này, bầu trời, hải dương này, tất cả đều là những thứ ngươi muốn bảo vệ!"
"Cho nên mới nói, muốn leo lên võ học đỉnh phong, phải chặt đứt trần duyên, tránh cho những thứ nhàm chán này trở thành nhược điểm của mình."
"Lục Thần, đáng tiếc, ngươi không thể thủ hộ những thứ ngươi muốn bảo vệ!"
Lúc này Lục Thần vẫn đang ra sức ngăn cản Huyền Thiên Lục Giới Trảm, chỉ một lát sau, cả người hắn đã toàn là máu tươi, thất khiếu chảy máu!
"Cha!" Tiểu Thú muốn tới trợ giúp, nhưng Lục Thần khẽ quát một tiếng, "Đừng tới đây, bảo vệ phòng tuyến!"
Hai mắt Tiểu Thú rưng rưng, kêu lên, "Cha, đi nhanh, ngươi không ngăn nổi!"
Lục Thần gắt gao ngăn cản Huyền Thiên Lục Giới Trảm, ánh mắt vô cùng kiên định, giọng nói của hắn không lớn, nhưng lại rõ ràng không gì sánh được.
"Nếu ngay cả những thứ muốn bảo vệ cũng không bảo vệ được, thì một thân tu vi này có ích lợi gì?"
"Chỉ cần Lục Thần ta chưa chết, thì các ngươi đừng mơ tưởng có thể đụng tới Trái Đất nửa phần!"
Hồng Nguyệt không chút phật lòng, thuận tay vung ra một đạo kiếm khí, trực tiếp đánh vào sau lưng Lục Thần, lập tức lưu lại một vết máu.
Rất hiển nhiên, Hồng Nguyệt cũng không hạ sát thủ, hắn ta cực kỳ chắc chắn Lục Thần không đỡ được một đao này!
"Các ngươi xem, đều nói Duy Ngã Độc Cuồng lợi hại, vậy mà ngay cả một kiếm ta thuận tay đánh ra cũng không tránh khỏi, các ngươi nói, hắn lợi hại ở chỗ nào?"
"Ha ha ha ha... Hồng Nguyệt, ngươi vừa nói như vậy ta cũng chợt hiểu ra Duy Ngã Độc Cuồng cũng chỉ đến thế, ta cũng tới thử xem."
Lại là một kiếm, sau lưng Lục Thần lại thêm một vết thương sâu đến tận xương, mà hết lần này đến lần khác cũng không muốn lấy mạng của hắn.
Lục Thần căn bản không thể bứt ra ngăn cản, phun ra từng ngụm từng ngụm máu tươi, nhưng vẫn gắt gao ngăn cản Huyền Thiên Lục Giới Trảm!
"Cha! Ta, ta,ta muốn giết các ngươi!" Tiểu Thú giận không kìm được.
"Tiểu Thú!" Lục Thần cả giận nói, "Đừng làm ta phải phân tâm!"
Huyền Linh Tiên Tôn chơi đến quên cả trời đất, "Ta cảm thấy Tiên Tôn chúng ta động thủ đã quá xem trọng hắn, để Tán Tiên thử một chút xem sao."
Mấy chục tên Tán Tiên, thay phiên nhau quất Lục Thần.
"Cho ngươi cuồng này!"
"Đánh trả đi, sao ngươi không đánh trả?"
"Đường đường là Duy Ngã Độc Cuồng, sao lại giống như một con chó, bị chúng ta quất roi vậy!"
Từng luồng đao quang kiếm ảnh vô tình quất lên lưng, lên đùi Lục Thần, máu thịt văng tung tóe!
Lúc này, trên đảo Thái Bình Dương - tổng bộ đồng minh Trái Đất, mấy trăm vị nguyên thủ các quốc gia đều không tự chủ được đứng lên.
Những con người thiết huyết vào sinh ra tử, lúc này đều rơi lệ.
"Lục Thần... Cả đời này có thể gặp được ngươi, là vinh hạnh của ta... Đi nhanh đi, nếu ngươi sống sót, còn có thể báo thù cho chúng ta!"
Lãnh Nhu đã lệ rơi đầy mặt, nàng không nỡ nhìn nữa, nhưng cũng không thể không xem.
"Hội trưởng, đi thôi, ngươi đã làm đủ nhiều vì Trái Đất... Đời này gặp Cuồng Lãng, chết cũng không hối tiếc!"
"Sư phụ, đều do chúng ta quá vô dụng, không làm được gì hết..." Ngưng Sương đã khóc ướt cả người, "Đi nhanh đi, ngươi như vậy sẽ bị bọn chúng đánh chết..."
Vành mắt Lục Viễn nhỏ bé đỏ bừng, nhìn người nam nhân trong ti vi kia, lòng như đao cắt.
"Cha! Đây là cha của ta, hắn chiến đấu vì Trái Đất, chiến đấu vì nhân loại, chiến đấu vì chúng ta!"
Lục Di nước mắt như đê vỡ, lúc này nàng chỉ hận không thể nhận những công kích đánh lên người mình, mà không phải là trên người ca ca.
"Ca... Buông tay đi..."
Huyền Thiên Lục Đạo Trảm không thể tránh né, không thể dùng Nghịch Thần Du Long làm lệch công kích. Nếu không muốn một đao này đánh vào Trái Đất, thì Lục Thần phải ngăn cản hoàn toàn một kích này!
Điểm này, dù cho trước đó khi bố trí phòng ngự, Lục Thần cũng không thể nghĩ đến.
Công kích đối phương quất lên người mình, Lục Thần căn bản không quan tâm, dù sao hắn cũng có thể phân biệt được vị trí cùng độ mạnh yếu từ công kích của đối phương, nếu trí mạng, hắn không thể không làm ra phản ứng.
Hắn liếc mắt nhìn thoáng qua đám Tiểu Thú. Tiểu Thú vẫn nghe theo lời Lục Thần nói, hiện tại đang phát tiết lửa giận phát lên đám Tán Tiên, Chân Tiên còn lại, thậm chí lên người Tiên Vương.
Bên phía Tiểu Mao Đoàn và Tiểu Nguyên hoàn toàn không có vấn đề, tạm thời bốn tên Thủ Vệ Đại Địa cũng an toàn.
Tinh lực chủ yếu của đối phương đều tập trung vào mình, điều này cũng giúp cho bọn họ tranh thủ được nhiều thời gian hơn.
"Đáng chết, vẫn còn thiếu một chút!" Lục Thần cắn chặt hàm răng đầy máu, gắt gao ngăn cản Huyền Thiên Lục Đạo Trảm!
"Tâm Ma vẫn chưa đến điểm giới hạn!"
...
Một tuần trước, ở Tiên Linh Động Thiên,
Lúc Lục Thần vừa luyện tập Vô Tận Phá Hiểu thành công, đã phá hủy cả phòng tu luyện công pháp. Mục Long giận đùng đùng chạy đến, mắng Lục Thần một hồi, sau đó nghênh ngang trở về tiếp tục giúp Lục Thần chữa trị đại địa khôi lỗi cường hóa.