Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Mặc kệ Nhân Hoàng như ngươi mạnh bao nhiêu, nhưng ngươi vẫn chưa mở Tiên lộ, ngươi là phàm nhân, mà Thiên Đạo thần lực lại có thể tạo thành mười vạn lần sát thương với thân thể phàm nhân!"
Nói tới điểm này, ngay cả Cô Ảnh nghe ngóng ở bên cạnh cũng gần như tuyệt vọng.
Mỗi Chiến Hồn thần linh đều có thể chấn động vạn tộc chúng Tiên ở Thất Trọng Thiên!
Hơn nữa thân thể phàm nhân của Lục Thần lại khiến hắn phải chịu mười vạn lần sát thương!
Không hề nghi ngờ gì nữa, Bát Trọng Thiên không phải được chuẩn bị cho Lục Thần!
Lục Thần hít sâu một hơi, mười vạn lần sát thương, mình có thể ngăn cản được sao?
Cánh Tay Thần Ma Thái Hư? Chỉ sợ cũng ăn không tiêu.
Khả năng duy nhất là dùng hết khả năng giảm bớt tổn thương, giảm sát thương mình nhận xuống tới mức thấp nhất, lại dùng cánh tay Thần Ma Thái Hư hoặc là Nghịch Thần Du Long ngăn cản.
Thánh Vũ Tiên Tôn nói: "Lục Thần, Chiến Hồn thần linh có thể nói là không thể chiến thắng, nhưng nếu ngươi muốn xông cửa thì chắc chắn phải nhớ sử dụng tốt hai điểm."
"Hai điểm nào?" Lục Thần hỏi.
"Điểm thứ nhất, thời gian! Mỗi lần xông qua một cấp Phong Thần Đài, ngươi có thể tu luyện mười năm! Mười năm này có thể dùng để chữa thương, cũng có thể dùng để tăng thực lực lên, chắc chắn 81 thần linh Chiến Hồn sẽ không xông ra một hơi."
Lục Thần cau mày, thời gian chính là thứ hắn thiếu hụt nhất vào thời điểm hiện tại.
“Điểm thứ hai, trợ lực!"
"Lục Thần, ngươi biết vì sao Tiên Tôn ở Thất Trọng Thiên đều sẽ thu rất nhiều môn khách hay không?"
Lục Thần kỳ lạ nói: "Không phải là vì hỗ trợ kinh doanh sản nghiệp, phát triển thế lực trên danh nghĩa của hắn sao."
Thánh Vũ Tiên Tôn mỉm cười: "Đó là hình tượng bên ngoài, nguyên nhân căn bản nhất thật ra có liên quan với Vấn Đạo Phong Thần."
"Khi Vấn Đạo Phong Thần, Tiên Tôn có thể dẫn theo môn khách thuộc hạ của bản thân cùng nhau xông cửa, bọn họ có thể sớm suy yếu cường độ công kích của Chiến Hồn."
"Số người càng nhiều, thực lực càng mạnh, hiệu quả suy yếu càng tốt, chỉ là mỗi người bọn họ chỉ có thể giúp ngươi một lần."
"81 cấp Phong Thần Đài, một cấp không được vượt quá 1000 người trợ lực, tổng số người không vượt quá tám mươi mốt ngàn người, thực lực không vượt quá Tiên Vương, nếu có Tiên Tôn trợ lực thì sẽ bị cho rằng là người xông tháp."
"Hơn nữa ngươi chắc chắn phải nhớ kỹ, đây chắc chắn đều là những người ngươi tin tưởng, nếu không một khi không đồng tâm hiệp lực với nhau thì chẳng những không thể suy yếu công kích mà còn có thể tạo ra hiệu quả hoàn toàn ngược lại."
Lục Thần nhíu chặt chân mày hơn.
Trợ lực? Mình có sao? Giờ phút hắn khăng khăng muốn đi e rằng đã làm tổn thương tấm lòng của rất nhiều người quan tâm hắn.
"Độc Cuồng, Hoàng Đình và Liên Hoa không giúp được ngươi, bọn họ đã là Tiên Tôn, ta giúp ngươi, ta còn chưa tới Tiên Tôn!" Cô Ảnh ở bên cạnh đột nhiên nói.
Lục Thần mỉm cười: "Được, vậy đa tạ. Xin hỏi Tiên Tôn, Thông Thiên Tháp ở nơi nào?"
"Đăng Thần Phong ở ngay trung tâm Thất Trọng Thiên! Ngươi có thể dẫn theo Cô Ảnh, ngươi có thể tin được hắn."
"Tốt! Những năm gần đây đa tạ Thánh Vũ Tiên Tôn."
Thánh Vũ Tiên Tôn nói: "Người nên cảm ơn là ta, ngươi đã giúp ta làm những việc ta không thể làm."
Lúc này lại nói cảm ơn đã là dư thừa, Lục Thần gật đầu với Thánh Vũ Tiên Tôn, sau đó nhìn về phía Cô Ảnh: "Cô Tinh, vẫn là làm phiền ngươi."
Cô Ảnh mỉm cười: "Khách khí cái gì, Tiên Tôn, ta dẫn Lục Thần đi."
Trước Đăng Thần Phong, Cô Ảnh hung hăng lắc đầu, hắn ta nhìn Lục Thần một chút, tỏ vẻ bất đắc dĩ: "Không thể nào, Lục Thần, chắc chắn ta sẽ giúp ngươi, nhưng ngươi... Ngươi, ngươi cũng không nói chỉ có một mình ta! Những bằng hữu kia của ngươi đâu, ta không tin người như ngươi không có bằng hữu!"
Lục Thần cười nói: "Có mấy bằng hữu, nhưng... Bọn họ không hy vọng ta đi, ta len lén chạy ra ngoài, có lẽ bọn họ đều trách ta, chắc cũng sẽ không tới giúp ta!”
Cô Ảnh cau mày: "Vậy, vậy ngươi còn muốn xông sao? Ngươi có nghe rõ ràng lời Tiên Tôn nói không? Mười vạn lần sát thương! Mười vạn lần! Không phải gấp mười lần!"
Lục Thần hít sâu một hơi: "Chỉ có thể nghĩ cách dùng hết khả năng tránh né sát thương."
Cô Ảnh đỡ trán: "Một mình ta có thể giúp ngươi suy yếu bao nhiêu sát thương chứ... Quên đi, dù sao cùng lắm thì ta một chuyến một năm nửa năm, ngươi đã quyết định thì ta đi cùng ngươi!"
Lục Thần mỉm cười vỗ vai của Cô Ảnh: "Cô Ảnh, ta sẽ nhớ kỹ nhân tình này của ngươi."
Hai người bước đi về phía Thông Thiên Tháp.
Thông Thiên Tháp tầng thứ bảy!
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói u oán đột nhiên vang lên từ phía sau.
"Lục Thần ca ca, ngươi bỏ chúng ta lại thì có thể bỏ qua, nhưng loại việc như Vấn Đạo Phong Thần mà ngươi lại không gọi chúng ta? Có phải ngươi hơi quá đáng hay không?"
"Đúng vậy, lần này sư phụ đúng là quá đáng, chẳng lẽ sư phụ căn bản không coi chúng ta là người một nhà sao? Quá khinh người!"