Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp ( Dịch Full )

Chương 2043 - Chương 2018: Bắt Đầu Đi Săn (1)

Từ Dã Quái Bắt Đầu Tiến Hóa Thăng Cấp Chương 2018: Bắt đầu đi săn (1)

Editor: Linh Tống

Phụ trách: Vô Tà Team

“Đạo Hệ tam lão nói có rất nhiều người dự định gây bất lợi cho ta. Ta sợ các người đi lại quá gần với ta, ngược lại liên lụy các người.”

U Minh cười lớn: “Ha ha ha, Độc Cuồng lão đệ, ngươi nói khách sáo quá. Ngươi nhìn hai vị bằng hữu mà ngươi mới kết bạn, cũng không thấy ngươi khách sáo với bọn họ như vậy, tại sao lại xa lạ với chúng ta như thế.”

“Bên trong Thần Vực, ngoại trừ ba người chúng ta cùng lúc thành Thần, muốn kết giao với một người bạn đáng để kết giao là chuyện mà trước đây chúng ta không dám nghĩ, nếu đã có duyên, đương nhiên chúng ta sẽ không để ngươi mạo hiểm một mình.”

Nghe đám người U Minh nói xong, trong lòng Lục Thần cũng cảm thấy ấm áp.

Đúng vậy, còn có thể kết giao bằng hữu ở Bát Trọng Thiên, đây là chuyện mà trước kia hắn không dám nghĩ!

Nếu là bạn, không có chuyện nửa đường xuống xe.

Nghĩ đến đây, ý chí chiến đấu trong lòng Lục Thần lại cháy lên.

Hắn hít sâu một hơi: “Tốt, vậy chúng ta cùng nhau đến nội bộ thánh địa, chẳng quan tâm ai có chủ ý với chúng ta, cứ đánh cho bọn chúng mất cả chì lẫn chài.”

Lối vào nội bộ Khai Thiên thánh địa không ở chỗ này, Lục Thần đi theo đám người U Minh truyền tống đến một thành trấn có quy mô lớn hơn.

“Đây là Khai Thiên thánh thành, tám hệ đều có trụ sở ở đây. Nơi này cũng có cơ sở ngầm của bọn họ. Chúng ta cần nhanh chóng tiến vào thánh địa.” U Minh bước nhanh hơn.

Khô Trảo nói với Lục Thần: “Độc Cuồng huynh đệ, không phải ngươi đã từng gặp chư thần nhị tinh của thế giới tín ngưỡng thần Thú Liệp sao?”

“Đúng vậy.”

“Thần Thú Liệp đó đã chết, hình như là người của Thiên Đạo thần điện làm!”

“Cái gì?” Trong lòng Lục Thần cảm thấy căng thẳng.

“Trong khoảng thời gian ngươi không có ở đây, người của Thiên Đạo thần điện đã đến thế giới tín ngưỡng của ba người chúng ta để tìm ngươi, nhưng chúng ta vẫn luôn lịch luyện ở thánh địa, nếu không chúng ta đã bị bọn họ bắt đi tra hỏi, cũng không có kết quả tốt đẹp gì.”

Lục Thần cau mày.

Có lẽ bọn họ muốn biết được nơi ở của Lục Thần từ chỗ vị thần Thú Liệp, chỉ là vị thần Thú Liệp đó không biết hướng đi cụ thể của Lục Thần, không biết đó có phải là nguyên nhân khiến cho người của Thiên Đạo thần điện ra tay hạ sát hay không.

Bây giờ hắn có thể xác định, Thiên Đạo thần điện phụ thuộc Tử Hệ, cùng với chư thần chi chiến thiết lập kế hoạch dẫn hắn đến chỗ Đạo Hệ không cùng một hệ.

Bây giờ, Thiên Đạo thần điện vẫn luôn tìm hắn, khí thế còn hung hăng, thái độ hoàn toàn khác biệt với Đạo Hệ, chỉ sợ không có chuyện gì tốt!

Rốt cuộc người nào trong Thiên Đạo thần điện nhất định phải tìm bằng được hắn?

Không lâu sau, bọn họ đã đến cửa vào thánh địa.

Nơi này tổng cộng có bốn Truyền Tống Môn, khi tiến vào cần nộp mười viên Hỗn Độn hạch tâm trung cấp, hoặc một trăm viên Hỗn Độn hạch tâm hạ cấp.

U Minh, Khô Trảo, Cốt Mị gom góp, coi như nộp đủ phí dụng.

Khi bọn họ đang gom góp Hỗn Độn hạch tâm, Lục Thần chú ý đến mấy ánh mắt chung quanh, vô tình hay cố ý đảo qua đám người bọn họ.

Đội ngũ chung quanh đều nộp hạch tâm trung cấp, chỉ có bọn họ là nộp hạch tâm hạ cấp.

Hiển nhiên đã có người bắt đầu chú ý đến tiểu đội bọn họ.

Thủ vệ cười lạnh một tiếng, ánh mắt nhìn Lục Thần mơ hồ mang theo nụ cười quỷ quyệt, giống như đang nhìn một người sắp chết, nhưng lười thông báo cho đám người Lục Thần biết nguy hiểm đang đến gần.

Nộp phí xong, đám người Lục Thần bước vào Truyền Tống Môn.

Thời gian hình thành nội bộ thánh đia còn dài hơn so với bên ngoài, nguyên tố nơi này giao hội nhiều năm, tạo thành một mảnh thiên địa.

Ánh sáng, dãy núi, dòng sông, thậm chí rừng rậm, càng giống một thế giới tự nhiên rộng lớn hơn bên ngoài thánh địa.

Bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng nội bộ thánh địa, không khỏi bị cảnh tượng trước mắt chấn kinh.

“Không ngờ nội bộ thánh địa lại như vậy.” Khô Trảo cảm thán: “Cho dù thành Thần trăm năm, giữa thiên địa vẫn còn những nơi mà chúng ta không nghĩ đến, có lẽ đây là mị lực của cửu thiên.”

Đại Tráng cũng không khỏi thở dài: “Lại biến thành diện mạo như thế này, thật sự không nghĩ đến.”

Hiếm khi nào Đại Soái không tranh cãi với Đại Tráng, chỉ cau mày nhìn cảnh tượng trước mắt: “Chẳng phải đã nuốt gần như không còn sao, tại sao lại biến thành cái dạng này!”

U Minh thấp giọng nói: “Mọi người đừng đứng ở cửa ra quá lâu, vừa rồi đã có người để mắt đến chúng ta.”

“Cốt Mị, ngươi hãy để lại chút cốt phấn, chúng ta cũng có thể biết có người đi theo chúng ta hay không.”

Cốt Mị hơi do dự, lén lút nhìn Lục Thần dường như Cuồng ca ca không thích dáng vẻ mình biến thành xương cốt... Chỉ là lúc này an toàn vẫn quan trọng hơn!

Cắn răng một cái, Cốt Mị quay người sang chỗ khác đưa lưng về phía Lục Thần, không biết nàng đã làm động tác gì, sau khi xoay người lại, trong tay xuất hiện một chút bột màu trắng.

Bình Luận (0)
Comment