Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 2034 - Chương 2009: Giao Dịch (2)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 2009: Giao dịch (2)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

Dứt lời, ba bóng người hiện ra từ trong sương mù.

Một người trong đó là lão đạo sĩ trao giải cho Lục Thần.

Lục Thần vẫn luôn duy trì cảnh giác, thấy ba người hiện thân liền trầm giọng nói, "Các ngươi tìm ta, rốt cuộc là muốn làm gì?"

Ba người nhìn nhau, mỉm cười.

"Lục Thần, trước tiên chúng ta tự giới thiệu một chút. Tiên hào của ta là Thái Tinh, vị này Tiên hào là Huyền Chân, vị này Tiên hào là Đạo Trần."

Ba người này đều râu tóc bạc trắng, thế nhưng lại không cùng một chủng tộc, có Thần Duệ tộc, Cổ Linh tộc, còn có một vị hóa hình thành người, nhưng hẳn là không phải Nhân tộc thật sự.

Huyền Chân khoát tay, trước mặt bốn người hiện ra một chiếc bàn đá, bốn cái ghế đá.

"Nếu đã tới, vậy thì ngồi xuống từ từ nói chuyện." Nói rồi, Huyền Chân lấy ra một ấm trà, "Chúng ta vừa uống trà vừa trò chuyện."

"Thiên Linh Thánh Ấm?" Lục Thần liếc mắt nhận ra ngay ấm trà trong tay Huyền Chân.

Huyền Chân mỉm cười, "Cái chúng ta đưa cho ngươi là tam phẩm, cái của ta là ngũ phẩm. Như thế nào, uống một ly chứ?"

Lục Thần do dự một chút, rốt cuộc vẫn ngồi xuống.

Nhìn chiếc ly bảy sắc cầu vồng Huyền Chân đưa tới, Lục Thần thầm nghĩ trong đầu, không thể đổi một cái ly khác lớn hơn một chút sao?!

Đạo Trần nhìn Lục Thần một chút, mở lời, "Thật sự không ngờ, ngươi lại đạt được đệ nhất trong Trận Chiến Chư Thần."

Lục Thần uống cạn nước trà trong ly, rồi đưa ly lại cho Huyền Chân, ý là muốn rót thêm.

"Các vị dùng Thần Ma Chi Hồn dụ ta tới đây, lại chỉ cung cấp cho ta một phần manh mối Thần Ma Chi Hồn, nhọc lòng như thế, rốt cuộc là vì sao? Nếu ta đã tới, ba vị tiền bối cứ nói thẳng là được."

Thái Tinh lên tiếng, "Chúng ta tìm ngươi tới, là muốn ngươi đi Thiên Ngoại một chuyến!"

Lục Thần sửng sốt một chút, hắn nhìn về phía Thái Tinh, chờ lão nói tiếp.

Thái Tinh tiếp tục nói, "Thế giới Cửu Thiên chia làm hai bộ phận, một bộ phận là bản thể Cửu Thiên, toàn bộ các thế giới bị Cửu Thiên cắn nuốt đều là bản thể của nó, còn một bộ phận khác, chính là... Như thế giới của ngươi, nó không bị Cửu Thiên thôn phệ, nhưng lại đang dung nhập vào hệ thống Cửu Thiên.”

"Ta nói Thiên Ngoại, là chỉ thế giới bên ngoài hai bộ phận này."

"Chẳng hạn như thế giới khe nứt mà ngươi từng đi!"

Lục Thần cau mày nói, "Đi Thiên Ngoại? Đi làm gì?"

Đạo Trần nói, "Không nhìn rõ núi có hình thù gì, chỉ vì đang đứng ở trên núi, chúng ta đã tu luyện bên trong Cửu Thiên mấy nghìn năm, cũng không biết Cửu Thiên rốt cuộc là cái gì!"

"Đạo mà chúng ta theo đuổi, có phải là đạo của trời đất không, hay chỉ là ‘đạo của Cửu Thiên’... Trước đây chúng ta chưa từng suy nghĩ điều này, nhưng bây giờ chúng ta muốn biết đáp án."

Sau khi thực lực đạt đến một trình độ nhất định, suy nghĩ bọn họ sẽ khác với quá khứ.

Bọn họ sẽ chỉ càng một lòng truy cầu bản nguyên!

Lục Thần nhìn về phía ba người, suy tư một lát rồi nói, "Thế nhưng, vì sao các ngươi lại muốn tìm ta, thực lực hiện tại của ta còn chưa đạt đến Trung Vị Thần."

Ba người nhìn nhau, dồn dập nở nụ cười.

"Lục Thần, lời này của ngươi khiến chúng ta không chịu nổi, ngươi chỉ mới tới Bát Trọng Thiên được bao lâu, còn chúng ta đã phải tu luyện hết bao lâu?"

"Tốc độ phát triển của ngươi bây giờ, đã là xưa nay chưa từng có!"

"Sở dĩ chọn ngươi, chẳng nhữngvì tiềm lực của ngươi rất lớn, mà còn vì thân phận của ngươi là Nhân Hoàng."

"Bát Trọng Thiên có một thông đạo, nghe nói là có thể đi thông Thiên Ngoại, chỉ là chưa từng có ai có thể đi qua từ lối đó... Mà ngươi, trên người có quá nhiều điểm đặc thù, có thể là chìa khoá mở ra cánh cửa này!"

Lục Thần hơi nheo mắt lại, đi Thiên Ngoại sao...

"Hơn nữa Lục Thần, ngươi cũng có lý do đi Thiên Ngoại. Đừng quên, mọi thông tin hiện tại đều nói Thần Ma Vô Thiên vốn không tồn tại, vậy có khi nào nó lại xuất hiện ở Thiên Ngoại hay không?"

Trầm mặc hồi lâu, Lục Thần hít sâu một hơi, "Nếu ta đồng ý với các ngươi, sẽ có chỗ tốt gì?"

"Ngoại trừ tin tức còn lại về Thần Ma Chi Hồn ra, còn có một thứ!" Thái Tinh mỉm cười đầy thâm ý nhìn Lục Thần, "Mộc Sinh!"

"Mộc Sinh ở đâu! Bây giờ nàng ra sao rồi?!" Lục Thần gần như dùng giọng điệu chất vấn, thật sự trong lòng hắn quá nôn nóng.

Thái Tinh lên tiếng, "Ta không muốn ngươi cho rằng chúng ta dùng việc này để áp chế ngươi, ta có thể nói cho ngươi biết hai điểm."

"Thứ nhất, Mộc Sinh không nguy đến hiểm tính mạng! Thứ hai, nàng đã không còn là Mộc Sinh mà ngươi biết nữa!"

Lục Thần trợn trừng mắt, "Vậy là ý gì?!"

Thái Tinh thở dài một hơi nói, "Ý thức của nàng đã bị xóa đi."

Lục Thần đột nhiên cụt hứng ngồi phịch trên ghế đá, "Ý thức bị xóa đi..."

Nói cách khác, cho dù Lục Thần tìm được Mộc Sinh, thì e rằng nàng cũng chỉ là một phần rễ của Hồng Mông, nàng sẽ không nhận ra Lục Thần, không nhận ra Viễn Nhi...

Bình Luận (0)
Comment