Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Thần phát một truyền âm cho Cốt Mị.
"Cốt Mị, hiện tại ta tới tìm ngươi, dẫn ta đi đến Trận Chiến Chư Thần để thấy chút việc đời." Lục Thần khẽ nhếch khóe miệng.
"Cha, ngươi nói bạch cốt tinh kia có phải là người của bọn họ hay không?" Tiểu Thú hỏi.
Lục Thần thản nhiên nói: "Rất đơn giản, vừa rồi ta đã nói cho Cốt Mị biết bây giờ ta đi ra, nếu nàng thật sự là người của Thiên Đạo thần điện, vậy chúng ta vừa ra khỏi cửa sẽ đụng phải người của bọn họ."
Tiểu Thú nhíu mày, thì ra cha còn chưa bị nữ nhân khiến đầu óc choáng váng, nhưng có vẻ như với tính cách của cha, hình như nữ nhân cũng không lừa được hắn.
Không có nhu cầu, tất nhiên không lừa được!
Để đề phòng chuyện chẳng may, Lục Thần tạm thời gọi đám Tiểu Thú trở về.
Quả nhiên, mãi đến khi Lục Thần đi ra khỏi thánh địa thì hắn cũng không gặp phải người của Thiên Đạo thần điện.
Người của Thiên Đạo thần điện tìm đến Lục Thần đã là chuyện của năm tháng trước, bọn họ tìm không được tiểu đảo trong hồ nên cũng sẽ không tiếp tục thủ ở chỗ này.
Cũng không lâu sau, bọn họ nhìn thấy Cốt Mị tỏ vẻ vội vã, đi nhanh về phía bọn họ.
"Duy Ngã Độc Cuồng, đi theo ta."
Khi đã đi đến nơi ít người, Cốt Mị mới dừng lại, lấy ra Truyền Tống Phù: "Không biết người của Thiên Đạo thần điện đã đi hay chưa, chúng ta rời khỏi nơi này trước, đi đến thế giới tín ngưỡng của ta."
Lục Thần gật đầu, truyền tống theo Cốt Mị.
Chỉ trong chớp mắt, Lục Thần đã đến một thế giới xa lạ.
Ở đằng xa có thôn trang, khói bếp lượn lờ, nhưng phần lớn đất đai lại bị bãi tha ma chiếm giữ, phạm vi rộng lớn, hơn xa những phòng ốc rộn ràng kia.
"Đây, đây là..."
Cốt Mị mỉm cười: "Đây là thế giới Vong Linh, bãi tha ma này là cái nôi dựng dục vong linh, ngươi xem có phải những người sống kia không chênh lệch bao nhiêu với Nhân tộc các ngươi hay không?"
Lục Thần gật đầu, nhìn những bóng dáng lao động trên đồng ruộng thật sự rất giống nhân loại.
"Nhưng tuổi thọ của bọn họ chỉ có bốn mươi năm, phần lớn người đến lúc thanh niên trai tráng đều sẽ... Dùng cách nói của các ngươi thì là ‘tử vong’, nhưng trong thế giới Vong Linh thì được gọi là tân sinh."
Lục Thần cau mày, xem ra những nhân loại này và những tộc nhân của mình đúng là không phải cùng một chủng tộc.
"Bộ tộc Vong Linh chúng ta có 30% đến từ thế giới Vong Linh như thế này, còn 70% khác lại là vạn tộc sau khi chết, bị hồn phách Vong Linh xâm chiếm, được gọi là tộc nhân Vong tộc."
"Bọn họ có thân thể xương cốt của vạn tộc, nhưng vẫn là người của Vong Linh tộc thuần khiết." Cốt Mị giới thiệu cẩn thận về các loại tộc nhân của mình, khiến Lục Thần mở rộng tầm mắt.
"Tới đây, ta dẫn ngươi đi tới nơi ở của ta." Cốt Mị kéo tay Lục Thần, hơi chuyển động ý nghĩ một chút, sau đó bọn họ đã đến đỉnh của một ngọn núi tuyết.
Lục Thần sửng sốt một chút, hắn còn tưởng rằng nơi ở của Cốt Mị là đủ loại mộ huyệt, không ngờ chỉ là một căn nhà gỗ nhỏ trên một đỉnh núi tuyết.
"Đi vào không?" Cốt Mị mỉm cười nhìn về phía Lục Thần, kiên trì chờ đợi Lục Thần đáp lại.
Lục Thần gật đầu, tiến vào căn nhà gỗ nhỏ này.
Trong phòng có lò sưởi trong tường, ngọn lửa bốc lên, khiến gian phòng không lớn đặc biệt ấm áp.
"Ngươi ở nơi này?"
Cốt Mị cười một tiếng: "Bộ tộc Vong Linh khá đặc biệt, bởi không cần chặt đứt trần duyên nên mặc kệ tu vi chúng ta cao bao nhiêu thì cũng đều muốn cảm nhận sinh hoạt của người bình thường."
"Nếu phải so sánh, trước khi chúng ta chưa tân sinh lại như một cái xác không hồn hơn."
Quả nhiên thế giới rộng lớn không thiếu chuyện lạ, Lục Thần lại thấy được một loại chủng tộc thú vị.
"Duy Ngã Độc Cuồng, ngươi... Ngươi muốn tham gia Trận Chiến Chư Thần sao? Ta lo lắng có người bày kế, dụ ngươi qua đó."
Lục Thần suy nghĩ một chút rồi nói: "Thần Ma Nghịch Mệnh rất quan trọng với ta, ta phải đi xem."
"Nhưng dù sao ngươi cũng là một kẻ phàm nhân, Trận Chiến Chư Thần có ý nghĩa như tên gọi, người tham chiến đều là thần linh, hơn nữa các Trận Chiến Chư Thần trong quá khứ, bất kể là thần vực nào, cuối cùng cũng đều là Hạ Vị Thần ngũ tinh thắng lợi!" Cốt Mị nói tiếp: "Thần linh không giống Tiên Tôn, phàm nhân, mỗi một tầng tăng lên đều là kết quả của trăm năm nghìn năm tu luyện, tăng lên một tinh, thực lực chênh lệch nhau vạn dặm."
"Ngươi là phàm nhân, chịu ảnh hưởng của Thiên Đạo thần lực, khó có thể đánh một trận với thần linh."
Lục Thần mỉm cười: "Đa tạ vì đã nhắc nhở, nhưng tuy ta là phàm nhân, nhưng ta lại không sợ thần linh!"
Trong mắt Cốt Mị lóe lên một chút ánh sáng, nàng đã từng nghe nhiều sự tích về Duy Ngã Độc Cuồng, chính điểm này của Duy Ngã Độc Cuồng đã khiến mình nhìn hắn với cặp mắt khác xưa.
"Cốt Mị cô nương, ta có thể tham gia trận chiến mở ra vào một tháng sau không?" Lục Thần hỏi.