Editor: Linh Tống
Phụ trách: Vô Tà Team
"Không sai, chúng ta nhiều tiểu đội như vậy, còn sợ vài đàn Hỗn Độn thú sao? Mọi người cùng nhau xuống! Mỏ quặng mới có rất nhiều tài liệu hiếm có, dạo qua một chuyến là có thể kiếm được một món tiền lớn!"
Thiết Giáp nhìn những người này, hừ lạnh một tiếng, "Ta chỉ không muốn các ngươi đánh động đàn Hỗn Độn thú, tránh cho sau này không ai vào được, các ngươi đã không nghe... Vậy tùy các ngươi là được!"
Hiện tại đã không còn ai nghe theo lời Thiết Giáp nói, từng tiểu đội chen chúc tiến vào cửa sơn động.
Khô Trảo nhìn Lục Thần, "Lục Thần, chúng ta cũng xuống đi, hiện tại tất cả mọi người đều không có thu hoạch gì, bọn họ cũng không rảnh tìm chúng ta gây phiền toái. Xuống phía dưới chậm quá, e rằng sẽ bị người khác chiếm hết chỗ tốt."
Chân mày Lục Thần hơi nhíu lại, nói, "Đừng vội."
Lục Thần vẫn đang quan sát tiểu đội Thiết Giáp.
Bọn họ nói tiểu đội Thiết Giáp có tám người, nhưng hiện tại chỉ lên sáu.
Như vậy, hai người nữa đâu?
Không lâu sau, mọi người đều đã đi vào trong động, Thiết Giáp nhìn xung quanh thấy không còn ai liền đứng thẳng người, phủi bụi bặm trên người một chút.
Vẻ mặt đồng đội của hắn ta cũng lập tức không còn vẻ chật vật như trước nữa.
"Đi!" Thiết Giáp hạ giọng, nói với đồng đội một câu.
Sau đó, tiểu đội Thiết Giáp lặng lẽ đi theo một hướng khác.
Một màn này đều bị Lục Thần đang trốn trong rừng nhìn thấy rõ ràng! Hắn hơi nheo mắt lại, "Hình như tên Thiết Giáp này đã phát hiện cái gì đó!"
"Các ngươi chờ ta ở chỗ này, ta đi theo nhìn một chút!"
Lục Thần ẩn nấp thân thể, bám theo tiểu đội Thiết Giáp.
Không lâu sau, đám người Thiết Giáp đã ngừng lại trước một rặng núi khác.
Một gã thành viên lấy ra bản đồ đối chiếu một phen, sau đó nói với Thiết Giáp, "Hẳn là nơi này!"
Thiết Giáp khẽ nói, "Trước đó chúng ta đã xác định, đây là phương hướng chủ mạch của mỏ quặng mới!"
Một gã đại hán cười nói, " Thiết Giáp thật sự là cao kế, biết bọn họ sẽ không nghe theo chúng ta, nhất định sẽ tự mình xuống dưới!"
Tên còn lại cười âm hiểm nói, "Chúng ta đánh thức Hỗn Độn thú, lại chặn bên kia thông đạo. Bọn chúng không chỉ không phát hiện được chủ mạch, mà có khả năng còn trực tiếp bị đám Hỗn Độn thú kia giết chết! Như vậy, chủ mạch là của một mình chúng ta."
Thiết Giáp cười lạnh một tiếng, sau đó nói với thủ hạ, "Đây là bí mật của chúng ta, ngay cả cấp trên cũng không được nói, có mạch khoáng này, chúng ta không cần dựa vào bất luận kẻ nào!"
"Sau này chúng ta sẽ là hệ thứ chín của Bát Trọng Thiên!"
"Sơn Tiêu, dẫn chúng ta tiến vào, lát nữa ngươi ngụy trang nơi đây lại một chút."
Một nam tử xấu xí gật đầu, giang hai tay ra gác lên vách núi, "Vào đi."
Những người còn lại trực tiếp chui vào trong núi, biến mất không thấy gì nữa.
Sơn Tiêu nhìn chung quanh, vỗ một chưởng lên mặt đất.
Từ dưới đất dâng lên một vách tường bằng đá nham thạch, hoàn toàn che lại vách đá ban đầu, còn hắn ta cũng tiến vào sau tường.
Lục Thần cau mày, "Pháp sư Thổ hệ... Nhóm Thiết Giáp này đang muốn ăn mảnh một mình!"
"Hừ hừ… đáng tiếc, bị ta phát hiện."
Lục Thần đang đắc ý cười trộm, đột nhiên bên tai truyền tới một giọng nói, "Cho nên, người muốn ăn một mình là ngươi?"
"Không phải ngươi cũng muốn ăn mảnh hay sao? Dựa vào một bụng ý nghĩ xấu của tiểu tử ngươi, nhất định nghĩ như vậy!"
Lục Thần bị dọa giật nảy mình, vừa quay đầu lại đã thấy Đại Tráng và Đại Soái cũng đang làm nằm sấp trong bụi cỏ sau lưng mình.
"Hai vị tiền bối, các ngươi..." Lục Thần tỏ ra uể oải nói.
Hai con hàng này thật sự là Sáng Thế Thần và Hỗn Độn Ma Thần sao? Cũng quá bỉ ổi !
Quả nhiên mình vẫn không hiểu được thế giới của đại thần, Lục Thần lắc đầu, cũng không muốn để ý đến bọn họ, nhanh chóng trở về tìm đám người U Minh dẫn tới.
U Minh khiếp sợ nhìn rặng núi trước mặt, "Đây, đây là cửa vào chủ mạch khoáng sao?!"
Một chủ mạch khoáng vẫn chưa ai phát hiện ra, đây là khoản tài phú kinh khủng thế nào!
Lục Thần gật đầu, "Đối phương có hai gã Trung Vị Thần, bốn gã Hạ Vị Thần tinh cấp ở bậc cao, chúng ta vẫn nên cẩn thận."
"Còn nữa, hiện tại vẫn chưa biết làm cách nào tiến vào rặng núi này, thuộc tính nguyên tố Thổ của ta đã đủ, nhưng... Ta chỉ có Khôi Lỗi Thuật Thổ hệ, không có pháp thuật Thổ hệ."
U Minh mỉm cười, "Lão Cuồng, chuyện đánh nhau thì có lẽ mấy người chúng ta không thông thạo lắm, thế nhưng chuyện xuyên tường chui xuống đất, hắc hắc, ngươi cảm thấy Vong Linh tộc chúng ta đã từng sợ người nào chưa?"
"Trên bức tường đá ngụy trang này có sóng linh lực kỳ quái, người bình thường khó có thể xuyên qua, nếu dùng sức mạnh, chắc chắn đối phương sẽ biết trước." U Minh vuốt bức tường trước mặt nói.
Đây là bức tường đá do Sơn Tiêu lưu lại, cửa vào thật sự đã giấu ở phía sau bức tường đá này.