Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
“Hình thái Thái Hư · Băng Cực Viêm Bạo Kiếm!”
“Hình thái Thái Hư · Địa Sát Huyền Minh Thương · Thiên Huyền Địa Sát!”
Cuồng phong gầm thét, thiên địa chấn động!
Chỉ trong một thời gian ngắn, trận chiến nơi đây đã trở thành nơi có động tĩnh lớn nhất trong toàn trường!
Linh lực chấn động xung quanh hoàn toàn không thể đánh đồng với hai chiêu thức mạnh mẽ của Lục Thần!
Ầm một tiếng, mặt đất rạn nứt, Địa Sát chi khí phóng lên trời, đồng thời nhiệt độ trong phạm vi ngàn mét xung quanh chợt hạ xuống, băng sương bay múa, một ánh lửa cực nóng lại đâm thủng thế giới hàn băng này, bắn về phía chúng thần!
Lúc này đẳng cấp của Lục Thần cũng không phải là Nhân Hoàng tam tinh, nửa năm trước hắn đã đạt đến tam tinh, chỉ là chưa thăng cấp đến tứ tinh thôi.
Với đặc tính Nhân Hoàng biến dị của hắn, thực lực của hắn đã vượt xa dự tính của mọi người!
Một thương một kiếm, lay động đất trời!
Một đám Thần Minh cũng chỉ có thể hợp lực phòng ngự!
Bên ngoài chiến trường, cả người Thú Liệp thần đã hóa đá, đôi mắt trợn lên đến mức suýt nữa thì rớt ra khỏi hốc mắt.
Rất khó tưởng tượng một Hạ Vị Thần nhị tinh lại có biểu cảm thất thố như vậy.
Nếu hắn ta nhớ không sai, hắn ta chiến một trận với Duy Ngã Độc Cuồng là chuyện xảy ra không đến ba năm trước, lúc đó hai người chênh lệch cũng không nhiều.
Nhưng ba năm chỉ có thể được coi là một cái búng tay với Thần Minh, kết quả vừa quay đầu, chiến lực của Duy Ngã Độc Cuồng đã đạt đến mức kinh khủng như thế!
“Cái này, tên này... Không, không thể nào! Sao hắn có thể trở nên mạnh như vậy trong thời gian ngắn như thế!”
“Đây là ai? Chuyện thần cũng làm không được, vì sao hắn có thể làm được!”
Ba người Cốt Mị bỗng có một loại ảo giác như người trong mộng.
“Chờ chút! Không phải Độc Cuồng huynh đệ am hiểu... Thần Xạ nhất sao? Chiêu thức một tay thương, một tay kiếm này là chuyện gì xảy ra?”
“Hắn không am hiểu Thần Xạ nhất!” Cốt Mị yếu ớt nói: “Vũ khí của hắn là Thần Ma Vô Cực Kiếm và Hư Không Diệt Thần Thương, hắn am hiểu cận chiến nhất, đương nhiên, hắn cũng biết công kích tầm xa, cung tiễn, pháp thuật, khôi lỗi, ngự thú, chín đại chức nghiệp không gì không biết!”
Cốt Mị không hổ là người hiểu rõ nhất Lục Thần trong ba người, xem ra trước kia đã thu thập không ít tư liệu của hắn.
U Minh lắc đầu thở dài: “Nghe nói trận chiến của Duy Ngã Độc Cuồng là thứ khó đoán trước kết quả, quả là thế... Tên này, thì ra trước đây hắn đã ẩn giấu thực lực khi đi săn với chúng ta!”
Ở ngoài trăm dặm, phất trần của Đạo Trần rơi xuống một nhúm từ trên bờ vai nhưng hắn ta lại hoàn toàn không biết.
“Trước đó chúng ta đều suy tính sai về tên này, thực lực của hắn chắc chắn không kém bất kỳ Hạ Vị Thần ngũ tinh nào!”
Lục Thần dùng hai chiêu thức mạnh mẽ công kích, quần công khống tràng, kiếm pháp đơn thể bay thẳng đến chỗ Thiết Tí.
Thiết Tí là Thần Minh tam tinh, thực lực cũng không thể coi thường được.
Lúc này trên hai cánh tay hắn ta có phù văn lấp lóe, trước mặt nhanh chóng tạo thành linh thuẫn màu vàng, ngăn cản gắt gao Băng Cực Viêm Bạo Kiếm và Thiên Huyền Địa Sát Thương của Lục Thần.
“Đáng chết, công kích của tên này lại cuồng mãnh như thế! Duy Ngã Độc Cuồng, ngươi đừng phách lối, đợi lát nữa bản tọa lấy đầu chó của ngươi!”
Đúng lúc này, một bóng trắng thật nhỏ chạy tới từ bên cạnh.
Nhìn thấy bóng trắng này, trong lòng Thiết Tí đột nhiên cảm thấy một loại dự cảm không may.
Ngay sau đó, một con chuột trắng đã đứng trên cánh tay tráng kiện của hắn ta.
Tiểu Mao Đoàn không nói hai lời, lập tức cắn một cái lên hai cánh tay tràn đầy kim văn mà Thiết Tí tự hào nhất!
Tiểu Thú không khỏi cảm thán: “Tiểu Mao Đoàn, đã nói chúng ta bóp quả hồng mềm, ngươi thì tốt rồi, nhất định phải chọn người lợi hại nhất, còn chuyên môn cắn cánh tay của hắn!”
Nghĩ lại, Tiểu Thú cũng coi như nghĩ thông suốt.
Trong thế giới của Tiểu Mao Đoàn chỉ có ăn ngon và ăn không ngon, chứ không có mạnh hay không mạnh.
Cánh tay kim văn của Thiết Tí chắc chắn có hương vị không tầm thường.
Tiểu Thú lắc đầu, vẫn làm chính sự thôi.
Cha tạm thời hạn chế lại hành động của chư thần, lúc này đúng là thời điểm tốt nhất để bọn họ ra tay.
“Thần Thú Thông Linh! Thú Thần · Tề Thiên Thánh Viêm!”
“Tiểu súc sinh, còn muốn đánh lén!” Một Thần Minh tiếp lấy phòng ngự của người khác, bứt ra xoay người bắt pháp quyết: “Pháp thuật của ngươi quá chậm, chết đi cho bản tọa! Thần Quyết · Thiên Cương Thập Nhị Quyết · Thiên Tàn Băng Linh Kiếm!”
Một luồng kiếm ảnh tàn kiếm cực lớn, ngưng kết vô số khối băng, trực tiếp đánh về phía Tiểu Thú!
Đột nhiên một con Bạch Hổ nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức chắn trước mặt Tiểu Thú!
Ầm một tiếng, tàn kiếm cứng rắn đụng lên trên người Tiểu Nguyên, đánh lui Tiểu Nguyên mấy chục mét.
“Tiểu Nguyên!” Tiểu Thú vội vàng nhìn về phía Tiểu Nguyên, chỉ thấy Tiểu Nguyên nhảy lên một cái từ dưới đất, xem ra cũng không bị thương.