Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Đám Tiên Tôn còn lại thấy thế, không khỏi phát lạnh trong lòng.
"Tuy nói Địa Tinh tộc không mạnh, nhưng tại sao không kịp phản ứng chút nào, đã bị Duy Ngã Độc Cuồng đánh chết chứ?"
"Sao tốc độ người này lại nhanh như vậy! Cho dù ta đã mở ra Thuấn Tức Thiên Mục cũng không thấy rõ?!"
"Thân pháp Thần kỹ, có thể khiến hắn không chỗ nào không có mặt ở trên chiến trường, thảo nào lại tự tin như vậy, còn dám dẫn Nhân tộc đến đây!"
Trong phạm vi nhỏ như vậy, Lục Thần căn bản không cần để phân thân hàng lâm trước, càng khiến người ta khó lòng phòng bị.
Một kiếm giết chết Tiên Tôn Địa Tinh tộc xong, Lục Thần hừ lạnh một tiếng, "Cho các ngươi còn có thời gian đánh lén, là lỗi của ta! Nhưng tiếp theo các ngươi sẽ không có cơ hội đó nữa!"
Dứt lời, Lục Thần giơ cao Diệt Thần Thương, gầm lên một tiếng, "Công Hư. Địa Sát Huyền Minh Thương. Thiên Huyền Địa Sát!"
"Công Hư. Hư Không Diệt Thần Thương. Vô Tẫn Phá Hiểu!"
Nhất thời, ánh sáng trắng lóe lên, toàn bộ khu vực này đất rung núi chuyển, đá núi đổ xuống từng tảng lớn, mặt đất phun trào ra vô tận sát khí, trên bầu trời ánh sáng trắng chói lóa chiếu khắp mặt đất...
Lúc còn là Nhân Hoàng nhất tinh, Lục Thần đã có thể đánh chết trăm tên Tiên Tôn. Lúc này đã tăng lên đến nhị tinh, chiến lực Lục Thần đã đạt đến cấp độ hoàn toàn nghiền ép Tiên Tôn!
Bất luận là công kích, tốc độ, nhất là phối hợp với thân pháp Thần kỹ, khiến Lục Thần tiến vào trận địa địch như vào chỗ không người, điên cuồng giết chóc!
Mười ngàn tên Tiên Tôn ở đây đều khác biệt về chủng tộc, ngay cả Thần kỹ chủng tộc cũng không có, nên càng không đỡ nổi Lục Thần mãnh công.
Nhất Kiếm Phá Thiên, Băng Cực Viêm Bạo Kiếm, Thiên Huyền Địa Sát, Thiên Địa Nhất Thương, Thiên Nộ Cuồng Thương, Vô Tẫn Phá Hiểu, Địa Hỏa Phần Thiên... Kiếm kỹ, thương kỹ, pháp thuật nguyên tố, công kích của Lục Thần liên tiếp hiện ra, liên tục thay đổi.
Tử Lăng nhìn bóng lưng đang chém giết trong chiến trường kia, không khỏi cảm thán, "Giết Tiên Tôn dễ dàng như vậy, tên này, quả là yêu nghiệt..."
Ở bên cạnh, một vị Tiên Tôn khác nói, "Tử Lăng, ngươi ta đã là Tiên Tôn, đều có lĩnh ngộ riêng. Người khác cảm thấy chúng ta bí hiểm, nhưng giờ khắc này nhìn Lục Thần, không phải chúng ta cũng như Tán Tiên, Chân Tiên đang xem cuộc chiến của Tiên Tôn sao, đều cảm thấy khó có thể bắt kịp thân ảnh."
Một lúc lâu sau, Tử Lăng thở dài một hơi, "Thật ra, với thực lực của Duy Ngã Độc Cuồng, đã không nên tồn tại ở Thất Trọng Thiên."
"Ta nhớ hắn mới tiến vào Thất Trọng Thiên chưa quá mười năm, mười năm đã có thành tựu như vậy, thật sự nghe rợn cả người."
Người kia nói, "Ngươi và ta chỉ thấy hắn có thể chiến Tiên Tôn, lại chưa từng thấy được hắn đã trải qua những gì..."
Máu nhuộm đỏ áo tơi, Lục Thần tay thương tay kiếm đứng đó, đối mặt với Tiên Tôn mạnh nhất vạn tộc, đôi mắt đỏ như máu dần trở nên khát máu.
Hắn khẽ quát một tiếng, "Hình thái Thái Hư!"
Cánh tay phải ma hóa!
"Còn bao nhiêu Tiên Tôn nữa, đều lên hết cho lão tử!"
Nhân Hoàng đại chiến Tiên Tôn vạn tộc!
Vô số Tiên Tôn vạn tộc chạy tới trợ giúp!
Trận chiến này kéo dài hai ngày một đêm, thiên hôn địa ám, chấn động toàn bộ Thất Trọng Thiên!
Ngọn Tiên sơn giữa bảy giới bị san bằng, Phòng Ngự Trận xung quanh bảy Tiên Vực nhiều lần bị oanh kích, linh lực mong manh.
Trận chiến này, Tiên Tôn vạn tộc chết vô số!
Đại quân Nhân tộc đứng ở phía sau Lục Thần đang quan sát thân hình nhuốm đầy máu tươi, điên cuồng giết chóc trong trận địa địch kia.
Lúc này, đã không ai phân biệt được hắn còn ở trong trạng thái Tâm Ma hay không, chỉ thấy tròng mắt của hắn đỏ như máu, vành mắt toàn máu, trên tay, trên thân kiếm, trên thân thương toàn máu là máu!
Ba ngày sau, Tiên Tôn các tộc hoảng sợ nhìn về bóng người mặc áo tơi kia.
Người nọ vẫn còn sức tái chiến!
"Tên này căn bản không thể chiến thắng!"
"Linh lực của hắn là vô cùng vô tận sao?!"
"Chỉ nghe Tiên Chiến Vạn Tộc, vạn tộc quét ngang một chủng tộc, nhưng lúc này đây, Duy Ngã Độc Cuồng lại dùng sức một người quét ngang vạn tộc!"
Cuối cùng Tiên Tôn vạn tộc cũng biết sợ! Không còn ai dám tới gần nam nhân toàn thân là máu kia.
Bởi vì hai tay Lục Thần nắm chặt vũ khí quá lâu, nên đã hơi run rẩy.
Chiến đấu cường độ cao thời gian dài, khiến bộ trang phục ngư dân Cô Ảnh Độc Câu của hắn lại bị tổn hại.
Mà vết thương trên người hắn nhiều vô số kể.
Nhưng lại không có một vết thương trí mạng.
Lục Thần đứng lên, rút đi trạng thái Tâm Ma.
Trong trận chiến này, không biết hắn đã sử dụng trạng thái Tâm Ma bao nhiêu lần, lúc này bản thân hắn cũng không thể phân biệt được là Tâm Ma khiến mình khát máu, hay là bản thân vốn đã khát máu!
Hắn hít sâu một hơi, bước ra một bước trong hư không.
Mà đám Tiên Tôn đối diện, lại không tự chủ được lùi ra sau một bước!